
hư cũng không thể dày hơn hồng nhan bao nhiêu…Về những lời “Ngày mai sẽ có giáo tập ma ma đến dạy ngươi các loại quy củ trong cung’ này, Kim Phượng tràn đầy oán khí.Bởi vì thực tế là câu này có vấn đề nghiêm trọng về biểu đạt. Không phải là ‘Giáo tập ma ma’, mà là ‘Một nhóm giáo tập ma ma’. CHƯƠNG 4 – TIỂU MỸ NHÂN BẠCH NGỌC (4)Mười hai giáo tập ma ma dày dạn thâm niên xúm vào dạy bảo Tiểu Hắc Bàn đáng thương từ đầu đến chân hơn một tháng trời. Tiểu Hắc Bàn giận mà không dám nói.Còn ba ngày nữa sẽ phải tiến cung, Kim Phượng so với lúc mới vào phủ Uy quốc công gầy đi một chút.Hơi gầy đi một chút.Đại phu nhân dẫn theo thợ may vội vàng đến lấy lại số đo cho Kim Phượng một lần nữa, sợ lễ phục hoàng hậu cắt may trước kia sẽ bởi vì ‘hơi gầy đi một chút’ này mà không còn vừa vặn.Thợ may đo lại một lần khắp lượt. Kim Phượng rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Vòng eo của ta giảm xuống bao nhiêu?”Thợ may lộ vẻ khó khăn.“Một tấc?” Kim Phượng to gan suy đoán.Thợ may lắc đầu.“Nửa tấc?”Thợ may cúi đầu.“Cũng được một phân chứ?”Thợ may hít sâu một hơi: “Nô tỳ cảm thấy lễ phục này, chưa cần phải sửa …”Kim Phượng đờ đẫn.“Mặt khác, còn ba ngày nữa, nương nương tốt nhất nên chú ý ăn uống, để tránh…”Kim Phượng vừa thương xót vừa giận. CHƯƠNG 5 – MỘT VỊ HOÀNG HẬU ĐỨNG LÊNTừ phủ Uy quốc công đến cửa chính hoàng cung, hoa tươi rải đất, gấm đỏ vây tường, màu đỏ trang trí xung quanh mười dặm, khắp nơi rải vãi đồng tiền. Nghe nói: Thái hậu nương nương ý chỉ ban hôn, đại xá thiên hạ; Mà các quan lại đủ loại vì nghênh đón tân hoàng hậu đến, đã quỳ lạy ngoài cổng Triêu Dương suốt ba canh giờ.Ân sủng của hoàng gia đối với Uy Quốc công Lưu Hiết, không thể nói là không dày.Hoàng gia nịnh nọt Uy Quốc công Lưu Hiết, không thể bảo là chỉ có chút ít được.Tóm lại một câu, lễ sắc phong hoàng hậu phô trương rất lớn, rất hoành tráng.Lưu Hiết nói: “Từ nay về sau, con chính là quân, ta chính là thần.”Kim Phượng nhìn qua ánh mắt nghĩ một đằng nói một nẻo của ông, cười một tiếng.Lưu đại phu nhân nói: “Con yên tâm đi đi, ta sẽ chăm sóc cho mẫu thân của con.”Kim Phượng lại không để trong lòng. Nàng nghĩ, mẹ nàng không có ai chăm sóc vẫn có thể sống rất khá.Nhị Tam Tứ Ngũ phu nhân nói: “Làm phiền con, chúng ta lại có thêm rất nhiều đồ trang sức.”Quả nhiên, cho nhiều vàng bạc châu báu như vậy, đều vào hầu bao của mấy vị này.Theo như Nhị Tam Tứ phu nhân nói, sau khi vào cung, tiểu hoàng đế còn có thể ban thưởng nhiều bảo bối của hắn cho nàng. Ánh mắt bọn họ tràn đầy hâm mộ. Kim Phượng lại không hiểu nổi, đợi nàng vào cung rồi, cho dù ban thưởng nhiều vàng bạc châu báu hơn nữa, nàng còn có thể đích thân đeo hay không?Nhưng nếu có một ngày nàng xuất cung thì sao nhỉ?Suy nghĩ một chút, Kim Phượng lại vui vẻ trở lại. Như thế xem ra, mũ phượng nặng nề cùng bộ lễ phục phiền phức này, cũng rất đáng mặc.Trước khi lên xe phượng, Lưu Bạch Ngọc đi đến bên cạnh Kim Phượng.“Muội muội, tất cả mọi chuyện hôm nay, thật sự là điều muội muốn sao?”“Hả?”“Đây là vận mệnh mọi người đã an bài cho muội. Nhưng mà, đây có phải là điều muội mong muốn hay không?”Kim Phượng mờ mịt nhìn thẳng vào mắt Lưu Bạch Ngọc, chỉ cảm thấy ánh mắt nàng ta hoàn toàn trong suốt, còn lộ ra nhàn nhạt bi ai. Nàng biết rõ, giờ khắc này Lưu Bạch Ngọc mặc dù quỳ gối trước mặt nàng, nhưng về tinh thần lại đang giẫm nàng ở dưới chân.“Muội muội, muội có biết mình mong muốn điều gì không?” Ánh mắt Lưu Bạch Ngọc đầy vẻ thương cảm.Kim Phượng trầm tư trong chốc lát: “Ta… muốn làm một hoàng hậu tốt.”Vẻ mặt Lưu Bạch Ngọc là lạ, phảng phất muốn cười, rồi lại không cười nổi.Vì vậy, Kim Phượng bước lên xe phượng xanh vàng rực rỡ, xuyên qua đám người hô vang vạn tuế như núi thở, chậm rãi chạy đến một tương lai đen tối.******Tiệc chúc mừng trong Càn La Điện kéo dài suốt một ngày một đêm, cho đến khi mỹ nhân khiêu vũ eo mềm, đàn nhạc sư bay hơi. Trên dung nhan vẫn còn trẻ tuổi của Thái hậu nương nương hiện rõ niềm vui mừng khó thể nào ức chế, mà thả lỏng lại càng hiện rõ hơn. Có điều, nhún nhường như vậy, có thể làm cho Lưu Hiết đối với cô nhi quả phụ bọn họ giảm nhẹ một chút địch ý hay không, bà cũng không nắm chắc. CHƯƠNG 5 – MỘT VỊ HOÀNG HẬU ĐỨNG LÊN (2)Nhưng bất luận thế nào, tiểu hoàng đế Đoàn Vân Chướng đã thành con rể của Lưu Hiết. Cho dù Lưu Hiết có lòng bất chính gì nhưng nể tình con gái của mình, có lẽ cũng sẽ nương tay ba phần.Thái hậu nương nương ở nhà mẹ đẻ chính là một thiếu nữ mảnh mai, sau khi đại hôn trở thành hoàng hậu mảnh mai, hôm nay mặc dù đã là thái hậu mảnh mai, lại vẫn luôn cảm thấy, chuyện mưu câu sinh tồn giữa khe hẹp cung đình cùng triều đình này, là gian nan cỡ nào.May mà có Từ thái phi ở đây. Thái hậu nương nương nhìn thoáng qua phía ghế phượng của Từ thái phi, lại phát hiện Từ thái phi tuổi đã ngoài bốn mươi đang ôm bình rượu, cười hì hì rót rượu vào miệng mình. Vài cung nữ vây quanh bên cạnh bà, miễn cưỡng mới có thể nâng Từ thái phi ngồi lại ngay ngắn trên ghế, không để cho các quan lại phát giác ra sự khác lạ của bà.Thái hậu nương nương mí mắt run lên, cúi đầu lặng yên thở dài một hơi.Bà qu