Old school Swatch Watches
Gặp lại(Nếu em không phải một giấc mơ 2) – Marc Levy

Gặp lại(Nếu em không phải một giấc mơ 2) – Marc Levy

Tác giả: Marc Levy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322610

Bình chọn: 7.5.00/10/261 lượt.

giữ lời hứa, tại sao bây giờ anh ta lại thôi?

– Vì trước đây anh ta không phải chạm trán cô ấy hàng ngày, nếu bây giờ cô ấy điều trị cho anh ta, sự thể sẽ không như vậy nữa.

– Anh định làm gì?

Fernstein quay ra cửa sổ, trầm ngâm.

Lauren rời quán cà phê, cô lên một chiếc Mercury Grand Marquis đậu trước cửa bệnh viện. Chỉ có cảnh sát mới dám đỗ xe dọc vỉa hè đối diện khoa cấp cứu này. Ông cũng phải lo giải quyết những sự cố đêm qua nữa đây. Norma kéo ông ra khỏi dòng suy nghĩ.

– Bắt cô ấy nghỉ phép!

– Em có bao giờ thuyết phục được một cái cây gập đôi thân nó lại để nhường chỗ cho chim bay qua không?

– Không, nhưng em đã từng chặt một cái cây làm vướng lối vào gara của em! – Norma vừa trả lời vừa tiến đến sát Fernstein.

Bà đặt cái bìa giấy kẹp hồ sơ lên bàn và ôm vị giáo sư già.

– Anh cứ lo lắng cho cô ấy mãi thôi, cô ấy có phải là con gái anh đâu! Rốt cuộc, có cái gì trầm trọng nếu cô ấy biết được sự thật nào? Vì mẹ cô ấy đã đồng ý thực hiện euthanasie đối với cô ấy à?

– Vì anh là bác sĩ thuyết phục bà ấy về chuyện đó! – giáo sư làu nhàu và đẩy Norma ra.

Nữ y tá lấy lại hồ sơ và đi ra khỏi phòng, không quay lại. Bà vừa khép cửa, Fernstein bèn nhấc nga máy điện thoại lên. Ông gọi tổng đài và yêu cầu nối máy cho ông nói chuyện với lãnh đạo bệnh viện Mission San Pedro.

Thanh tra Pilguez cho xe vào chỗ đỗ đã được dành cho ông trong nhiều năm.

– Cô nói với Nathalia là tôi đợi cô ấy ở đây nhé.

Lauren ra khỏi chiếc xe Mercury và biến vào bên trong đồn cảnh sát. Vài phút sau, trưởng ban điều phối trèo lên xe. Pilguez nổ máy và chiếc Grand Marquis đi lên phía bắc thành phố.

– Chỉ chậm vài phút nữa thôi là anh và cô ta đặt em vào một tình huống khó xử – Nathalia nói.

– Nhưng anh và cô ấy đã đến kịp mà!

– Anh có thể giải thích cho em chuyện gì đã xảy ra với cái cô này không? Anh cho cô ta ra khỏi phòng giam không hỏi ý kiến em và anh biến mất suốt nửa đêm với cô ta.

– Em ghen đấy à? – viên cảnh sát già vui sướng hỏi.

– Nếu có lúc em không ghen nữa thì anh sẽ cần phải lo nghĩ đấy.

– Em có nhớ vụ điều tra cuối cùng của anh không?

– Nhớ như chuyện mới xảy ra! – Nathalia thở dài.

Pilguez rẽ vào đường cao tốc Geary, nụ cười hiện lên trên khoé miệng ông không lọt khỏi mắt Nathalia.

– Chính là cái cô ấy đấy à?

– Đại khái là như vậy.

– Và cũng chính là cái anh chàng kia?

– Theo những điều anh đọc được trong báo cáo của cảnh sát thì đó chính là anh chàng ấy. Cái ít nhất mà chúng ta có thể nói, đó là hai kẻ thích đùa này có một tài năng nhất định trong việc vượt tường tẩu thoát.

Vẻ mặt tươi cười, Pilguez vuốt ve đùi người bạn tình của mình.

– Anh biết là em không thừa nhận những chi tiết nhỏ trong cuộc sống có một ý nghĩa gì đó, nhưng trong trường hợp này thì hội tụ dồn dập quá nhiều thứ. Mà cô ta lại chẳng hề liên hệ chuyện này với chuyện kia nữa chứ. Anh cứ ngây hết cả người ra. Có vẻ như chẳng có ai kể cho cô ta nghe về những gì mà anh chàng kia đã làm cho cô ta.

– Và cả về những gì mà anh đã làm nữa!

– Anh ấy à? Anh có làm gì đâu!

– Ngoài việc tìm thấy cô ta trong ngôi nhà ở Carmel ấy và đưa cô ta trở lại bệnh viện, mà không, anh nói đúng đấy, anh chẳng làm gì cả. Và em cũng sẽ không nói bóng nói gió gì về việc hồ sơ của cuộc điều tra này bị biến mất.

– Chuyện này thì anh tuyệt nhiên không có liên quan gì cả nhé.

– Chắc là vì vậy nên khi xếp dọn đồ đạc, em đã tìm thấy cái hồ sơ ấy ở đáy tủ quần áo.

Pilguez mở cửa sổ và quát một người đi bộ đang ra ngoài hành đinh.

– Thế còn anh, anh cũng không nói gì với cô bé ấy à?

– Anh thèm nói đến mức chỉ chực mở miệng.

– Và anh đã không làm thoả mãn cơn thèm?

– Bản năng của anh đã thúc đẩy anh ngậm miệng.

– Thỉnh thoảng anh cho em mượn cái bản năng của anh nhé!

– Để làm gì?

Chiếc xe Mercury đi vào gara của ngôi nhà mà viên thanh tra sống cùng người bạn đời của mình. Một mặt trời có màu hoa hướng dương đang lên cao trên vịnh San Francisco. Chẳng mấy chốc nữa, những tia nắng của nó sẽ xua đi lớp sương mù bao phủ cầu Golden Gate vào những giờ đầu tiên trong ngày.

Nằm trên cái giường nhỏ trong phòng giam của đồn cảnh sát, Lauren tự hỏi làm sao cô lại có thể, trong một đêm, làm sụp đổ những cơ hội đạt bằng tốt nghiệp chương trình bác sĩ nội trú chuyên khoa thần kinh của mình, và như vậy, phá hoại cả bảy năm miệt mài làm việc.

Kali rời khỏi tấm thảm len. Nó không được vào phòng ngủ của bà Kline, cửa sổ ra ban công thì lại hé mở, nó bèn lẻn ra ngoài và rúc mồm vào giữa những chấn song sắt ở ban công. Nó nhìn theo một con chim hải âu đang bay lượn sát trên những ngọn sóng, hít hà không khí trong lành của buổi ban mai rồi quay lại nằm trong phòng khách.

Fernstein đặt lại ống nghe xuống máy điện thoại. Cuộc trao đổi với những lãnh đạo bệnh viện San Pedro đã diễn ra đúng như ông dự kiến. Người đồng nghiệp của ông sẽ ra lệnh cho Brisson rút đơn kiện và sẽ lờ đi chuyện chiếc xe cấp cứu bị mượn tạm, còn về phần ông, ông sẽ không thực hiện lời đe doạ là tác động để có một uỷ ban đến thanh tra những hoạt động ở khoa cấp cứu của họ.

Paul đã kín đáo lấy lại đ