Old school Swatch Watches
Đánh bại lính đặc chủng

Đánh bại lính đặc chủng

Tác giả: Tiêu Bạch Luyện

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326253

Bình chọn: 9.00/10/625 lượt.

thấy mẹ nói như là Tần Mặc Nhiên cùng Hiên Mộc là đồ trong chợ, cô muốn là có thể chọn được?

Khẽ nhíu mày, nhớ tới năm đó khi cô đưa Tần Mặc Nhiên về nhà cùng lúc Trần Lê cùng Hiên Mộc đến chơi. Tô mẹ cho rằng cô muốn giới thiệu Hiên Mộc, vẻ mặt đắc chí vừa lòng. Nhưng đến khi biết là Tần Mặc Nhiên, mặt mày lại trở thành ghét bỏ lạnh lùng, cuối cùng vẫn nhịn không nói. Tô Ca nhìn Tô mẹ nói:

“Mẹ! Tần Mặc Nhiên có chỗ nào không tốt? Sao nhiều năm như vậy mẹ vẫn chê anh ấy? ”

Thấy con gái thực sự tức giận, tay chân cũng giơ hết cả lên, Tô mẹ cũng dừng lại. Chỉ thấy bà nói:

“Thực ra con rể cũng không phải không tốt, nhưng là…mẹ cảm thấy nó quá lạnh lùng rồi…Ở cùng…Ở cùng cả khối băng lớn như thế mẹ có chút sợ…”

Được rồi, tóm lại vẫn là từ người đàn ông này, khí thế quá mạnh mẽ… Tô Ca hạ mi, trong lòng có chút vị chua xót. Người ta vẫn nói con rể cùng cha mẹ vợ rất thân thiết, nhưng nhà cô lại ngược lại hoàn toàn. Tô Ca không nói nữa, yên lặng rửa tay dọn cơm. Đến khi mọi việc đều xong xuôi cô đi ra ngoài. Thấy phòng khách Tần Mặc Nhiên cùng Hiên Mộc ngồi đánh cờ với nhau. Còn ba Tô thì ngồi ở bên hứng thú nhìn.

Trên ghế salon ở bên kia. Hiên Y, Hiên Minh đang xúm lại không biết đang nói gì, khuôn mặt mềm mại nhỏ bé, đôi mắt sáng trong suốt, Tô Ca nhìn thấy liền muốn nhào qua ôm lấy mà hôn lấy hôn để. Trần Lê mang thai lần đầu đã là long phượng thao rồi,. Một trai một gái, tốt tử thành đôi.

Tô Ca dời mặt khỏi hai đứa bé đáng yêu, nhìn cái thằng nhóc Tần Tiêu ngồi trên salon kia vẫn vùi người vào Trần Lê, thân thể nhỏ bé cứ như quả cầu cọ đi cọ lại. Tô Ca nhíu mày đi tới đánh nó mấy cái

Tiểu Bá Vương bị vỗ đau, không vui, mắt mở to trừng trừng nhìn Tô Ca, có vẻ như đang uy hiếp, ý tứ là:

“Đừng làm phiền con với người đẹp”

Stop! Cái trò xấu xa của con. . . Tô Ca coi không nhìn thấy, ngồi xuống bên cạnh Trần Lê vừa lôi vừa kéo cái quả cầu này đi xuống. Giọng nói u ám mang theo uy hiếp:

“Đi chơi cùng anh Minh đi. Mẹ có việc với cô Trần Lê” .

Tần Tiêu thấy Tô Ca tức giận, lắc lắc cái mông nhỏ, miễn cưỡng tránh đi. Mỗi bước đi, lại cẩn thận quay lại nhìn, nhìn mẹ thì nét mặt ai oán, còn nhìn sang Trần Lê thì lại điềm đạm đáng yêu.

Đang tức giận, Tô Ca chỉ muốn giơ chân đá vào mông thằng nhóc một cái.

“Tức giận làm gì, Tiêu Tiêu dù sao vẫn còn bé. . .”

Trần Lê cười nói. Tô Ca bĩu môi một cái nói:

“Nhưng mình là mẹ ruột của nó! Thằng nhóc kia từ trước đến giờ đối xử với mình rất xa cách, thấy bạn là dính như dính mật”

Nghe vậy, Trần Lê bật cười, hóa ra là Tô Ca đang ghen. Tần Tiêu bước đến trước mặt hai anh em nhà họ Hiên, liếc trên liếc dưới mấy cái. Rồi sau đó đột nhiên làm dáng, đứng cười nói:

“Hiên Minh giờ nhìn càng ngày càng thấy đẹp ra. Dì Hồng nói nhìn thấy con trai thì đều nhận hết. Hiên Minh, làm người đàn ông của ta được không?”

“Phốc!” Tô Ca nghe mà muốn hộc máu, nhìn con trai nhà cô bộ dáng xấu xa cà lơ lất phất. Ngay cả hai người đàn ông đang đánh cơ cũng ngừng tay, ngẩng đầu, nhíu mày nhìn sang bên này. Tô Ca che mặt, im lặng hỏi ông trời, cô cũng biết đem con cho Diễm Hồng là sai mà. Yêu tinh này không biết đã dạy cái gì cho con cô nữa.

Tô Ca nổi giận phừng phừng, muôn xông tới đạp chết thằng nhóc hư đốn kia thì liên bị Trần Lê kéo lại. Tô Ca nhìn theo tầm mắt Trần Lê mới phát hiện ra là Hiên Y đứng dậy chạy tới trước mặt Tần Tiêu, lành lạnh quét mắt nhìn cậu, rồi sau đó lấy tay khều khều cằm của cậu rồi nhéo một cái, nói:

“Nhìn em trai dáng dấp cũng coi như là đẹp mắt, cho một cái kẹo này. Chị liền miễn cưỡng thu nhận em làm một trong những người đàn ông của chị đi.”

Trong nháy mắt. . . Mọi người hóa đá, mà thằng ngốc Tần Tiêu kia vẫn ngơ ngác đưa tay nhận lấy kẹo. Tô Ca vỗ trán. Nhìn tiểu ma vương Hiên Y, con trai cô đúng là thua hoàn toàn rồi.

Tô Ca im lặng không lên tiếng, quay đầu đi. Không chỉ con trai hay giở trò lưu manh đùa bỡn người mà đến con gái cũng thế, không thể vui được. Cô nhìn Trần Lê, chỉ thấy Trần Lê mặt không đổi sắc nói:

“Ha ha. . . Tiểu Y gần đây rất thích xem công chúa Thái Bình. . .”

Tô ca: Lặng yên. . .

Buổi tối, lúc ngủ, Tô Ca vẫn ở trên giường lăn qua lộn lại. Tiểu bá vương Tần Tiêu kia đã mặt dày đi theo Trần Lê về nhà bọn họ rồi, với lý do hoa mỹ là: “Làm khách”

Mỗi khi nhìn thấy con trai lại đau đầu, nhưng khi thằng nhóc phá hoại này chạy theo người ta, cô lại thấy rất khó chịu, không ngủ được. Tần Mặc Nhưng nằm ở bên cạnh cô vốn là đã khó nhịn, lại thấy cô không nằm yên mà còn uốn éo qua lại liền ôm cô lại, vỗ mông cô mấy cái.

Giọng nói khàn khàn nói ở bên tai cô: “Không an phận, sao lại giống con trai em vậy chứ”

Tô Ca bị anh chụp nước mắt lưng tròng, thêm đó vốn là có chút uất ức, không nhịn được liền nói:

“Tần Mặc Nhiên. . . Tần Tiêu nó không phải con trai anh!”

“Em nói cái gì?” Tròng mắt người đàn ông khẽ đảo, bên trong mơ hồ ẩn giấu thú tính, lật người một cái liền đè trên người phụ nữ, người phụ nữ vẫn không biết sống chết, cái miệng nhỏ nhắn nói không nghỉ:

“Em làm sao lại cảm thấy anh và nó một điểm giống nhau cũng không có? Chẳng l