Snack's 1967
Nàng Phải Là Của Ta

Nàng Phải Là Của Ta

Tác giả: 0oMuno0

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321673

Bình chọn: 8.00/10/167 lượt.

c của Thượng Quan Uyển Nhi kia. Nhưng sao thấy tình huống này quen quen. Không phải chứ!“Vừa nãy em đã nhắn tin bằng điện thoại của anh đến Hạo Thiên và tí nữa anh ấy sẽ tới đây. Nếu vậy thì anh cứ nói là tình cờ gặp bọn em nên rủ bọn em đi chơi luôn. Thế nào? Dễ quá còn gì?”Rồi, rồi… lại tình cờ. Mấy năm trước cũng tình cờ như vậy. Và hắn cũng bị đầy ải như thế. Tưởng hai cô nhóc đã lớn sẽ khác đi nào ngờ… Thôi thì hắn lại làm phiền gã bạn thân nữa vậy. Hạo Thiên à, huynh đệ cũng đừng trách ta a.Lúc này ngồi trên xe, Hạo Thiên không hiểu vì sao thấy lạnh người và hắt xì liên tục. Không phải là bị cảm đấy chứ?Hạ Tử Nhu ngồi trong quán bar nói chuyện với Tống Huỳnh Thiên. Ông anh họ lần này dời New York kiến cô rất ngạc nhiên. Lại không ngờ là tìm đến mình để trò chuyện.Bởi vì trong trí nhớ của cô, Tống Thiên Kì là một người khó đoán và thâm hiểm. Bất cứ thứ gì, chỉ cần là hắn muốn, hắn ta sẽ làm mọi cách để chiếm lấy. Ngay cả cái công ty vốn dĩ nên thuộc về anh trai anh ta cũng vậy. Vì thế nên, cô không muốn tiếp xúc với một người quá nguy hiển như thế.“Anh có chuyện gì muốn nói sao ?”“Phải. Anh muốn nhờ em một việc.”Nhờ cậy? Cô không hiểu mình có thể giúp được gì cho hắn ta trong khi hắn ta trước nay đã quá gian xảo đến mức không cần người khác giúp đỡ. Tuy rằng không muốn hỏi thêm nhưng cô biết hắn sẽ nói tiếp. Vì thế nên thà như mình chủ động còn hơn là đừng yên.“Anh nói xem.”Nhấp môi ly rượi vang sóng sánh, ánh mắt từ sắc lạnh chuyển sang tối tăm. Nhớ lại hình ảnh hai người thân mật bước đi, nhớ lại lúc hắn tình cờ bắt gặp nụ hôn say sưa không biết xung quanh là gì ấy. Hắn thề, thề sẽ cướp được cô bằng bất cứ giá nào.“Em biết Lãnh Như Phong chứ?”“Biết, là đối tác công ty và là đàn anh cùng trường với em. Anh hỏi anh ấy làm gì?”“Có phải em thích hắn ta?”Mở mắt to ngạc nhiên nhìn Tống Huỳnh Thiên. Làm sao mà anh ta biết được chuyện này? Anh ta muốn gì chứ?Khóe môi khẽ nhếch lên, hắn nhìn người con gái đang nghi vấn nhìn mình mà nói như chuyện bình thường.“Đừng lo, anh chỉ muốn giúp em.”“Giúp em? Nhưng sao lại giúp em? Anh có ý đồ gì?”Đối với đứa em gái họ khá hiểu về mình, Tống Huỳnh Thiên như không che dấu mục đích nói thẳng.“Em cũng biết bây giờ Lãnh Như Phong đang yêu Thượng Quan Băng Băng và hai người đã nghĩ tới chuyện thành hôn.”Thành hôn? Tại sao cô không nghe nhắc tới. Nhưng chuyện hai người yêu nhau là có thực sao? (Mun: Là hai người chưa công bố, vẫn muốn che dấu do ý muốn của Băng tỷ)“Anh thích Thượng Quan Băng Băng, muốn cướp được cô ấy nên hợp tác với em?”Khá thông minh. Bây giờ hắn cũng hiểu vì sao trong công ty cô gái này lại được xem trọng như vậy. Nhưng làm sao cao tay bằng hắn được. Mọi chuyện chỉ có chữ không ngờ.“Là vẹn cả đôi đường.”Muốn lợi dụng cô sao? Nói thẳng ra là chỉ có lợi cho hắn vì hắn muốn như vậy. Tại sao không đạt được bằng con đường chính đáng. Cô vốn dĩ không thích thủ đoạn vì như thế không gọi là yêu.“Nhưng tình yêu sẽ không trọn vẹn nếu quá gượng ép”Nghe ra lời từ chối kéo léo, hắn cũng sớm đoán được. Nhưng chỉ là bây giờ đang chờ cô sa lưới mà thôi.“Không có gì gượng ép. Chỉ tạo ra một tí hiểu lầm và em danh chính ngôn thuận an ủi và giành tình cảm của hắn ta. Yên tâm, kế hoạch này không hề có hại cho ai hết”“Anh nói thử xem”Cũng giờ này nhưng ở một nơi khác, không có tính toán mưu mô. Không có lòng dạ khó lường. Người con gái nhỏ đang cuộn mình trong vòm ngực ấm áp to lớn mà tận hưởng hạnh phúc vây quanh mình.Tối nay Như Phong mời cô đến nhà và làm một bữa tiệc sinh nhật đầy bất ngờ kiến cô rất ngạc nhiên. Có lẽ chính vì như vậy cho nên gia đình cô đã nhường cho hắn một ngày sinh nhật được ở riêng với mình. Cô biết như thế vì vào những năm trước đây, bây giờ cô vẫn đang bên cạnh gia đình mình. Nhưng hiện tại, người đàn ông này, đã thay thế tất cả. Kể cả trái tim cô.Ngẩng đầu lên nhìn hắn, cô khẽ thở dài.Như Phong thấy như vậy không yên hỏi.“Làm sao?”Mắt nhìn hắn, yêu thương ngập tràn. Môi bên hắn, mỉm cười thật tươi. Và trái tim gần hắn, đập thật rộn ràng.Nhìn sâu vào đôi mắt mà tất cả đều là nhu tình kia. Vòng tay qua cổ hắn, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi gợi cảm. Cô bên tai thì thầm ý nghĩa.“Chỉ buồn là vì không biết từ khi nào, trái tim đã không còn của riêng mình.”Như Phong nghe cô nói vậy, tim đập như trống dồn. Ngỡ ngàng nâng gương mặt cô đối diện mình. Nhìn cô yêu kiều, nhìn cô hờ hững. Nhìn cô ánh mắt như cười và khóe môi đang cong. Nhìn cô mãi mãi như vậy mà không thấy đủ.Băng Băng gặp phải ánh nhìn chuyển từ ôn nhu da diết đến ngập tràn lửa nóng không khỏi đỏ bừng mặt vội vã cúi đầu xuống. Trái tim trong lồng ngực đang đập thật nhanh đến nỗi cô sợ hắn sẽ nghe thấy được âm thanh xấu hổ này mất. Không hiểu vì sao bây giờ, với hắn, cô như không còn là chính mình. (Mun: STOP tí! Lẽ ra Mun không tính viết cảnh HOT này nhưng vì từ tập sau sẽ có đột biến xảy ra. Nên thôi thì phục vụ mọi người trước, mất công vài 1, 2 tập sau không có cảnh HOT thì hơi nguội lạnh nhỉ. Hô Hô là Mun không muốn nó bị thiu nên mong mọi người sẽ thích. Ka Ka…)Băng Băng hoàn toàn không