
ay không?– Khi nào chúng tôi quyết định, sẽ thông báo đến các vị. – Thiên Bảo đáp.– Dự định tương lai của anh – chị ra sao?– Tôi sẽ giải nghệ. Còn cô ấy, tiếp tục đi theo con đường cô ấy muốn.Sau tuyên bố giải nghê của Thiên Bảo, máy chụp hình lia vào anh chụp nhiều hơn. Tin này còn nóng hơn tin tức quan hệ giữa bọn họ.Quả nhiên ngày hôm sau, tin Thiên Bảo giải nghệ được in to đùng trên các tít, chuyện tình cảm của bọn họ lại không được chú ý bằng. Thiên Bảo mỉm cười nhìn tờ báo trên tay.– Em thấy đó, mọi người sẽ chẳng còn ai nghĩ đến chuyện em và anh yêu nhau thế nào.– Anh… đúng là kẻ nhiều mưu mẹo mà.– Anh Thư, chúng ta kết hôn đi. – Thiên Bảo nắm lấy tay Anh Thư nói.– Kết… hôn sao? – Anh Thư mở to mắt.– Mẹ anh đã hối thúc rồi, nếu như anh không đưa em về nữa, bà ấy lại mang các cô gái đang sẵn sàng kết hôn về mà ép anh đi xem mắt. – Thiên Bảo nói với vẻ mặt nghiêm trọng.– Không được, anh không được đi, chúng ta sẽ nhanh chóng kết hôn. – Anh Thư vội đáp.Thiên Bảo mỉm cười đắc thắng, xem ra cách này của mẹ Thiên Kim, quả thật có thể lừa được cô gái ngây thơ này.**************************Tuấn Khôi lái xe đến biệt thự Phạm gia, trên tay cầm một túi valy nặng trên tay mà bước vào. Rose đang ngồi trên sopha xem phim hoạt hình liền nhìn về phía anh ngạc nhiên.– Anh mang valy đi đâu vậy?? – Rose hỏi.– Anh chuyển nhà. – Tuấn Khôi ung dung đi tới gần Rose ngồi cạnh bên.– Chuyển nhà á! – Rose tròn mắt. – Biệt thự Trần gia… anh bán đi sao? Chắc baba Minh Trí và mẹ Rin giết anh mất.– Không, nó vẫn còn thuộc sở hữu của Trần gia. – Anh lấy miếng bánh từ tay cô cho vào miệng mình nhai rom róp.– Vậy anh tính chuyển đến đâu?– Anh đến đây…– Hả? – Rose lần này như muốn nhảy dựng. – Anh… vì sao lại đến đây chứ, anh có nhà mà.– Yên tâm đi, anh không đến đây vì em đâu. – Tuấn Khôi ngã người xuống đùi Rose, khẽ nhắm mắt lại. – Anh đến để chăm sóc tiểu tử của anh, anh không yên tâm khi em đang mang thai mà lại thích chạy nhảy như vậy, chuyện vừa rồi anh rất là lo lắng, cũng may là em không có chuyện gì.– Tuấn Khôi, em hứa sẽ cẩn thận mà, anh đi về đi. – Rose nói.– Em không thích anh ở đây sao, chán ghét nhìn thấy anh sao?– Không phải… em có cảm giác thật bất tiện.– Mặc cho em nói gì, Tuấn Khôi này đã quyết định… khó ai có thể thay đổi. – Tuấn Khôi nói như đinh đóng cột. – Anh cần ngủ một chút, em hãy ngồi yên đó.– Anh đang bắt một người phụ nữ mang thai canh giấc ngủ cho anh sao?– Anh quên mất nhỉ, nào em nằm xuống đi. – Tuấn Khôi ngồi dựng lên, kéo Rose nằm xuống chân mình.Rose mỉm cười, người đàn ông này tính khí vẫn trẻ con thế sao, vậy như thế nào khi trẻ con lại làm cha của một đứa trẻ khác đây, xem ra số cô thật khổ mà.Bên trong, Tiểu Ái bưng một bát chè hạt sen đi lên vừa đi vừa nói:” Rose à, em ăn một ít chè hạt sen, rất tốt cho tim mạch đó.”Rose nghe giọng nói của Tiểu Ái liền rời khỏi đùi Tuấn Khôi ngồi dậy, cùng Tuấn Khôi nhìn về phía Tiểu Ái.– Cô ta là ai vậy, lại dám gọi tên của em?– À, đây là chị Tiểu Ái, chị ấy chính là ân nhân cứu mạng em lần đó. Hiện tại chị ấy đang làm việc trong nhà em, nhưng sắp tới có lẽ sẽ là mẹ của em hihi.– Rose, đừng nói bậy, mọi người nghe sẽ dị nghị không tốt. – Tiểu Ái ngại ngùng nói.– Chị, còn đây là Tuấn Khôi, người mà em hay kể với chị.Tiểu Ái nhìn Tuấn Khôi cuối đầu chào.– Chào Trần thiếu gia.Tuấn Khôi cũng gất đầu. – Chào cô, Tiểu Ái. – Tuấn Khôi nhìn chăm chăm Tiểu Ái, cảm thấy rất giống Pi.– Anh đang thấy đúng đó, có phải cảm thấy rất giống mẹ em không?– Ừm! – Tuấn Khôi dời mắt từ Tiểu Ái sang Rose.– Chị đi vào cho em và Trần thiếu gia nói chuyện. – Nói xong Tiểu Ái liền vào bên trong.Tuấn Khôi tiếp tục dựa vào ghế nhắm mắt lại, sau hợp đồng vừa rồi anh dường như rất mệt mỏi, chỉ muốn nhìn thấy Rose rồi ôm cô mà ngủ.– Anh thấy chị Tiểu Ái rất giống mẹ em đó, vì vậy em rất muốn chị ấy làm mẹ em. – Rose nói.– Nhưng cô ta sẽ rất buồn, nếu như cha em cưới cô ta chỉ vì cô ta giống mẹ em. – Tuấn Khôi đáp.Rose chợt giật mình, lời Tuấn Khôi nói quả đúng không sai, vì sao cô lại không nghĩ đến cảm xúc của Tiểu Ái, đi đâu cũng giới thiệu cô ấy giống mẹ Pi. Rose bỗng dưng cảm thấy có lỗi vô cùng với Tiểu Ái.– Nếu baba Ken thật sự muốn kết hôn, hãy nhìn cô ấy bằng phương diện Tiểu Ái, không phải nhìn cô ta rồi tưởng nhớ đến mẹ Pi. Sẽ là một bất hạnh nếu như cha con em không phân biệt được.– Tuấn Khôi, cảm ơn anh đã thức tỉnh em. – Rose nói.– Vậy hãy trả ơn cho anh đi. – Tuấn Khôi nói.– Trả ơn sao?Tuấn Khôi không đáp, đứng lên bế Rose trên tay nói:” Làm gối ôm cho anh.”Rose không chịu dãy dụa trên tay Tuấn Khôi, tuy nhiên lại vô cùng không hiệu quả. Cô đã bị anh ôm cứng trên giường trong phòng ngủ.***************************Ken đi kí một hợp đồng quan trọng với đối tác, hợp đồng được kí kết khi mọi người đều đã thấm mem say. Ken quay về biệt thự Phạm gia, bước vào nhà thì nhìn thấy Tiểu Ái đang ngồi trong phòng bếp một mình liền đi tới.– Rose đâu rồi? – Ken hỏi.– Phạm tổng, cô ấy ngủ rồi. – Tiểu Ái đáp.– Sao cô chưa ngủ?– Tôi vừa mua một ít hạt sen tươi cho Rose, tôi lột ra để ngày mai Ros