
ngoãn mặc đi.” [QUANG THÂN: không mặc gì cả!'>
Cùng hắn bái đường?! Nguyệt Nga Nhi tâm đột nhiên run lên,sự tức giận ở mắt bị kinh hoảng thay thế.
Vẻ mặt hắn cùng ngữ khí khi nói chuyện, nàng biết hắn hoàn toàn nói thật, làm nàng cảm thấy trước nay chưa có sợ hãi cùng bất an nào hơn.
“Không! Ta sẽ không cùng ngươi bái đường thành thân ! Nghĩa huynh đã hứa gả ta cho Nam Cung Mị, hắn mới chính là người sắp cùng ta bái đường thành thân!”
Hắc Mộc Dạ mày rậm, tựa tiếu phi tiếu tà nghễ nhìn nàng, khóe mắt khẽ nhếch lên, như là ở châm biếm thái độ của nàng.
“Trên đường đưa dâu, trước mặt mọi người ngươi bị mấy nam nhân cướp đi, ngươi cho là Nam Cung Mị còn muốn cưới một
thê tử như vậy sao?”
“Này……” Nguyệt Nga Nhi sắc mặt trắng nhợt, không thể phản bác lời nói của hắn. Xác thực, trải qua chuyện như vậy, bị
đám người đó chặn đường, cướp dâu, thì danh tiết của nàng đã bị phá hủy. Nam Cung Mị đường đường là thếu chủ Ma kiếm
Sơn trang, thà rằng hủy hôn, cũng không nguyện ý thú nàng làm thê tử.
Chương 03 – 04
Nhìn tên đầu sỏ đã hủy danh tiết của nàng, Nguyệt Nga Nhi tức giận nhịn không được lại dương lên.
“Cho dù hắn không cần ta , ta cũng sẽ không gả cho ngươi!” Nàng thà rằng cả đời không lấy chồng, cũng không cùng với một nam nhân đáng sợ như vậy sống cả đời.
“Đó không phải do ngươi quyết định, hết thảy đều đã an bài thỏa đáng, nửa canh giờ sau, tại đại sảnh Huyền Minh thành, ta
và ngươi sẽ thành thân”
“Không! Ta không lấy chồng! Nguyệt Nga Nhi tức giận hét lên:“Ngươi! nếu bắt buộc ta, ta liền lập tức cắn lưỡi tự sát!”
Nghe vậy, con ngươi đen của Hắc Mộc Dạ nhíu lại, hai đám lửa giận ở hắn đáy mắt nhảy lên. Hắn tiến đến trước mặt, tay nắm chiếc cằm tinh xảo của nàng, bắt buộc nàng ngẩng khuôn mặt lên. Nguyệt Nga Nhi bị bắt nhìn hắn. Lúc trước, khi hắn ngăn kiệu bắt người, bởi vì lưng quang, và vì gương mặt đầy sự u ám, không có thể nhìn rõ, mà lúc nãy, trong cơn thịnh nộ cũng không nhìn kỹ, cho đến giờ phút này nàng mới rốt cục thấy rõ bộ dáng hắn. Cao lớn, Khuôn mặt tuấn tú,có nét lạnh lùng nhưng cương nghị. Cả người tản ra một khí thế như băng khiếp người, quả nhiên thập phần phù hợp với cái danh hiệu “Minh vương”.
Hắc Mộc Dạ một cái chớp mắt cũng không có, nhìn chằm chằm Nguyệt Nga Nhi, lấy cái lạnh lẽo như băng nghiêm khắc uy hiếp nàng.
“Ngươi nếu thật sự cắn lưỡi tự sát, ta liền lập tức huyết tẩy Ma Kiếm Sơn Trang, nhân tiện phá hủy hết sản nghiệp của Giang Nam Đế Vương!
Nguyệt Nga Nhi kinh hãi nhìn hắn, hắn còn dám đe dọa nàng.
“Không…… Ta không tin ngươi thực sự có năng lực để làm chuyện đó!”
Nghĩa huynh của nàng cùng Nam Cung Mị không phải là người đơn giản, cho dù hắn có võ công tái thế như thế nào, cũng
không có khả năng một mình hắn đánh bại nghĩa huynh cùng toàn bộ Ma kiếm sơn trang nha!
“Nếu ngươi không sợ bọn họ bị hủy ở trong tay ta,thì ngươi cứ việc cắn lưỡi tự sát đi!” Hắc Mộc Dạ bễ nghễ nhìn nàng, có
cho nàng cũng không dám lấy tính mạng Phương Thư Dương cùng Nam Cung Mị làm tiền đặt cược.
“Ta…” Nguyệt Nga Nhi cắn môi dưới, tâm loạn như ma.
Vẻ mặt lạnh lẽo âm trầm của hắn, một chút không có nói đùa, nàng tin chắc nếu mình tự sát, hắn chắc chắn sẽ không thương tiếc đem cái lời nói ngọc ngà kia trở thành hiện thực.
Trời ơi! Nàng rốt cuộc đụng trúng một người đáng sợ như thế!!?
“Ngươi có thể…có thể không đem mạng người ra đùa như thế?”Thanh âm của nàng run run , tiết lộ đáy lòng của nàng đã đầy sự bất an.
Chỉ vì một mình nàng, hắn lại không tiếc huyết tẩy Ma Kiếm Sơn Trang, còn muốn bị hủy đi hết tất cả gia trang của nàng, loại chuyện lãnh khốc vô tình như thế, hắn cũng có thể làm ư?
Khóe môi Hắc Mộc Dạ gợi lên, cười lạnh nói:
“Như thế nào có thể? Ngươi hình như rất thích hỏi vấn đề này? Ta không phải sớm nói qua trên đời này chỉ có chuyện ta
không muốn làm, không có chuyện ta không thể làm!
khí thế của hắn lạnh lùng cuồng rầm rĩ, hoàn toàn làm Nga Nhi kinh hãi, nàng hoảng hốt cắn căn môi, không biết nên làm cái
Gì bây giờ mới tốt. Có lẽ hiện tại nàng có khả năng làm , chính là tận lực kéo dài thời gian, nếu nghĩa huynh biết nàng trên
Đường đi bị cướp dâu, nhất định sẽ lập tức tới cứu nàng.
Hắc Mộc Dạ nhìn đã biết tâm tư của nàng, đôi mắt tối hiện lên một chút đắc ý: “Huyền Minh Thành có vị thế hiểm trở, ẩn mật
Trên núi, nếu không phải là người hiểu rõ đại hình, không thể tìm ra.”
Nghe hắn nói như vậy, Nguyệt Nga Nhi hoàn toàn rơi vào vực sâu của tuyệt vọng. Nếu sự thật đúng như hắn lời nói, như vậy nghĩa huynh chỉ sợ là thật không kịp cứu nàng.
“Nghĩa huynh ngươi cho dù hành động mau lẹ di chăng nữa, cũng tuyệt đối không thể trong nửa canh giờ đuổi tới, ngươi
nên ngoan ngoãn chờ cùng ta bái đường đi!” Ánh mắt Hắc Mộc Dạ quét một vòng trên người nàng rồi mới xoay người đi ra ngoài.
Tiếng cửa phòng cừa đóng lại, Nguyệt Nga Nhi không thể chống đỡ nổi, cả người nháy mắt như bị mất hết khí lực, bất lực
Ngã xuống.
Làm sao bây giờ? Hiện tại nàng nên làm cái gì mới tốt?
Nàng một chút cũng không muốn gả Hắc Mộc Dạ.Chẳng những không thể trốn, cũng không thể chờ n