
hư sữa nhấn chìm căn phòng. Dưới chân Thích Ca Mâu Ni, Phật Dược Sư và A Di Đà, ba ngôi Phật của Hiện tại, Quá khứ và Tương lai, ba người chủ của ba thế giới, Trinh Không gõ mõ, tụng kinh, rồi đặt tay lên gối và đi vào thiền định trong tư thế kiết già.
Đôi mắt khép hờ, nàng giữ cho đôi tai luôn lắng nghe. Đêm nay, đến lượt nàng canh chùa. Ngay cả trong lúc thiền định, tâm hồn nàng phải canh chừng những miếu thờ và những phòng ngủ. Cái im lặng thổi đến cho nàng sự chuyển động của núi rừng buổi đêm. Thỉnh thoảng, có tiếng con khỉ lóc chóc, tiếng con hổ gầm gừ át tiếng cọt kẹt và tiếng hú. Bỗng nàng nghe một khúc đàn cổ cầm. Lúc đầu thì yếu ới, tiếng vang của nó quanh quẩn bên nàng như để phá bĩnh buổi thiền định của nàng. Nàng thở thật sâu rồi cúi gằm. Tiếng khẩy đàn càng lúc càng rành mạch. Đầy lạc thú lả lơi, nó giống như tiếng thì thầm yêu đương của một người đàn ông và một người đàn bà. Những tu sĩ có thể có những ảo giác lúc đang thiền. Khi hiện tượng này lặp đi lặp lại thì phải biết chống lại nó và dần dần trở lại tỉnh thức.
Nàng mở mắt. Những chiếc bóng chạy quanh phòng.
Có phải những tên trộm đã trèo qua tường chùa đó không? Nàng rùng mình nhận ra hai dáng người đứng giữa hàng cột. Một người đi về phía đền thờ trung tâm rồi đào bới, có lẽ là để tìm tráp châu báu. Người kia đi dọc theo tường đối diện những bức tượng La Hán. Giơ ngọn nến lên cao trên đầu, người nọ xem kĩ những bức tranh rồi đến với tên đồng lõa.
Hai người đàn ông, cầm xẻng và cuốc, lật đổ bình xông hương và bệ thờ, làm những tượng Phật ngã xuống, lục lọi trong đống mảnh vỡ rồi thì thầm nguyền rủa. Không tìm thấy gì, họ quay về phía nàng. Nàng không kịp trốn sau trụ nhà, một người vội vã lao đến chỗ nàng, ánh mắt sáng lên, mái tóc bù xù. Khuôn mặt và quần áo bê bết bụi bặm. Giống như con quỷ lao từ địa ngục đến, hắn tóm lấy thân thể nàng.
Nàng kháng cự lại rồi giằng co với hắn. Nhưng tay nàng mảnh khảnh, còn gã đàn ông thì có sức mạnh của quỷ dữ. Hắn thổi lên mặt nàng một luồng hơi nóng. Nàng há miệng la lên. Nhưng không có tiếng kêu nào phát ra. Tất cả các nữ tu đều đang ngủ và lũ chó vẫn im lìm. Bất ngờ, nàng sợ hãi thấy bộ đồ của mình bị rách toạc. Trần truồng, nàng không giằng co nữa. Không còn mái tóc có thể che cơ thể mình, nàng vội vòng hai tay lại, nhắm mắt rồi giấu mặt đi. Hắn bỗng kéo nàng lại gần, nhấc nàng lên như nhấc một bao gạo rồi vác nàng lên lưng. Người này theo sau người kia, hai người đàn ông trèo qua tường rồi trốn khỏi chùa. Thay nhau khiêng nàng như chiến lợi phẩm duy nhất trong vụ trộm mộ, họ lao vào rừng rồi chạy không ngơi nghỉ.
Nàng muốn la lên nhưng không thể. Trên tán lá thẫm, bầu trời sáng ra rồi trắng bạch. Các nữ tu đã thức dậy. Họ sẽ phát giác ra vụ phá phách trong đền, sẽ thả lũ chó ra và bắt đầu tìm kiếm, nàng mơ màng. Một tiều phu hay một thợ săn nào đó sẽ chặn họ lại rồi cứu nàng. Trong những tán cây, như ra hiệu báo động, lũ chim hót inh tai. Bỗng người khiêng nàng ngập ngừng rồi nằm xuống. Nằm trên người nàng. Họ cuộn tròn trong cỏ đẫm sương đêm. Tông vào một cái rễ cứng ở gốc cây, hắn dang tay ra; nàng trốn thoát. Rồi hắn lao đến, nhảy lên nàng. Ôm chặt nàng, hắn chạy xuống dọc sườn núi.
Nàng nhắm mắt cầu nguyện. Nàng không biết đã bao nhiêu thời gian trôi qua, nàng nghe tiếng hắn ngáy. Hắn để nàng ngã xuống đất. Nàng lăn qua mở mí mắt. Mặt hồ lấp lánh làm nàng chói mắt. Hai tên cướp mặc nguyên quần áo lặn xuống nước tắm táp từ đầu đến chân. Nàng co rúm, tay vẫn khoanh tròn trước ngực. Quá sợ hãi nên nàng co cứng người không thể nào đứng dậy, bỏ chạy được. Bị lạnh đến thấu xương, nàng không cảm thấy đau vì ngã. Nàng sờ soạng. Da nàng, phủ đầy sương, lá cây và bụi, đã lạnh đi. Một người leo lên bờ hồ, vắt quần áo cho khô rồi chạy biến mất. Người thứ hai đến ngồi bên cạnh nàng. Hắn nhìn nàng hồi lâu, đặt nàng lên vai ướt sũng rồi tiếp tục đi trên con đường rừng.
Mái tóc của kẻ bắt cóc đẫm mùi mồ hôi và mùi ẩm của đất, làm nàng nhớ tới thời trẻ, khi nàng phải sống cùng binh lính. Nằm trên lưng hắn, đôi chân bị tay hắn tóm gọn, nàng bị xốc lên xốc xuống như đang ngồi trên yên ngựa. Nàng cảm nhận từng chuyển động của cơ bắp hắn rồi nghe tim hắn đập càng lúc cành nhanh như tiếng trống trận đánh dồn ngày nọ báo hiệu tấn công. Nàng ôm lấy cổ hắn rồi tìm cách bóp cổ hắn. Nhưng hắn mặc kệ và sải bước đi mau.
Làm sao hắn dám làm nhục đền thờ Phật rồi đào mộ một nữ tu kia chứ? Đó có phải là một tên cướp bình thường muốn kiếm tiền bạc không? Đó có phải là tay giết người do Hoàng đế Nghĩa Long, con trai thứ ba của chồng nàng, thuê giết nàng để trừ hậu họa không?
Dưới những tán cây, con đường quanh co, chầm chậm lên đồi cao rồi tới dốc dựng đứng. Kẻ bắt cóc nàng hít thở thật sâu. Mồ hôi hắn chảy lên người nàng. Đôi chân hắn run rẩy rồi hắn lảo đảo từng bước chân. Nhưng hắn không chịu ngừng lại nghỉ, không dừng lại để thở. Bên đường, những mảnh đất trồng lúa và rau quả hiện ra. Một con lừa bị cột vào gốc cây chứng tỏ sắp đến một ngôi làng. Lũ chó nhảy ra. Chúng lao vào người thanh niên, ngửi ngửi chiếc á