Nhật ký báo thù

Nhật ký báo thù

Tác giả: Trường Không Ánh Tuyết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328442

Bình chọn: 10.00/10/844 lượt.

ủ, anh ta không nghĩ sẽ từ bỏ như thế. Cho nên, biết Liễu Phỉ Phỉ đối phó với Diệp Thiên Tuyết, anh ta vẫn chờ cơ hội.

Hôm nay rốt cuộc anh ta cũng có cơ hội.

“Cô ta tìm tôi, muốn tôi giúp cô ta làm một chuyện” lúc Trần Thiên nói chuyện, trong đầu còn có chút mơ hồ.

“Cô ta muốn tôi nghĩ biện pháp, để trong trường học xảy ra chút chuyện” Trần Thiên nói tiếp: “tốt nhất là vụ scandan, nếu như có thể, thay đổi danh hiệu hoa khôi của trường là tốt nhất”

Diệp Thiên Tuyết thiếu chút nữa phun ngụm nước vừa uống, cô vội vã để ly xuống, không nhìn tới nữa.

Trước khi nói chuyện điện thoại xong với Trần Thiên, cô thấy tốt nhất là không nên uống nước nữa.

Cái đầu của Liễu Phỉ Phỉ này, thật sự làm cho cô không hiểu nổi. Rõ ràng là toàn tâm toàn ý tìm mình gây sự, thế nào đột nhiên lại liên quan đến hoa khôi của trường.

Khóe miệng hơi cong lên cô hỏi Trần Thiên: “Hoa khôi của trường là ai? Cô nàng này chọc phải Liễu Phỉ Phỉ rồi hả.”

Trần Thiên ở bên kia điện thoại trầm mặc hồi lâu mới trả lời: “Chính là Vương Ngọc Kỳ, là người hay đi cùng với cô”

Diệp Thiên Tuyết thầm nói mình thật may mắn không uống nước: “Các anh không biết cô ấy tập võ từ nhỏ sao? Còn nữa, động chạm tới tôi chỉ có thể là treo giải thưởng, đụng tới cô ấy…….”

Cô còn chưa nói hết, Trần Thiên không tự chủ mà run rẩy.

“Anh nói với cô ta bên này có nhiều người không tìm được cơ hội ra tay.” Diệp Thiên Tuyết nói: “để cho cô ta đổi mục tiêu”

Trần Thiên khẩn trương: “Diệp tiểu thư, nếu làm thật……….”

“Yên tâm” Diệp Thiên Tuyết trả lời, “Sẽ không để cho các anh làm thật. Đến lúc đó, các anh phối hợp diễn một vở kịch là được”

Không đợi Trần Thiên nói chuyện, cô liền cúp điện thoại, bên môi lộ ra nụ cười cổ quái.

Kiếp trước, cũng không có xảy ra chuyện này.

Vương Kỳ Ngọc biết được tin này, lập tức cười lạnh: “Cô nàng Liễu Phỉ Phỉ này có phải chê mạng mình dài quá, lại dám có suy nghĩ động tới tớ”

Diệp Thiên Tuyết ngồi đối diện nhìn cô, hơi cười: “Ai biết được? Tớ đã khuyên đám người kia đổi đối tượng, đến lúc đó cùng nhau diễn một vở kịch, đem chuyện này kéo vào người cô ta” Vương Ngọc Kỳ trầm mặc trong chốc lát, lắc đầu: “Không bằng, hãy để cho tớ. Diễn trò không có gì, chỉ sợ người thay tớ thật sự có vấn đề, đến lúc đó không biết được. Nếu như là tớ, ít nhất tự vệ là không có vấn đề gì”

“Không được” Diệp Thiên Tuyết trả lời thật nhanh, “Nếu như là cậu, đến lúc đó hai nhà chúng ta sẽ trở mặt nhau”

Sau khi sững sờ một lúc, Vương Ngọc Kỳ mời phục hồi tinh thần, gật đầu: “Ba cậu đến mức độ này vẫn không chịu từ bỏ hai mẹ con nhà họ Liễu kia sao?”

Diệp Thiên Tuyết lắc đầu: “Có một số việc, không biết nói làm sao. Chỉ là, không từ bỏ là thật”

Vương Ngọc Kỳ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trừng mắt lớn: “Tớ thật sự ……không hiểu. Liễu Đan Văn đó có gì tốt, đáng giá mà ba cậu làm như vậy…. lại không bỏ được”

Diệp Thiên Tuyết cười phá lên: “Cô ta hiện đang mang thai. Cậu nói có bỏ được không”

Vương Ngọc Kỳ ngay lập tức thay đổi sắc mặt: “Ông ấy còn muốn có con trai? Thừa kế gia sản nhà họ Diệp?” Nhìn Diệp Thiên Tuyết gật đầu, Vương Kỳ Ngọc nhất thời kinh thường cười lên: “Hẳn bây giờ tài sản đều là từ Cố gia, vào lúc này lại muốn có con trai thừa kế tài sản nhà họ Diệp”

Diệp Thiên Tuyết ôn nhu cười: “Không có gì, ban đầu mẹ tớ gả cho ông ấy, không phải là ở rể. Hôn nay gia nghiệp nhà họ Diệp, đúng là của ông ấy ”

“Không có Cố gia, ông ấy có thể có nửa xu gia sản của Diệp gia không” Vương Ngọc Kỳ tức giận nói, có chút xấu hổ nhìn sắc mặt của Diệp Thiên Tuyết: “Thật xin lỗi nha, Tiểu Tuyết, tớ không cố ý”

Diệp Thiên Tuyết hơi cười lắc đầu: “Không có việc gì, tớ không có cảm giác gì. Dù sao…..”

Bắt đầu từ ngày ở linh đường đó, cô cũng đã không có ba rồi.

Hai người cũng in lặng. Qua một lúc lâu, Vương Kỳ Ngọc mới hỏi: “Vậy cậu chọn ai ?”

Diệp Thiên Tuyết cười khóe môi nâng lên thành một đường cong: “Cậu nói, chọn Trân Trân như thế nào?”

“Liên Trân Trân?” Vương Kỳ Ngọc nghĩ một lúc, mới có thể từ trong đầu tìm ra cái tên này.

Sau đó, cô cười lên: “Ừ, không tệ không tồi, luôn đi theo sau Liễu Phỉ Phỉ, hôm nay Liễu Phỉ Phỉ gây chuyện tính sổ trên đầu cô ta cũng được”

Dù là như vậy, cô cũng như cũ dặn dò một câu: “Ngàn vạn lần đừng gây ra chuyện gì?”

Diệp Thiên Tuyết mỉm cười gật đầu.

Sau đó cùng Trần Thiên nói chuyện này, hai bên bàn bạc xong, Diệp Thiên Tuyết lại liên lạc với Tần Phượng Miên.

Nghe giọng nói của Tần Phượng Miên trong điện thoại mang theo chút giai điệu mơ hồ, làm cho người ta theo cảm tính nghĩ ngay đến một cô gái đáng yêu ngọt ngào.

Ít nhất Diệp Thiên Tuyết nghĩ là như vậy.

Nghe ý đồ của Diệp Thiên Tuyết, Tần Phượng Miên cười hì hì: “Tốt, đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành, Ờ, Đại tiểu thư, tôi có thể nhân cơ hội này mà cùng ba cô “thân ái” sao? Ở chỗ này đợi lâu như vậy, lại muốn giữ vững hình tượng, bên cạnh tôi thật lâu không có đàn ông rồi.”

Diệp Thiên Tuyết thờ ơ cười: “Tùy cô”

Trái lại thì Tần Phượng Miên bình tĩnh nói: “Đại tiểu thư thật là độc ác”

Qua vài ngày, Diệp Hân Thành gọi Diệp Thiên Tuyết đến thư phòng, nói đ


pacman, rainbows, and roller s