
kiếm? Hắn làm sao biết Nha nhi thích tiểu hồ ly?
Phượng thư Dương trong lòng tuy rằng nghi hoặc, nhưng hắn đang cùng Hắc Mộc Dạ đánh nhau, nên không thể dừng lại, cũng không có ý định nương tay. Tạm thời bất luận Nha nhi ở đây được đối xử như thế nào, Hắc Mộc Dạ ỷ mạnh bắt người là sự thật, hôm nay hắn nhất định phải đem Nha nhi đi!
Nhìn hai người võ công tương đương đang kịch liệt đánh nhau, Nguyệt Nga Nhi tâm loạn cả lên, chỉ sợ một trong hai người bị thương.
Trường tiên của Hắc Mộc Dạ xoẹt một đường máu trên mặt Phượng Thư Dương. Mà trường kiếm của Phượng Thư Dương cũng tước phá nát áo trước ngực Hắc Mộc Dạ. Nguyệt Nga Nhi rốt cuộc không có biện pháp kiềm chế hai kẻ đang say máu kia.
“Các ngươi đừng nữa đánh!” Nàng lo lắng quát to.
Hắc Mộc Dạ bởi vì thanh âm của Nguyệt Nga Nhi mà có chút phân thần, tuy rằng đúng lúc tránh được trường kiếm vùa lao đến, nhưng lại không kịp tránh một đại chưởng phía sau của Phượng Thư Dương.
“Không! Không cần!”
Vừa nhìn thấy Hắc Mộc Dạ bị thương, Nguyệt Nga Nhi nhịn không được xông lên phía trước, chắn phía trước người Hắc Mộc Dạ, chỉ sợ nghĩa huynh lại lần nữa đả thương hắn.
Thấy Nguyệt Nga Nhi che chở Hắc Mộc Dạ, Phượng Thư Dương đầu tiên là kinh ngạc ngẩn người, tiếp theo hướng Nguyệt Nga Nhi vươn tay đến :“Nha nhi, theo ta trở về đi! muội không thược về nơi này!!!!"
Nhìn tay nghĩa huynh vươn ra, Nguyệt Nga Nhi đầu tiên là chần chờ trong chốc lát, quyết định cái gì đó, ngẩng mặt lên nhìn Phượng Thư Dương.
“Không, Dương ca, ta không thể đi theo ngươi..."
“Muội nói cái gì?” Phượng Thư Dương khơi mào mày rậm, vẻ mặt kinh ngạc nhìn tiểu muội
“Ta nói...... ta không về.” Nguyệt Nga Nhi tiếng nói tuy rằng mềm nhẹ, nhưng ngữ khí lại dị thường kiên định.
“Vì cái gì?”
Đúng vậy, vì cái gì? Không chỉ Phượng Thư Dương không thể lý giải, ngay cả Nguyệt Nga Nhi cũng nhịn không được muốn hỏi chính mình _ nàng rõ ràng có thể rời đi, tại sao lại muốn ở lại?
Là vì nàng sớm đã quen với cuộc sống có Hắc Mộc Dạ, đã quen với cuộc sống có hắn tồn tại bên người?
Vẫn là...... Thật sự giống như Lạc Chức Y nói, nàng sớm bất tri bất giác yêu hắn?
Nhìn vẻ mặt mâu thuẫn của Nguyệt Nga Nhi, Phượng Thư Dương nhíu mày suy nghĩ. Từ nhỏ đến lớn, Nha nhi chưa từng phản bác lời hắn,hiện tại lại vì cái tên này, mà nhà cũng không thèm về?
“Vì cái gì? Nha nhi, ngươi không theo ta trở về, chẳng lẽ phải ở lại chỗ này sao?”
“Bởi vì...... Hắn là phu quân của ta nha!” Nàng có chút nghẹn ngào nói, trong mắt lệ quang lóe ra. (xong!!!phù cúi cùng bạn ý cũng nói câu này...!(@_@)
Những lời này vừa nói, nàng cuối cùng cũng thừa nhận chuyện mình chính là thê tử của hắn...
“Phu quân?” Phượng Thư Dương không cho là đúng hừ một tiếng, lạnh lùng liếc Hắc Mộc Dạ một cái.“Phu quân của muội không phải hắn! Phu quân của muội là Nam Cung Mị, chẳng lẽ muội quên?"
“Nhưng là...... muội cùng hắn đã bái đường thành thân, hơn nữa...” Nguyệt Nga Nhi dừng một lát, hai mạt đỏ ửng nổi lên hai gò má.“Hơn nữa, cũng đã là phu thê danh phù kỳ thực.
Phượng Thư Dương nheo lại con ngươi đen, đáy mắt có rõ ràng tức giận. Đối với kẻ vô liêm sỉ "bắt nạt” nghĩa muội hắn, chỉ đánh hắn một chưởng xem như tiện nghi cho hắn lắm rồi!!!
“Yên tâm đi! Cho dù ngươi không lấy Nam Cung Mị, cả đời ở Phượng gia, trong nhà tỳ nữ, hộ vệ, cũng không có ai dám cười nhạo ngươi.”
“Không......” Nguyệt Nga Nhi vẫn trả lời như cũ là lắc đầu.
Lòng của nàng đã rõ ràng, nàng không đi theo nghĩa huynh hồi Phượng gia, không phải bởi vì lo lắng sẽ nghe thấy cái gì lời đồn đãi chuyện nhảm, mà là, lòng của nàng căn bản là không muốn rời Huyền minh thành, không muốn rời Hắc Mộc Dạ thôi!!!
Phượng Thư dương thấy thế, mi tâm ninh càng nhanh .
“Ngươi thật sự không theo ta trở về?”
Nguyệt Nga Nhi cúi mặt, nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu.
Ánh mắt Phượng Thư Dương hết dừng trên người Nguyệt Nga Nhi lại chuyển qua Hắc Mộc Dạ, cuối cùng hắn chỉ thở dài.
Xem nha đầu này một lòng che chở Hắc Mộc Dạ lại không chịu đi với hắn, hiển nhiên nha đầu sớm yêu cái tên này ầu.
Tình huống như vậy, nếu hắn còn cố ý đem Nha nhi mang đi, chỉ sợ chẳng những không được cảm kích, còn bị nha đầu thầm oán, vậy thành ra hắn biến thành kẻ xấu sao?
“Được rồi, nếu đây là lựa chọn của muội, ta cũng không thể nói gì hơn .”
“Vậy...Nam Cung Mị bên kia...” Nguyệt Nga Nhi vẻ mặt lo lắng hỏi.
“Yên tâm đi! Ta sẽ xử lý .”
“Đại ca, cám ơn ngươi.” Nguyệt Nga Nhi cảm động ngay cả tiếng nói đều có vẻ có chút nghẹn ngào, nàng rất rõ ràng, chính mình bốc đồng quyết định, tất nhiên sẽ đem cho Dương ca thêm không ít phiền toái.
“Nha đầu ngốc, ngươi là muội muội ta, huynh muội cần phải cảm tạ sao ?” PhượngThư Dương sủng nịch vỗ vỗ đầu nàng. Lại hướng Hắc Mộc Dạ cảnh cáo: “Nếu tương lai muội bị ủy khuất, cửa Phượng gia luôn mở, có biết hay không?”
Không đợi Nguyệt Nga Nhi trả lời, Hắc Mộc Dạ liền giành trước quát:“Nàng vĩnh viễn cũng đừng mơ tưởng rời đi "
Hai nam nhân ánh mắt có ngắn ngủi giao nhau.
Trong ánh mắt Hắc Mộc Dạ, Phượng Thư dương thấy có sự tận cùng chuyên chú. Hắn biết cái tên này th