Polly po-cket
Học viện danh giá

Học viện danh giá

Tác giả: Kirigaya Yuua

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212811

Bình chọn: 7.00/10/1281 lượt.

ô hỏi mà giọng lạc đi.

– Còn… Sư Tử thì sao…?

Một không khí im lặng bao trùm. Bạch Dương và Thiên Bình nhìn nhau. Dù hai cậu nằm trong nhóm tìm kiếm họ, thì lúc đến nơi, hai người đã không thấy Sư Tử đâu rồi. Dù cho có hỏi Ma Kết và Thiên Yết bao nhiêu lần, hai cậu vẫn chỉ im lặng với khuôn mặt tuyệt vọng.

Tụi nó cũng im lặng. Điều duy nhất mà tụi nó biết, là bên trong căn phòng cấp cứu lạnh lẽo kia, Song Ngư đang trong tình trạng rất nguy kịch.

Thiên Yết đứng dựa vào tường, cả cậu và Ma Kết đều không có ý định trả lời. Nãy đến giờ, họ chưa mở miệng dù chỉ một lần. Hai cậu vẫn còn nhớ như in, khoảnh khắc bi kịch lúc đó. Dù cho ép bản thân nghĩ rằng đó chỉ là tưởng tượng, thì đó vẫn là một cơn ác mộng hiện thực mà không một ai có thể chấp nhận.



Vượt qua khỏi cánh rừng, điều đầu tiên Ma Kết và Thiên Yết nhìn thấy là một cảnh tượng màu máu đau thương.

Nằm dưới đất là Song Ngư, trên người khắp các vết thương nặng nhẹ, nằm trên vũng máu của chính mình. Còn bên ngoài vực thẳm kia,là Sư Tử đang rơi xuống.

– Sư Tử!!!

Thiên Yết vội vàng chạy tới. Cậu nằm hẳn dưới đất, vươn tay ra mà cố chụp lấy bàn tay nhỏ nhắn kia. Cậu dùng toàn bộ sức lực mà giữ lấy.

– Bám chắc vào!! Tớ sẽ kéo cậu lên!!!

Sư Tử có thể cảm thấy, bàn tay mình đang được nắm lấy, và cả giọng nói kia. Dù vậy, con mắt phải của cô vẫn đục ngầu một cách vô cảm, không hề có ý định nắm lấy bàn tay Thiên Yết. Nếu cứ như vậy, cậu sẽ không thể kéo cô lên được. Mà Ma Kết, lại đang bị đám người kia cản trở.

– Sư Tử!! Cậu có nghe tớ nói không?? Sư Tử!!

Đến lúc này, Sư Tử mới ngẩng đầu lên nhìn Thiên Yết. Khuôn mặt cậu đỏ ửng lên vì dùng sức quá nhiều, thở hồng hộc. Con mắt cô vẫn vô cảm, nhưng đan xen sợ hãi. Nếu cứ như vầy, Thiên Yết cũng sẽ rơi xuống mất. Cô không muốn, có thêm bất kì người nào phải hi sinh vì cô nữa. Quá đủ rồi!! Sư Tử chợt mỉm cười.

– Làm ơn hãy buông ra, Tiểu Yết! Và hãy cứu Tiểu Ngư! Tớ xin cậu!!

Đôi mắt màu khói mở to. Sư Tử, đã nhớ lại từ lúc nào?

Nhân lúc Thiên Yết bị lơ đễnh, Sư Tử thò tay còn lại vào túi, lấy ra cây viết. Dùng hết sức, mặc cho nước mắt rơi một cách đau đớn, cô đâm phập đầu viết vào bàn tay của Thiên Yết, đồng thời buông tay cậu ra.

– Sư Tử!! Không!!!!



Thiên Yết nhìn vết thương mà mu bàn tay phải đã được băng bó, đôi mắt màu khói trở nên vô cảm. Trước mắt cậu lúc đó, Sư Tử đã rơi xuống, rơi xuống bên dưới đó. Và chính bàn tay này, đã buông tay cô ra. Hiện bây giờ, một màng khói dày đặc mù mịt che phủ đôi mắt tinh anh kia.

Ma Kết cũng không ngừng trách bản thân. Nếu cậu và Thiên Yết đến sớm hơn, sẽ chẳng có chuyện gì cả. Hoặc ít nhất, nếu cậu đủ mạnh để giải quyết bọn người đó nhanh hơn, cậu đã có thể giúp Thiên Yết kéo Sư Tử lên.

– Hai cậu là người duy nhất biết được chuyện gì đã xảy ra! Làm ơn đừng im lặng nữa mà!!!

Cự Giải gần như hét lên. Đây là lần đầu tiên, cô lớn tiếng. Dù vậy, trái tim Cự Giải đau như bị xát muối vậy! Cô muốn biết chuyện gì xảy ra, cô muốn biết, vì họ là những người bạn quan trọng nhất với cô!! Cự Giải không còn kiềm được những giọt nước mắt của mình nữa rồi. Cô khóc oà như một đứa trẻ và sà vào lòng Thiên Bình.

Dù vậy, Thiên Yết và Ma Kết vẫn im lặng không nói tiếng nào.

Nhật Nam nãy giờ đã rất kiềm chế. Lòng cậu lo lắng không thôi, cảm giác bất an cứ ập đến liên tục. Cho đến lúc này, Nam chẳng thể giữ mình bình tĩnh được nữa. Cậu chợt đi lại, nắm đấm tay phải giơ lên, đấm thẳng vào mặt Thiên Yết.

– Nói mau!! Chuyện gì đã xảy ra với em gái tao?!

Tụi nó hoàn toàn bất ngờ, nhưng không một ai dám chạy lại can ngăn. Đây là lần đầu tiên, tụi nó nhìn thấy Nhật Nam giận dữ thế này. Cậu chưa từng lớn tiếng như vậy dù chuyện gì xảy ra trước đây. Và bây giờ, đôi mắt Nam thậm chí hằn rõ từng tia máu.

Thiên Yết ngồi dưới đất, vẫn vẻ mặt đờ đẫn đó, cậu đưa tay quệt vết máu nơi khoé miệng một cách bất cần. Bàn tay vuốt ngược tóc ra sau đầu, Thiên Yết hoàn toàn không màng đến việc ngẩng đầu lên, huống chi là đứng dậy.

– Sư Tử… chết rồi…!

Trừ Ma Kết ra, còn lại đều ngạc nhiên tột độ. Đôi mắt tụi nó mở to như không thể tin, những lời Thiên Yết vừa nói tụi nó nghe chẳng lọt chữ nào cả. Kim Ngưu đứng bật dậy.

– Cậu đang nói cái gì vậy hả, Thiên Yết?! Không vui đâu!!

Thiên Yết vẫn như vậy, không có chút phản ứng nào. Cậu ngồi đó, mắt vô cảm nhìn vào bàn tay phải đã băng bó.

– Chính bàn tay này… đã buông Sư Tử ra… Là do tôi, cậu ấy mới rơi xuống vực!!

Lời nói tuyệt vọng của Thiên Yết khiến tụi nó cứ như hoá đá, chẳng thể di chuyển gì nữa. Kim Ngưu đang đứng ngồi phịch xuống ghế, cả cơ thể hệt như chẳng còn sức lực gì nữa, đôi mắt đen láy đờ đẫn.

– K-Không thể nào…!!

Xử Nữ hít một hơi sâu, nhìn tụi nó, lại nhìn Thiên Yết. Điều đó không thể là thật, không thể!! Cô vội quay sang Ma Kết, vô thức nắm lấy cổ áo cậu.

– Ma Kết!! Cậu ở đó mà phải không?? Làm ơn nói không phải đi!!

Ma Kết đưa đôi mắt thẫn thờ của mình nhìn lên Xử Nữ. Đôi mắt đỏ hoe từ bao giờ của cô khiến cậu thoáng ngạc nhiên, rồi lại bị sự thất vọng chiếm hữu. Ma Kết để mặc, cậu dựa hẳn người ra bức tường phía sau.