Insane
Lá bài cuối cùng

Lá bài cuối cùng

Tác giả: Trương Đỉnh Đỉnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212194

Bình chọn: 8.5.00/10/1219 lượt.

u, rất ôn hòa, khiến hắn cũng phải động tâm, chân mày nhíu lên, xem ra chuyên gia tâm lý này thật sự có chút bản lĩnh.

Khi hắn nghĩ thế, lại ngửi được một mùi hương nhàn nhạt, giống như hương hoa lài.

Không đúng!

Hắn giật mình cảnh giác, lại phát hiện tay chân đều vô lực, hắn theo bản năng muốn bóp cò súng, nhưng trước mắt tối đi, sau đó thì không còn cảm giác gì nữa.

“Mình không nên gọi cuộc điện thoại đó.”

Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu hắn.

Caesar nhìn Lâm Dược, hắn cho rằng mình đã có chuẩn bị, nhưng hiện tại hắn mới biết, sự chuẩn bị của mình mỏng manh cỡ nào.

Trừ mặt, không có một miếng da nào hoàn chỉnh, cánh tay, thân trên, hai chân càng thêm thảm không nỡ nhìn.

Hắn cẩn thận đặt tay trước mũi y, hơi thở rất mỏng manh, yếu ớt tới mức khiến hắn hoài nghi có phải tay mình đang run rẩy.

“Bác sĩ…” Hắn nghe giọng nói khàn đặc của mình, mang theo âm quái dị: “Gọi bác sĩ đi!”

Đây là hắn sao? Đây là âm thanh hắn phát ra sao? Tại sao lại xa lạ như thế? Tại sao lại run rẩy? Tại sao lại hốt hoảng như thế?

Caesar chỉ là ngẩn ngơ cảm thấy âm thanh của mình có chút không đúng, mà trong mắt người khác, hắn lúc này quả thật chính là khủng bố.

Giọng hắn sắc bén như đang kêu gào, hơi thở lan tràn trên người thậm chí cho người ta cảm giác tuyệt vọng. Bác sĩ bọn họ có mang tới, nhưng lúc này căn bản không cách nào lại gần__

Caesar cảm thấy mình đang thăm dò hơi thở của Lâm Dược, đang sờ mặt y, thật ra đây đều là tưởng tượng của hắn, hắn không làm gì cả, tuy hắn đứng rất gần Lâm Dược, nhưng hắn lại không chạm vào y một cái, giống như y là thủy tinh, chạm một cái thì sẽ vỡ, đồng thời hắn còn ném tất cả những người lại gần ra ngoài.

“Tiếp tục như thế không được, chúng ta phải nghĩ biện pháp.”

Billy ngoắc đầu nói, hắn cách cửa gần nhất, tuy không ai đập vào đầu hắn một cái, nhưng hắn cũng có chút choáng váng.

Carlos cũng biết không được, hắn nhìn tay mình, có lẽ, hắn nên cho đại đế một phát?

Mà vào lúc này, Lâm Dược ngẩng đầu lên, y chớp chớp mắt, sau đó nhếch môi cười: “Anh tới rồi?”

Caesar cứng ngắc gật đầu.

“Ừm, đây có tính là anh hùng cứu mỹ nhân không, nếu đang trong phim, tôi nếu là nữ, thì phải gả cho anh rồi, anh nói…”

“Câm miệng!” Hắn đột nhiên gầm lên, cảm xúc ngẩn ngơ vừa rồi, đột nhiên đều trở lại, đau lòng còn có phẫn nộ, hắn không biết đang tức giận cái gì, nhưng hắn như mất khống chế liên tục gào thét: “Câm miệng câm miệng câm miệng! Cậu câm miệng cho tôi!”

Lâm Dược nhìn hắn, ý cười càng đậm, sau đó, y chậm rãi mở miệng: “Đừng sợ, không sao…”

Caesar cứng người. Hắn thở dốc nặng nề, trừng mắt, hắn cảm thấy có thứ gì đó sắp lao ra. Mà Lâm Dược còn nói với hắn__ Không sao…

“Không sao, không sao, không sao…”

Caesar đột nhiên quay người, nói với bác sĩ theo tới: “Mau!”

Một chữ, nhưng bác sĩ được mang tới đã biết phải làm gì.

Truyền dịch, cắm oxy, đối với chuyện này, y tá đã vô cùng quen thuộc, tiến hành tuần tự, nhưng sau đó, bọn họ khó xử.

Tay của Lâm Dược còn được, nhưng còng chân đã hoàn toàn dính vào da thịt, cộng thêm bốn cây đinh thép trên đùi còn phiền phức hơn cả còng chân. Loại đinh này đương nhiên không đủ dài, nhưng lại dính với lò xo dưới nệm, cũng có nghĩa là trừ một khúc ở trên cùng ra, phần còn lại đều là chữ S, nếu rút ra, thực sự không phải khó khăn bình thường, càng huống hồ bọn họ cũng không có công cụ thích hợp.

Người tới người đi, Caesar đứng bên cạnh, hắn không đi tới, cũng không nói bất cứ điều gì, nhưng ánh mắt như mũi tên lại khiến tất cả mọi người như lâm đại địch, run rẩy sợ hãi.

Bọn họ cẩn thận làm việc, một câu cũng không dám nói, tay càng cẩn thận hơn, chỉ sợ một động tác nào đó làm đau Lâm Dược, khiến y rên lên, thì mình sẽ bị đại đế phi thân tới ném đi.

May là tình trạng này cuối cùng không xảy ra, Lâm Dược vẫn luôn rất an tĩnh.

Đến cuối cùng, còng chân của Lâm Dược vẫn không mở ra. Carlos và các bác sĩ chỉ có thể cưa giường ra, giữ lại phần dính với chân Lâm Dược.

Lúc này, thật sự y thích hợp nằm sấp, nhưng không biết y đã bị Ngựa hoang quất bao nhiêu roi, thân trước toàn vết roi, vì thế chỉ có thể tiếp tục nâng lên.

Khi lên xe, hai chân y được nâng, đùi được cố định trên một tấm ván khác, đây cũng là do sợ trọng lượng của y sẽ khiến những cây đinh thép đó càng đâm sâu vào thịt.

Dù sao trước đó, y đứng trên giường, mà hiện tại y phải nằm.

Caesar ôm đầu y, không nói một lời.

Mọi người cũng không dám nhiều lời, có vài người to gan suy đoán hắn đang nghĩ gì, có người nghĩ hắn nhất định đang suy nghĩ làm sao phanh thây Ngựa hoang, có người biết nhiều hơn thì đang nghĩ, hắn đang nghĩ làm sao đánh bại Sharon phong tỏa Hồng Môn, đương nhiên phần nhiều vẫn nghĩ, hắn chắc đang lo lắng cho Lâm Dược.

Thật ra tất cả đều sai rồi, hắn không nghĩ gì cả. Hiện tại hắn thậm chí cũng không tức giận, mà có một sự yên tâm kỳ lạ.

Ôm Lâm Dược như thế, cảm thấy được nhiệt độ thân thể y, hắn không còn có suy nghĩ gì khác. Hắn không nghĩ nếu Lâm Dược có gì thì sao, Lâm Dược vạn nhất chết thì sao.

Lâm Dược hiện tại đang ở trong lòng hắn, cũng sẽ vĩnh viễn ở đây, nếu