XtGem Forum catalog
Nếu bỗng ta chạm nhau

Nếu bỗng ta chạm nhau

Tác giả: Gemini Ice

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323532

Bình chọn: 9.00/10/353 lượt.

rụp. Phải mất 1s để hiểu ra vấn đề thì nó mới bật dậy, chạy vội vào WC. Chỉ 2p sau nó đã xuất hiện với bộ đồng phục học sinh. Nó không nhớ lần cuối nó mặc đồng phục là khi nào nữa -_-. Đồng phục trường

này khá đẹp, một sơ mi trắng, chân váy đen xếp li, bên ngoài là vest đen, chỉ trừ mỗi hai cái vòng đỏ ở cổ tay. Trên ngực áo là phù hiệu trường

SKY và tên học sinh được mạ vàng. Đúng là trường

quí tộc, luôn phải xa xỉ. Chải lại mái tóc hạt dẻ bồng bềnh, nó nhanh chóng xuống lầu bảo anh tài xế chở đi học.

Chiếc Limouse trắng đỗ lại, bác bảo vệ đang đóng cửa. Nó vội chạy nhanh tới:

– Cho cháu vào với ạ.

– Đáng nhẽ là không được đâu nhưng hôm nay ta châm trước cho.

– Cháu cảm ơn bác ạ._nó cúi đầu cảm ơn rồi mau chạy vào sân trường. Thảo và My ngồi chờ nó trên ghế đá:

– Cậu thua rồi Thảo, trả tớ 100$ đi.

– Đây. Của bồ.

– Hai người làm gì vậy?

– Tớ và Thảo cược xem bồ đến kịp không? Tớ bảo kịp nên tớ thắng :v._My cười cười giải thích làm nó ngã ngửa.

– Hai người có nhất thiết phải làm thế không?

– Có._hai cô bạn đồng thanh làm nó hận không thể đâm đầu với chăn bông mà chết :3

– Đi xem lớp nào._My kéo nó với Thảo đi.

– Ơ. Tớ tưởng 2 người học ở đây.

– Bố mẹ bồ nhớ bố mẹ bọn tớ chuyển bọn tớ sang đây.

– Yeah! Bố mẹ no.1 :3

– Đi nhanh lên nào._Thảo giục.

Loay hoay một lúc mới tra được xong bản đồ trường, tra xong lại mất thời gian để đi tìm đường tới phòng Hiệu trưởng.

“Cốc..cốc…cốc”

– Mời vào!

– Chúng em chào thầy._ba đứa đồng thanh.

– Các em là học sinh mới?

– Vâng. Đúng ạ.

– Tôi đã xem qua hồ sơ của các em. Các em sẽ vào lớp 11B1. Bây giờ mời các em theo tôi.

– Vâng ạ.

Bọn nó đi theo Hiệu trưởng. Sau một hồi vòng vo, rẽ ngang rẽ dọc bọn nó cũng đứng trước được cái lớp mang biển 11B1. Lớp học to, đẹp không thua khách sạn, trang thiết bị vô cùng hiện đại. Hiệu trưởng vẫy tay gọi bà cô trong lớp, bà ta hơn hớt đi ra với khuôn mặt không thể tươi hơn (Mới có 20 mấy mà bị kêu bà. Tội nghiệp)

– Thầy có gì ặn dò ạ?_bà cô nở một nụ cười nịnh bợ.

– Đây là học sinh mới của lớp cô. Cô đưa các em vào lớp đi. Tôi đi đây.

– Vâng. Thầy đi ạ.

Bà cô quay sang ra lệnh cho 3 đứa nó:

– Ba em đợi tôi vào giới thiệu, khi nào tôi gọi thì các em vào lớp nhé.

Bà cô vào “cái chợ”, cầm cây thước khủng bố gõ xuống bàn gỗ cái rầm thì cái lũ lố nhố mới chịu im im một tí:

– Giới thiệu với cả lớp hôm nay lớp chúng ta được đón thêm ba bạn mới._quay sang phía cửa_ Các em vào lớp đi.

Cả lớp bỗng im lặng hẳn.Ba đứa vừa bước vào đã gặp ngay một tràng “Ồ” kiêm hú hét của bọn thú trong lớp, ý nhầm của các bạn trong lớp.

Tiếng ồn ào nổi lên:

– Oa!!! Xinh quá chúng mày ơi._Nam sinh 1.

– Có lẽ nào đây là những thiên sứ do Đấng Tối cao phái xuống để cứu rỗi cuộc đời tôi._một tên đeo kính to đùng giơ tay về phía chúng nó (Ọe. Hơi bị sến -_-)

– Con gái lớp mình chỉ đáng xách giầy cho mấy nàng ấy._nam sinh 3 mơ màng.

– Ông kia!!! Ông mới nói ai phải đi xách dép._tiếng một nữ sinh rít qua kẽ răng.

– Đã xấu còn điếc. Tôi nói mấy bà đi xách giầy cho các nàng ấy đi._nam sinh 3 thở dài lắc đầu.

– Ông muốn chết à?

Bla…Bla…Bla…

– Trật tự!!!!_bà giáo lại ra sức gõ thước để thị uy trước lũ giặc giời.

Lớp có vẻ bớt ồn chứ không có vẻ gì là sẽ im lặng.

Bà giáo bực tức gắt lên với bọn nó:

-Giới thiệu nhanh đi. Muộn giờ học rồi.

– Chào các bạn mình là Trần Hạ Thảo._Thảo nở nụ cười làm mấy bạn yếu tim đổ liểng xiểng.

– Mình là Nguyễn Hà My, mong được các bạn giúp đỡ._My cúi đầu chào.

– Lê Huyền Thy._nó buông một câu không thừa không thiếu -_-

– Được rồi, bây giờ các em sẽ ngồi ở…_bà giáo bỏ lửng câu nói đưa mắt khắp lớp để tìm lấy chỗ trống. Chỗ nào cũng đều kín cả rồi, chỉ còn mỗi chỗ của ba hoàng tử thôi. Nếu đắc tội với ba nàng này chắc bà giáo cũng không được yên mà đắc tội với ba chàng cũng chẳng thoát khỏi vé du hành về vườn. Thôi thì mặc kệ, tới đâu thì tới vậy -_-

– Bây giờ Thy sẽ ngồi với Phong, My ngồi với Hải và Thảo ngồi với Tú nhé.

– Không._bọn hắn cùng cả lớp đồng thanh phản đối kịch liệt.

– Các em thông cảm, lớp ta hết chỗ rồi.

– Không là không._hắn lạnh lùng.

Nó chẳng quan tâm lắm đến lời của tên đó, đi thẳng xuống cuối lớp, nơi phát ra tiếng nói:

– Cậu là Phong?_nó hỏi

– Phải! Thì sao?_vẫn kiểu lạnh lùng boy :3

Giờ thì hắn mới thèm ngẩng đầu lên mà nhìn nó, không khó để nó nhìn thấy hắn là tên đáng ghét cướp sách yêu sách quý của nó. Thật đúng là “Oan gia ngõ hẹp” mà, đã thế nó càng phải ngồi đây. Chắc chắn hắn sẽ khổ dài dài. Nó nhếch môi, một nụ cười khiến người hiền lành nhất cũng muốn xông vào oáh rồi thản nhiên đặt cặp lên bàn mà ngồi xuống chỗ trống ngay cạnh mà chẳng quan tâm tới những ánh mắt giết người đang chĩa thẳng vào nó.

– Go out!!!_hắn chỉ ngón tay ra phía cửa.

– Never!_nó nhìn hắn, ánh mắt sắc lạnh.

– Mời cô ra khỏi chỗ của tôi.

– Chỗ anh anh ngồi, chỗ tôi tôi ngồi, có liên quan gì đến nhau không?_nó diễn thuyết cho hắn một tràng.

Hắn hàih như sắp bùng nổ. Đời hắn chưa gặp đứa con gái nào lì lợm, ngang nghạnh như vậy. Hắn đứng bật dậy nhưng chưa kịp nói đã bị chặn ngay họng: