XtGem Forum catalog
Giả heo ăn thịt hồ ly

Giả heo ăn thịt hồ ly

Tác giả: Cuồng Anh Loạn Vũ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323835

Bình chọn: 8.5.00/10/383 lượt.

ang suy nghĩ nên nói phải chạy về phòng ngủ giải cứu bạn cùng phòng buổi sáng ra cửa quên không mang chìa khóa phòng, hay là nói hôm nay cô không muốn ăn cơm ở căn tin nên chúng ta mỗi người một ngả đi, thì điện thoại của Lạc đại thiếu gia vẫn đang yên lặng cho tới trưa vang lên.

Lạc Thiếu Thừa lời ít ý nhiều kết thúc điện thoại, nghiêng đầu nhìn Lê Duyệt chăm chú, nói: “Tiểu Phong nói sẽ giúp em tìm mấy bài thi ngôn ngữ C, theo cậu ta nghe ngóng, người ra đề thi lần này cho các em chính là người đã từng dạy cậu ta C++ và JA¬VA – thầy Hồng Đăng. Thầy Hồng Đăng là một trong bốn đại sát thủ của khoa máy tính, Tiểu Duyệt, tôi cảm thấy bây giờ em nên đi lấy bài thi với tôi, chuẩn bị sớm thì tốt hơn. . . . . .”

Là sinh viên, trời đất bao la cuộc thi lớn nhất! Vì thắng lợi trận đầu trên chiến trường không có khói thuốc súng, Lê Duyệt lập tức ném đi suy nghĩ làm thế nào cự tuyệt đi cùng Lạc Thiếu Thừa ở mấy giây trước ra khỏi não, vì mấy đề thi mẫu mà bán mình, vô cùng tích cực gật đầu tỏ vẻ nguyện ý đi gặp Doãn Phong ngay.

Vì vậy bữa trưa ngày hôm đó của Lê Duyệt mở màn thời gian trêu đùa vui vẻ của anh trai ngu ngốc và anh trai điên khùng . . . . . .

Lê Duyệt cảm thấy lúc Lạc Thiếu Thừa và Doãn Phong ở chung một chỗ thì cả người thay đổi như ánh mặt trời, lúc này mới giống nam sinh bình thường chứ không hắc ám như mấy ngày trước khiến cho người ta chán ghét. . . . . . Cô nhìn Lạc Thiếu Thừa và Doãn Phong ở chung hòa hợp vui đùa ầm ĩ, thì hâm mộ tình cảm tốt của hai nam sinh này rất nhiều, ma xui quỷ khiến cô lại nhớ đến mấy lời nói lệch lạc mà Sơ Du hay lảm nhảm bên tai: Duyệt Duyệt, nghe nói cho tới bây giờ Lạc Lạc cũng chưa từng thích nữ sinh, cậu nói có phải anh ấy là thụ hay không! . . . . . . Trong trận bóng so tài hôm nay Tiểu Phong và Lạc Lạc uống cùng một bình nước!! KISS gián tiếp!! . . . . . . Lạc Lạc cự tuyệt làm cho nữ sinh phải khóc, Tiểu Phong đuổi theo giải thích, ai ai, chân tướng chính là lão công (chồng) giải quyết chuyện vụn vặt thay lão bà (vợ) kiêu ngạo đấy. . . . . .

“Này, này, em gái tốt của Tiểu Lạc ~” thấy ánh mắt của Lê Duyệt dừng lại rất lâu trên mặt mình, nhất thời Doãn Phong bị hoảng sợ không nhẹ, vội vàng quơ quơ tay trước mặt cô gọi hồn, “Anh nói này, mặc dù anh ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, phong độ nhẹ nhàng, khí vũ hiên ngang nhưng em cũng đừng nhìn chằm chằm anh như vậy chứ, nếu không anh em sẽ giết anh đấy! Anh không muốn vì một đóa hoa mẫu đơn mà buông tha cả vườn hoa đâu, còn trẻ mà chết không nhắm mắt!” Doãn Phong vừa nói vừa giơ chân kêu thảm thiết, dĩ nhiên là bị mỗ Lạc ngồi đối diện hung ác đá một cước không chút lưu tình.

“Đừng bảo là anh không nhắc nhở em, Tiểu Phong cậu ta quanh năm hoa tâm lạm tình phóng đãng thành tính, Tiểu Duyệt em cần phải nghĩ cho kĩ. . . . . .” Lạc Thiếu Thừa rảnh rỗi vuốt vuốt chiếc đũa trên tay, động tác mặc dù không chút để ý nhưng ngữ điệu lại tương đối lạnh.

Lê Duyệt cảm thấy lúc này Lạc Thiếu Thừa lại rời khỏi ánh mặt trời, về lại nơi âm u, không khỏi oán thầm: ai ai, anh ta rõ ràng có thể đùa giỡn với Doãn Phong rất tốt, nhưng tại sao đối với mình lại khó chịu vậy nè. . . . . . Vì vậy nhất thời im lặng.

Trong chốc lát, không khí giữa ba người tẻ ngắt.

Lúc này, điện thoại Lạc Thiếu Thừa vang lên, anh ta nhìn xuống màn hình điện thoại, nở nụ cười, trực tiếp đưa SamSung S8300 cho Lê Duyệt, “Chị gọi, em nhận đi!”

“Chị ~” Lê Duyệt cũng cảm thấy vừa rồi không khí xung quanh bọn họ lạnh lẽo quỷ dị, vì vậy mừng rỡ nghe điện thoại trốn tránh, dù thế nào đi nữa anh ta và đàn anh Doãn Phong khi không có mình quấy rầy lại có thể tiếp tục đùa giỡn, không khí sẽ rất mau ấm trở lại. . . . . .

“Hừm, là em hả. Ha ha ha a, bây giờ em và em trai ngốc của chị đang ở cùng một chỗ. . . . . . Rất tốt rất tốt, các em tiếp tục phát triển JQ, chị vô cùng vui mừng ~” Hạ Lâm đang cười mập mờ ở đầu bên kia điện thoại, Lê Duyệt nghe được 囧囧 (quýnh) hồi hồn, vội vàng trả lời, “Vâng, chị, chúng em đang trên đường đi ăn cơm. . . . . .” Ý là tất cả hành động của chúng em đều theo chỉ thị của chị mà tiến hành, nhưng mà đúng lúc cơm trưa thì chị gọi điện thoại tới, chị có thể cúp máy rồi.

“A, vậy các em cứ ăn từ từ, chị không quấy rầy các em ~88~ (tạm biệt) ” chị gái tương đối hài lòng với kết quả dò xét nên tâm tình vui vẻ cúp điện thoại, Lê Duyệt thích thú trả lại điện thoại di động cho Lạc Thiếu Thừa, “Chị chúc chúng ta ăn ngon!”

Mắt thấy hai đại trai đẹp lại tiếp tục chơi tiếp, giờ phút này ganh đua so sánh tựa như lấy lòng đem món ăn của mình bỏ vào chén của cô xếp thành một ngọn núi nhỏ, “. . . . . . Em nói, hai người các anh quá lãng phí lương thực rồi, em cũng không phải là thùng cơm, nhiều món ăn như vậy làm sao ăn hết được!” Bởi vì bất mãn mình bị Lạc hồ ly lợi dụng lần nữa, thay hắn từ chối vật hy sinh nữ phụ, Lê Duyệt vì vậy phát tiết lên hai người đã gắp một đống đồ ăn, gõ bàn, mắt phượng mở ra, giơ tay chỉ Lạc Thiếu Thừa và Doãn Phong: “Anh, còn anh nữa, tự mình động thủ đem món ăn gắp trở về! Lập tức, lập tức!”

Lê Duyệt trầm lặng ăn ở