
gần đây của mình… Nhìn căn biệt thự rộn rãi, lại đầy tiên nghi nhưng chẳng có bóng dáng ai, Khả Vy không khỏi thầm than, hắn đưa mình đến đây làm gì? CHƯƠNG 3: GÁI LÀNG CHƠI! (4)– Tôi không thích người lạ trong nhà nên chỉ thuê người giúp việc theo giờ.– Khoa trương thật, không phải ở trường cũng có phóng ở cho giáo viên sao? – Khả Vy bĩu môi. Tên này cũng thật khó tính a.– Em lắm lời thật! Dọn đồ lên phòng đi…– Gì vậy? Thưa thầy, tiểu nữ không bán nghệ, cũng không bán thân vì một cái túi Dior và chỗ ở đâu ạ.Khả Vy trừng mắt nhìn hắn, giọng đầy châm chọc. Tên này tưởng cô là con lừa cho hắn xỏ mũi ư? Ông cô từng bảo đàn ông là loài động vật nham hiểm nhất a.– Em vốn không có nghệ. Tôi cũng không thích động vào con nít lắm. – Ngôn Vũ Kha nói đều đều, Khả Vy ngay lấp tức chỉ muốn nhào vào đánh chết hắn, nhưng nghĩ lại là nhà hắn a, manh động thì người thua thiệt là cô. Nhìn Khả Vy nén giận, Ngôn Vũ Kha ung dung nói tiếp – Tôi cho em chỗ ở, nhưng bù lại em phải dọn dẹp và nấu ăn hằng ngày!– Tôi làm sao để tin rằng anh là không có ý lợi dụng tôi?Khả Vy nghi hoặc hỏi. Chỗ ở không tồi a. Cô lại đang không có nơi để về, đã thế còn lỡ làm đơn xin rút khỏi kí túc xá. Nếu mà thuê nhà thì thật sự là cô không có tiền!– Tùy em cả thôi! Nếu muốn, chúng ta sẽ làm hợp đồng!Khả Vy gật đầu như giã thóc! Giấy trắng mực đen vẫn là tốt hơn cả.– Ngày mai túi xách của em sẽ được đưa đến. – Ngôn Vũ Kha vừa nói, vừa bước về phía cầu thang chuẩn bị về phòng…– Khoan đã! Tôi không thích mượn tiền của anh… Hơn nữa, đến cả… tên của anh, tôi cũng không biết….Khả Vy nhanh chóng đưa ra quyết định! Càng về sau vcàng nói nhỏ, như thể chột dạ. Thật sự là cô không biết tên hắn a, chỉ biết hắn họ Ngôn!Nhìn bộ dạng ấp úng của Khả Vy, Ngôn Vũ Kha chợt bật cười… Đến cả tên của hắn cô cũng không biết, vậy mà vẫn cứ mạnh miệng! Cô gái này quả thật rất thú vị.– Ngôn Vũ Kha. Còn về chuyện tiền bạc, xem như là phí bồi thường kể từ khi gặp tôi, em không gặp chuyện gì tốt lành! – Nói xong, Ngôn Vũ Kha nhanh chóng bỏ về phóng, chẳng thèm đoái hoài gì đến cô. Thật là tên đàn ông khó hiểu a.Nằm trên chiếc giường êm ái, cảm giác thật thoải mái a. Xem ra ở đây cũng không tệ, vẫn tốt hơn là ở kí túc xá. Duy chỉ có điều là căn biệt thự này hơi rộng, cô sẽ dọn dẹp, xoay sở ra sao? Đã thế còn nấu ăn, cô chưa từng làm a. Nhưng xem ra đây là lựa chọn duy nhất rồi!– Khả Vy, cô rốt cuộc là có muốn đi học hay không? Dạy mau!– ƯmmmBỏ mặc lời nói của Ngôn Vũ Kha, Khả Vy vẫn thản nhiêm trùm chăn kín mặt, ngủ tiếp… Vốn chưa từng ai mê ngủ như Khả Vy, Ngôn Vũ Kha không còn cách nào khác ngoài việc bất lịch sự, giành lấy cái chăn ấm áp của Khả Vy.– Anh bị điên à? – Khả Vy bị phá rối, bực dọc hét to, mắt vẫn chưa chịu mở ra. CHƯƠNG 3: GÁI LÀNG CHƠI! (5)– Trễ giờ học rồi!– Học quái gì… – Vốn định chửi gì đấy nhưng chợt nhớ ra, Khả Vy liền giật mình vùng dậy hét to – A…. Trễ giờ sao?Nhanh chóng vơ lấy cái điện thoại trên đầu giường, xem xong lại trừng mắt oán hận nhìn Ngôn Vũ Kha.– Bị điên à? Mới có năm giờ mấy!– Làm đồ ăn sáng cho tôi! Lần sau nếu tôi kêu em không dậy, tôi sẽ đích thân lên giường nằm cạnh em. – Vừa nói, Ngôn Vũ Kha vừa làm bộ mặt gian xảo, kề sát gương mặt trắng nõn của Khả Vy.– Đồ điên! Đi ra khỏi phòng tôi! Biến thái! – Khả Vy hét to, không quên ném chiếc gối thân yêu vào người Ngôn Vũ Kha.Đương nhiên, buổi sáng đầy kịch tính vẫn không dừng ở đó!Ngồi trong xe, Khả Vy liên tục cười giã lã bên cạnh Ngôn Vũ Kha mặt mày hệt như đưa đám. Kêu cô dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng, ấy vậy cô không nấu được một bữa sáng lại còn bày ra cả một “chiến trường”! Kết quả là cả hai ôm bụng đói đến trường! Làm sao trách cô được chứ? Cô là lần đầu xuống bếp mà!– Trưa nay về sớm, tôi sẽ chỉ em nấu ăn!– Vâng! – Khả Vy gật đầu liên tục, không dám làm trái!– Mà khoan đã, anh không được nói cho người khác biết tôi đang ở nhà anh. Dừng xe ở đây được rồi. Tôi sẽ tự đi bộ đến trường!***Suốt mấy tiết học, cái bụng của Khả Vy gần như kêu suốt! Giờ cô mới biết việc ăn sáng quan trọng biết bao nhiêu! Chuông vừa reo, Khả Vy vốn định định chạy thẳng về, nhưng vừa ra đến cửa đã bọ một thằng con trai, vóc dáng cao to chặn lại. Nhìn mái tóc đôi chỗ có màu đỏ, Khả Vy không khỏi nhíu mày! Tên này đúng là cực phẩm a, từ ngày vào trường, cô chưa thấy thằng con trai nào đẹp cả, chỉ duy có tên này là tạm được! Nhưng xem ra không bằng Ngôn Vũ Kha… Mà khoan đã, sao lại nhắc đến hắn!– Bạn là tân sinh viên Trịnh Khả Vy?Gật đầu đáp lại tên con trai, Khả Vy không hề hay biết là rắc rối sắp đến với mình!– Bạn trốn cũng kĩ thật! – Thằng con trai nói giọng đầy châm chọc. Đột nhiên nhìn gương mặt có đôi phần đểu giả của tên con trai này, Khả Vy lại có chút khó chịu, không ưa.– Nói nhảm cái gì đó? – Vốn kênh kiệu, Khả Vy cũng chẳng hề nhường nhịn.– Hôm trước tôi đã bảo bạn đến cổ vũ nhưng cuối cùng bạn lại không