Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328244

Bình chọn: 10.00/10/824 lượt.

. Kim Mai thầm chửi:” Đúng là hồ ly mà, hai bác nói không sai cô ta chính là hồ ly chuyên dụ dỗ đàn ông. Có Tuấn Kiệt rồi lại muốn quyến rũ Minh Trí của mình.” – Nói xong cô đi đến hồ bơi cùng Tuấn Kiệt.– Anh, vì sao không cùng chị ấy xuống bơi. – Kim Mai nhìn Rin ngồi trên bờ nghịch nước mà hỏi.– Cô ấy không biết bơi, với lại có lẽ một lần suýt chết đuối nên cô ấy có vẻ e dè. – Tuấn Kiệt nhìn Rin trên bờ mà nhẹ nhàng nói.– Vì sao anh yêu cô gái đó. – Kim Mai lại hỏi.– Tình yêu không có lí do em gái à, giống như em vì sao lại yêu thích Trần tổng kia. – Tuấn Kiệt trêu chọc.– Anh nhìn thấy em thích anh ta sao?– Rất rõ ràng nữa là, cậu ta là một con người rất giỏi giang. Nếu gã em về nhà họ Trần thì thật là tốt rồi. – Tuấn Kiệt cười nói.– Nhất định em phải là Trần phu nhân rồi. – Kim Mai tự tin.Minh Trí ngồi dậy đi tới nơi mà Rin đang ngồi, đứng một khoảng cách đủ để nói chuyện.– Tôi có một chuyện tò mò muốn hỏi Ngọc Nhi tiểu thư? – Minh Trí nhìn về phía xa lên tiếng.– Anh nói đi? – Rin hơi bất ngờ nhưng cũng đáp.– Tôi có nghe kể về chuyện của cô, vì sao cô không đi tìm lại quá khứ. Phạm gia dư sức giúp cô làm điều đó.– Vì sao tôi lại phải đi tìm quá khứ, trong khi tôi sống bây giờ là cho hiện tại và tương lai. – Rin nhìn về phía Minh Trí, ánh nắng chói chang từ phía anh làm cô hoa mắt.– Cô không sợ mình nuối tiếc điều gì đã quên mất trong quá khứ sao? – Minh Trí hỏi tiếp.– Nếu còn nuối tiếc điều gì, tôi đã không chọn cách tìm đến cái chết. Thật may là có Tuấn Kiệt cứu lấy mẹ con tôi, tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra để tôi lại tự mình giết đi con mình, nhưng từ lúc chết đi sống lại tôi quyết định sẽ sống vì đứa trẻ này không cần đi tìm những thứ khiến tôi ngu ngốc.– Cô yêu Phạm Tuấn Kiệt sao? – Minh Trí nghe Rin nói, trong anh có một loại khó chịu.– Có lẽ là có, tình cảm tôi dành cho anh ấy có thể lớn hơn tình yêu.– Tốt, cô và Phạm thiếu gia rất xứng đôi. – Nói rồi Minh Trí bỏ đi.Tuấn Kiệt nhìn thấy Trần tổng lại gần cô gái nhỏ của mình thì trong lòng cảm thấy có nỗi bất an không yên, từ phía bên kia hồ bơi anh nhanh chóng bơi gần lại. Đến khi anh tới nơi Rin đang ngồi thì Minh Trí đã bỏ đi.– Ngọc Nhi, Trần tổng đâu rồi.– Anh ta đi rồi. -Rin đáp.– Anh ta và em nói gì mà lại lâu như vậy? – Tuấn Kiệt lo lắng đến mất bình tĩnh.– Chỉ là xã giao vài câu, anh ấy nói chúng ta rất xứng đôi. – Rin cười với Tuấn Kiệt.Tuấn Kiệt nghe câu nói này từ Rin thì thở phào nhẹ nhõm, không hiểu vì sao đối với vị Trần Minh Trí này anh có cảm giác bất an như vậy. Tuấn Kiệt leo lên bờ, khoác chiếc khăn choàng trên người nắm tay Rin đi vào bên trong những ô dù.– Anh đi thay quần áo, em đợi anh tại nơi này. – Tuấn Kiệt trước khi đi liền căn dặn.– Được, em cũng không phải trẻ con. – Rin cười đáp.Sau khi Tuấn Kiệt đi vào bên trong thì Kim Mai đi tới phía của Rin.– Tôi muốn nói chuyện với cô. – Kim Mai lên tiếng.– Có chuyện gì sao? – Rin khẽ hỏi.– Chúng ta ra ngoài kia nói chuyện. – Kim Mai nói rồi đi thẳng ra phía hồ bơi nước sâu nhất.Rin ngập ngừng một chút, rồi cũng đi theo Kim Mai phía sau. Dù sao thì cô và cô ta cũng chưa nói chuyện nhiều, qua lời kể của Tuấn Kiệt thì cô gái náy rất thông minh v hiểu chuyện nhưng Rin chưa tiếp xúc nhiều nên cũng muốn nói chuyện.– Cô và anh tôi sẽ kết hôn thật sao? – Kim Mai đứng đối diện Rin mà nói.– Tôi nghe theo quyết định của Tuấn Kiệt. – Rin đáp.– Chuyện hai người kết hôn tôi không ý kiến, nhưng vì sao cô có anh trai tôi còn lại câu dẫn bạn trai tôi. – Kim Mai nặng lời.– Có thể có hiểu nhầm ở đây, tôi không câu dẫn ai cả. – Rin bình tĩnh đáp.– Cô nghĩ tôi không biết gì sao? Cô chính là đang câu dẫn Minh Trí, tôi nói cô biết anh ấy là của tôi. – Kim Mai vừa nói vừa đầy Rin lùi về phía sau.– Tôi đã nói tôi không có quyến rũ anh ta, cô vì sao không tin tôi thì ít nhất cũng phải tin bạn trai mình. – Rin tức giận đáp lại.– Cô chính là hồ ly tinh, du dỗ anh trai tôi lo ẹ con cô rồi lại bắt anh ấy cưới cô, nay gặp Minh Trí lại muốn quyến rũ đàn ông. Cô chính là loại phụ nữ lăng loàn. – Kim Mai vừa nói vừ đi tới, khi Rin đã lùi cho đến sát mép hồ, Kim Mai dùng tay đẩy nhẹ Rin xuống mặt nước. Sau đó mặc cho Rin ra sức tìm cách sống sót dưới nước, Kim Mai lạnh lùng nhanh chóng bỏ đi như không liên quan đến mình.Từ phía xa, Minh Trí quan sát mọi chuyện. Khi rin ngã xuống mặt nước trong lòng Minh Trí lo lắng một phen nhưng phải đợi đến lúc Kim Mai bỏ đi anh vội lao xuống nước cứu Rin lên bờ. Minh Trí nổ lực làm cho Rin hô hấp trở lại, rồi bế cô về phòng mình.– Anh đưa tôi đi đâu. – Rin cạn kiệt sức lực mà hỏi.– Đến một nơi mà em sẽ nhìn thấy quá khứ dù muốn hay không.Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 89

Chương 89: Cha của Tuấn Khôi

Minh Trí trên tay bế Rin từ từ đi về phía phòng của mình. Cô không hiểu Minh Trí nói như vậy là có ý gì, hiện tại cô không còn sức lực mà chống cự được anh, Rin hé đôi mắt nhìn Minh Trí.

– Anh có ý gì? Tôi không muốn đi cùng anh, tôi muốn gặp Tuấn Kiệt. – Rin hơi lo sợ, từ đâu cô lại có cảm giác bất an về người đàn ông này.

Minh Trí không trả lời, cứ thế


Old school Easter eggs.