
h gì?– Tôi không biết, họ chỉ bảo tôi bắt cóc cô ta giam giữ đợi họ tới mà thôi.– Vậy mày có quyền làm vậy với cô ấy sao? – Trần Hậu tức giận nắm áo Trương Luật.– Tôi làm gì cô ta? – Trương Luật bất ngờ hỏi.Trần Hậu nói lại cảnh tượng cho Trương Luật, nghe xong hắn ta tức giận nói to.– Mẹ kiếp, con đàn bà đê tiện dám lợi dụng tao.– Là ai, mau nói. – Trần Hậu nắm áo hắn.– Tới mức này tao cũng không bao che nó nữa, là con Tố Uyên. Nó là người yêu của tao, vì thằng thiếu gia Minh Trí giàu có yêu nó nên muốn cưới nó. Sau đó nó bảo cô gái kia là vật cản đường cân tiêu diệt để nó dễ dàng đến với tên kia mà lấy tiền mang về.– Nghĩa là mày với Hà My chưa có chuyện gì xảy ra?– Tao thề không hề có ý định đụng chạm gì tới cô ta, tao còn có ý định bàn bạc với Tố Uyên tha cho cô ta nhưng không ngờ chưa kịp nói thì con đàn bà đó đã ra tay trước.– Chuyện này tuy mày cũngbị lợi dụng nhưng tao không thể tha ày dễ dàng như vậy được. – Trần Hậu nãy ra ý định liền dẫn dụ Trương Luật.– Mày muốn làm gì tao?– Tao tha ày cũng dễ, nhưng mày cũng may mắn lọt vào tay tao. Bọn người của cô ta đang săn lùng mày ngoài kia. – Trần Hậu nói.– Mẹ kiếp, nếu mày trả thù cho tao mối nhục này, tao sẽ trở thành đàn em của mày.– Vậy trước tiên cứ kêu đại ca trước đã.– Mày cứ làm trước đi, câu đại ca này tao chưa bao giơ phải xưng với ai.Trần Hậu mỉm cười khi dễ dàng thu phục được Trương Luật thì thế lực vùng của hắn rất lớn mạnh.– Trước tiên tao sẽ lo liệu ày nơi ở, chuyện của Tố Uyêntao sẽ giải quyết.#*#Minh Trí đón xe đến biệt thự hoa hồng trắng nhưng không bấm chuông mà cứ ngồi trong xe mà nhìn vào. Thật lâu sau liền cho xe đi về biệt thự Trần gia với bao nhiêu đau thương, lúc này anh nhận ra mình đã yêu người con gái này nhưng có lẽ mọi chuyện đã quá muộn.Rin tỉnh lại, sau đó được Pi kể lại mọi chuyện liền mỉm cười chua xót, cô liền nói với Pi rằng: Vậy cũng tốt, vì từ nay mình và anh ấy đã vĩnh viễn không còn cơ hội nào nữa. Anh ấy đã có cô gái kia và hiểu lầm này không thể nào giải thích. Pi mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi, sẽ qua nhanh thôi mà.Rin nói, nước mắt lã chã rơi. Cuộc đời này quá bất công với cô chăng???( t/g: mọi người đừng thắc mắc vì sao Trần Hậu tìm ra Rin nhanh hơn Minh Trí nha, vì con nhà tông không giống lông cũng giống cánh mà hehe)Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 45 Chương 45: Thiếu gia rất yêu côTố Uyên đang gọi điện thoại cho đàn em của mình để truy lùng Trương Luật nhưng nhờ sự che giấu của Trần Luật mà bọn họ không thể tìm ra. Đang lo lắng đi lại trong biệt thự Trần gia thì tiếng xe bên ngoài vang lên chạy vào, trên xe Minh Trí như người thất thần mà bước xuống.– Trí, anh đã về? – Tố Uyên nhìn thấy Minh Trí thì chạy vội ra ôm lấy.– Ừ, anh mệt anh đi nghĩ trước. – Minh Trí nhẹ đẩy Tố Uyên ra mà bỏ về phòng.– Anh làm sao vậy, chúng là vừa mới đính hôn anh lại lạnh lùng như vậy. – Tố Uyên không bỏ cuộc chạy đến ôm chặt Minh Trí.Minh Trí gỡ bàn tay ơm chặt của Tố Uyên ra khỏi người mà im lặng bỏ về phòng ngủ, trong đầu Minh Trí bây giờ chỉ toàn là hình ảnh của Rin và người đàn ông xa lạ kia. Chẳng phải cô đã nói yêu anh sao, chẳng phải Rin lại dễ thay lòng đổi dạ nhưng Minh Trí thì lấy tư cách gì mà bắt Rin phải yêu anh trong khi anh lại đính hôn với người con gái khác. Trong lòng Minh Trí rối bời từng dòng suy nghĩ thì tiếng cửa phòng mở ra, Tố Uyên lại tiếp tục bám theo vào trong đi lại bên Minh Trí.– Trí, anh làm sao vậy? – Gương mặt Tố Uyên như một thiên thần đến bên Minh Trí nhẹ nhàng nói. ( t/g: ác quỷ đội lốt)– Tố Uyên, nếu anh nói có lẽ anh đã yêu người phụ nữ khác em sẽ hận anh chứ. – Minh Trí không nhin về phía Tố Uyên, đôi mắt ưu tư.– Anh nói gì vậy, chúng ta đã đính hôn rồi bây giờ em chính là vợ của anh. – Tố Uyên hoảng hốt nắm lấy tay Minh Trí mà nói.– Hôm nay khi thấy cô ấy, anh chợt nhận ra có lẽ anh đã yêu cô ấy. – Minh Trí nhắm mắt lại hình ảnh Rin lại hiện ra.– Trí, anh không được đối xữ như vậy với em. Em mới chính là vợ anh, là người sẽ cùng anh đi suốt cuộc đời dù anh có yêu cô ta anh cũng chính là chồng của Tố Uyên – Tố Uyên khóc lóc ôm lấy bờ ngực Minh Trí.Minh Trí nhìn thấy những giọt nước mắt của Tố Uyên thì xót xa, cô là người con gái đầu tiên mà anh chân thành yêu thương. Nay nhìn thấy người con gái này đau lòng trước mắt khiến Minh Trí bối rối. Minh Trí dùng tay lau đi giọt nước mắt trên gương mặt cô ta rồi nói: Em đừng khóc, em nói đúng em chính là người sẽ đi cùng anh suốt cuộc đời.– Anh nói thật không? Không phải anh sẽ bỏ rơi em mà đi tìm cô ta. – Tố Uyên dúi đầu vào ngực Minh Trí mà uất ức.– Cô gái đó với anh, mãi mãi không có kết quả huống chi…. – Minh Trí nhớ tới hình ảnh kia liền lặng người.– Trí, miễn anh ở bên em thì em đã mãn nguyện rồi. Ngày mai chúng ta đi Pháp được không, quên hết mọi chuyện ở nơi này. – Tố Uyên tìm cách cho Minh Trí đi càng xa Rin càng tốt.– Ừ. – Minh Trí nhẹ giọng trả lời.Sau một đêm dài trong sự đau buồn, Rin tỉnh giấc với bao nhiêu mệt mỏi kế bên cô là Pi vẫn còn đang say giấc. Nhìn Pi cô chơt thấy xót xa, có lẽ vì chuyện của cô mà Pi rất lo l