
c là chuyện liên quan đến sợi dây này sao. Kim Mai tỏ ra thích thú với người tên Trần Minh Trí này, chỉ vì muốn tìm một món quà cho người bạn mình mà bỏ công như vậy.Mính Trí cùng Kim Mai và cô bạn tại một nhà hàng lớn, nhưng khi đến nơi chỉ có một mình Kim Mai, điều này khiến Minh Trí không vui vì mụ tiêu chỉ là biết được nơi cô gái kia mua sợi dây. Thời gian tìm kiếm Rin trôi qua quá lâu, anh như không muốn đợi thêm một chút nào nữa, Minh Trí nhớ Rin không phút nào nguôi.– Trần tổng, quả thật xin lỗi anh. Cô bạn hiện đang có việc không đến được. Cô ấy hẹn ngày mai sẽ gặp. – Kim Mai mỉm cười nói với Minh Trí.– Không sao, mời Kim tiểu thư ngồi. – Minh Trí lịch thiệp mời.– Không ngờ Trần tổng lại có hứng thú với sơi dây này như vậy, cất công như vậy. – Kim Mai lại nói.– Xin lỗi đã làm phiền Kim Mai tiểu thư, việc này đối với tôi có chút quan trọng nên phiền đến cô.– Không sao, nơi này đẹp như vậy, xem như tôi đi du lịch vậy.Minh Trí và Kim Mai vừa gọi món ăn thì từ phía xa, một người đàn ông đi tới phía hai người, gương mặt tươi cười đi tới.– Kim Mai, có phải em không? – Tuấn Kiệt cười nói.– Tuấn Kiệt, không ngờ gặp anh tại đây. – Kim Mai nghe người gọi tên mình, liền quay lại thì bất ngờ gặp người quen cũ.– Em đến đây du lịch sao, vì sao đến không nói anh để anh đến đón.– Anh đến ăn cơm sao, cùng ngồi với chúng em. – Kim Mai mời Tuấn Kiệt ngồi xuống, sau đó quay sang Minh Trí nói. – Đây là anh họ của em, tên là Tuấn Kiệt. – Sau đó nói với Tuấn Kiệt:” đây là Minh Trí, tổng giám của RoYal.”– Chào anh, nghe danh đã lâu nay mới được gặp. – Tuấn Kiệt đưa tay chào xả giao.– Chào anh, hân hạnh. – Minh Trí lịch sự chào hỏi.– Kim Mai, anh đến gặp khách hàng, thấy cô gái xinh đẹp này rất quen nên mới đến gần thì ra lại chính là em. Em đi cùng Trần tổng sao? – Tuấn Kiệt đoán hai người họ có quan hệ thân mật.– Không, bọn em đến là có công việc. – Kim Mai nhìn Minh Trí khẽ nói.– Vậy khi nào giải quyết xong việc, mời hai người đến nhà anh dùng cơm. Bà xã anh nấu ăn rất ngon nha. – Tuấn Kiệt hạnh phúc nói.– Anh lấy vợ khi nào mà em không hay biết. – Kim Mai tỏ ra bất ngờ, chuyện của Tuấn Kiệt và cô gái bí ẩn kia cô củng từng nghe cha mẹ kể lại.– Anh đã cầu hôn cô ấy, hiện tại đang tìm ngày tốt để tổ chức lễ cưới. – Tuấn Kiệt trả lời với niềm vui trong từng câu nói.– Hai bác liệu có đồng ý. – Kim Mai e dè hỏi.– Chuyện của anh trai em, lại để cho họ làm chủ sao. – Tuấn Kiệt không vui khi nghĩ đến cha mẹ anh ngăn cấm.– Dù sao em cũng chúc anh hạnh phúc. – Kim Mai cười đáp.– Được rồi, không làm phiền không gian của hai người nữa. Anh đi trước, nhớ đến nhà anh dùng cơm, tiện thể anh giới thiệu cô ấy với em. Nhất định em sẽ thích cô ấy, Ngọc Nhi không như cha mẹ anh đã kể lại đâu. – Tuấn Kiệt nói rồi quay sang chào Minh Trí rồi đi về phía bàn của mình.Kim Mai thấy anh họ đi rồi liền thở dài, nhà của hai bác chỉ có một mình anh họ, anh ấy lại ngang bướng muốn kết hôn với một cô gái không rõ lai lịch như vậy, dù cô ta có tốt thế nào thì chuyện hai bác ngăn cấm là điều tất nhiên, lại nói cô ta còn đã có con rồi.– Có chuyện gì không vui sao? – Minh Trí thấy Kim Mai nhìn về hướng anh trai thở dài thì hỏi.– Thật không thể nghĩ, cô gái tên Ngọc Nhi kia có gì tốt lại khiến anh họ si mê như vậy.– Chuyện tình cảm không thể nói ra được lí do vì sao yêu, có thể anh ta nhìn ra những thứ tốt đẹp từ cô gái kia. Theo tôi chúng ta nên nhìn theo tình cảm của hai bên dành cho nhau.– Đúng, đúng là như vậy. Nhưng đối với những người như chúng ta. Khi yêu hay kết hôn với ai đều phải xem xét gia cảnh của đối phương. Nghèo cũng không sao, gia cảnh cơ hàn cũng không sao nhưng cô gái tên Ngọc Nhi kia lại là một ẩn số, không ai biết cô ta ở đâu. Bỗng dưng một ngày nọ, anh họ tôi dẫn cô ta về nhà với một cái thai trong bụng không phải của anh ấy. Thử hỏi xem hai bác của tôi ngăn cấm đều có lí lẽ của họ.– Xem ra anh họ của cô là một người tốt, lại chấp nhận lấy một cô gái đang mang thai đứa trẻ của người khác.– Điều tôi không hài lòng nhất chính là anh ấy luôn xem trọng cô ta mà cải lại gia đình, ra sức bảo vệ hai mẹ con cô ta…Minh Trí nhìn Kim Mai dò xét, xem ra cô tiểu thư nhà họ Kim này cũng là loại tiểu thư kênh kiệu, mặc dù học thức uyên thâm đến đâu nhưng tư tưởng đã ăn sâu vào bên trong suy nghĩ. Minh Trí không đáp lời Kim Mai, tập trung vào thức ăn trên bàn.– Công ty của anh họ tôi kinh doanh về lĩnh vực điện tử, nếu RoYal có ý định phát triển thì mong Trần tổng đế ý đến anh ấy. – Kim Mai thấy mình nói hơi lố đi, đành nói sang công việc chữa thẹn.– Tôi sẽ suy nghĩ. – Minh Trí không nhìn Kim Mai mà đáp.– Trong thời gian đợi bạn tôi đến, anh có thể cùng tôi ra biển dạo chơi đươc không, đi một mình rất là buồn và nguy hiểm. – Đây mới chính là ý định tiếp cân của Kim Mai, cô đã nói với Hải Yến nhất định ngày mai mới được phép tới nơi.– Tôi có cuộc họp quan trọng qua mạng, nếu cô sợ tôi sẽ cho người theo bảo vệ Kim tiểu thư. – Minh Trí từ chối.– Vậy tối nay, chúng ta đến nhà anh họ tôi dùng cơm được không. – Kim Mai tìm lý do để được tiếp cân Minh Trí.–