XtGem Forum catalog
Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Tác giả: Giáo Ưởng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211411

Bình chọn: 7.00/10/1141 lượt.

oàn Vân Chướng ở đằng trước đang vò đầu bứt tai, liền viết đáp án của mình xuống tờ giấy. Nàng nghĩ, nếu đã làm bừa cũng không thể để lại dấu vết quá mức rõ ràng. Vì vậy liền dứt khoát viết sai vài câu, lại vừa xóa vừa sửa lại bài thi của mình.Để hoàng đế bệ hạ đứng đầu bảng cũng tốt, ai bảo hắn là hoàng đế bệ hạ chứ?Nàng vươn tay ném cuộn giấy trở về cho Đoàn Vân Trọng. Đoàn Vân Trọng liếc mắt nhìn, mỉm cười, lại truyền cho Đoàn Vân Chướng. Thương thay cho Ngụy Thái phó mắt mờ, huống chi hai mắt khó địch lại mọi người. Tất cả đều được tiến hành chót lọt, thần không biết quỷ không hay.Còn lại nửa canh giờ, Kim Phượng trải qua cực kỳ gian nan, cơ hồ muốn ngủ.Hết thời gian, Ngụy thái phó khụ một tiếng, mọi người liền rối rít nộp bài. Kim Phượng nộp bài thi, liếc khóe mắt còn thấy hoàng đế đang múa bút thành văn, trong lòng vừa buồn cười vừa cảm thấy tiếc hận. Lúc này, sợ là không còn thấy được cảnh hoàng đế bệ hạ tôn quý chạy quanh hoàng thành nữa rồi.Ngụy thái phó gõ bàn, Đoàn Vân Chướng lúc này mới lưu luyến để bút xuống, thổi khô bài thi một lần rồi mới đứng lên nộp bài. Chẳng may, hắn vừa mới đứng lên, trong áo choàng liền nhanh như chớp lăn xuống một cuộn giấy, liên tục lăn về phía trước, lăn đến bàn chân Ngụy thái phó.Sắc mặt Ngụy thái phó trong chớp mắt trở nên vô cùng khó coi.Đoàn Vân Trọng nhảy lên, một cước đá cuộn giấy qua một bên: “Lão sư, người xem, sao hôm nay ngoài cửa sổ chim hót nhiều thế nhỉ?”Ngụy thái phó hừ một tiếng: “Nhị điện hạ hôm nay thi cử cũng vất vả quá nhỉ?” Ánh mắt lão nhân gia lúc tốt lúc xấu, đúng vào những điểm chết người, ánh mắt lại sắc bén vô cùng, lập tức đi đến, giật cuộn giấy mở ra, lập tức giận đến toàn thân run rẩy. CHƯƠNG 8 – CUỘC SỐNG CỰC KHỔ MỚI BIẾT CHỮ (3)“Ai! Ai làm?” Ngụy thái phó giống như đứa bé bị trêu chọc, kêu lên: “Ai trong các ngươi đứng ra giải thích đi, chuyện này là thế nào đây!”Mọi người đờ đẫn.Còn có thể thế nào, không phải là chuyện hư hỏng kiểu hoàng đế trộm nhóm lửa, mọi người âm thầm châm củi sao?Ngụy thái phó chỉ cần liếc mắt một cái, bất luận là mở con mắt nhắm con mắt hay là ám độ trần thương, trong chuyện này mỗi người đều có phần. Lão thái phó híp mắt đến gần Đoàn Vân Trọng: “Nhị điện hạ, không cần phải nói, cái này do ngài viết đúng không?”*Ám độ trần thương: Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.Đoàn Vân Trọng hắc hắc gượng cười hai tiếng, nghĩ thầm, cái mông của hắn trở về cũng không biết sẽ bị mẫu phi Từ thái phi ân cần thăm hỏi bao nhiêu lần nữa.Ngụy thái phó nắm cuộn giấy trong tay, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, bỗng dưng quỳ phịch xuống đất, nước mắt ràn rụa. “Tiên đế gia a! Cựu thần đã phụ sự ủy thác của ngài, cựu thần quản giáo không nghiêm, xin tự phạt trước.” Lão nhân gia phẫn giận công tâm, rõ ràng cầm thước lên đánh vào lòng bàn tay mình ba cái. Lòng bàn tay lập tức đỏ tấy lên.Kim Phượng luống cuống, vội vàng nhảy đến chộp lấy cây thước.Lần này, tất cả mọi người kể cả hoàng đế đều sững sờ. Cây thước này kể từ khi được Tiên đế ngự tứ, chưa có ai dám đoạt nó từ tay Ngụy thái phó cả.“Ngươi… ngươi…” Ngụy thái phó chỉ ngón tay run rẩy vào Kim Phượng, không thể nói được gì.“Chuyện đó…” Kim Phượng lúng túng một hồi lâu, rốt cuộc hạ quyết tâm, kéo tay áo lên rồi chìa bàn tay đen sẫm mập mạp đến trước mặt lão thái phó.“Lão sư muốn đánh thì cứ đánh ta đi. Tờ giấy đó, là do ta viết.”“Cái gì?” Ngụy thái phó khó có thể tin nổi, trừng mắt nhìn nàng.“Lão sư, xin hãy trách phạt ta đi, ta… bản cung nếu kêu đau một tiếng, sẽ không phải là hảo hán!” Kim Phượng nuốt một ngụm nước bọt. Dưới tình thế cấp bách, ngay cả hai chữ ‘Bản cung’ cũng đều nuốt chuyển thành ‘Ta’.Ngụy Thái phó vẫn quỳ ở nơi đó không nói gì. Qua thật lâu, lão thái phó rốt cuộc đứng lên, yên lặng thở dài.“Nên phạt như thế nào, chắc hẳn trong lòng hoàng thượng và hoàng hậu đều tự biết rõ, cựu thần cũng không muốn đi quá giới hạn.” Ông dò xét cây kim thước trong tay Kim Phượng, lại không đưa tay đón nhận, cứ như vậy run rẩy lảo đảo đi ra cửa.Kim Phượng nhìn theo bóng lưng lão thái phó, chỉ cảm thấy hết sức tang thương.Tất cả mọi người lẳng lặng mà nhìn Kim Phượng, cảm thấy hoàng hậu nương nương hôm nay gây ra chuyện này quả thực có chút thái quá.Hoàng đế lại vẫn lặng lẽ đứng ở trước bàn, từ đầu đến cuối đều không có lấy một câu biện minh cho mình. CHƯƠNG 8 – CUỘC SỐNG CỰC KHỔ MỚI BIẾT CHỮ (4)Sớm đã có cung nhân đến bẩm báo Thái hậu nương nương cùng Từ thái phi. Hai người đang khi nói chuyện, liền đuổi tới Thượng Thư Phòng. Vừa thấy tình hình này, Thái hậu nương nương lập tức bùng lên cơn giận khó lòng trấn át.“Hoàng nhi, ngươi học được mấy trò lừa gạt này ở đâu vậy?”Đoàn Vân Chướng có chút sợ run, quỳ xuống, lại không nói lời nào.“Chớ không phải là… Chớ không phải là bị người khác khuyến khích…” Ánh mắt thái hậu nương nương lạnh lẽo quét qua mỗi người ở đây.Người kịp phản ứng đầu tiên chính là Từ thái phi, lập tức túm lấy thằng nhóc xúi quẩy Đoàn Vân Trọng nhà mình kéo lại đây.“Tỷ tỷ, đều là tiểu súc sinh này làm hư hoàng đế. Tỷ yên tâm, xem muội trở về làm