Disneyland 1972 Love the old s
Quán Gò đi lên – Nguyễn Nhật Ánh

Quán Gò đi lên – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322523

Bình chọn: 7.5.00/10/252 lượt.

Lâm thi đậu đại học đã!

Con Cúc nói vậy coi như mở đường ình! Lâm hí hửng nhủ bụng. Nhưng rồi nghĩ tới chuyện xúi quẩy, mặt nó bỗng tái ngắt:

– Rủi anh rớt thì sao hả Cúc?

– Rớt hả? – Con Cúc tỉnh bơ – Rớt thì đường ai nấy đi!

Con Cúc nói chuyện tình cảm mà cứ như ra “tối hậu thư” cho kẻ địch. Lâm rùng mình:

– Được rồi, anh nhất định sẽ thi đậu!

Con Cúc ngước lên:

– Anh Lâm nói chắc há?

– Chắc.

– Anh Lâm ráng lên nghe! – Cặp mắt con Cúc long lanh – Em mong anh Lâm thi đậu lắm đó!

Con Cúc cầu mong thằng Lâm thi đậu là chuyện bình thường nhưng trong khoảnh khắc này Lâm lại nghe như một lời “hứa hôn”, bét ra cũng là “hứa cho hôn”. Lâm lim dim mắt, nghĩ ngợi lung tung: Thì ra không phải chỉ có mình mới đợi đến ngày hôn nó mà nó cũng đợi đến ngày hôn mình! Có khi nó còn sốt ruột hơn mình nữa không chừng, có điều nó là con gái nên nó làm bộ làm tịch đó thôi!

Sau lần trò chuyện “thắng lợi” đó, Lâm vùi đầu học như bị ma bắt, như thể ngày mai nó sẽ chết, như thể đời nó không còn dịp nào học nữa. Nó thôi đòi hôn con Cúc, thôi nghĩ ngợi vẩn vơ, thôi than “cuộc tình này chán”. Mà ngày thi cũng sắp đến rồi, thằng Lâm muốn nhẩn nha cũng không được.

Lâm dẹp chuyện yêu đương qua một bên, thằng Cải như trút được một gánh nặng. Nó hết bị thằng Lâm khều khều ngoắt ngoắt, thở thở than than. Nó hết đốt nhang trước bàn thờ ông địa vừa khấn quán Đo Đo ăn nên làm ra vừa khấn cho thằng Lâm tỉnh trí đừng ôm hôn ẩu con Cúc.

Thằng Cải khỏe, con Lan cũng khỏe. Mấy tháng nay yêu không dám nói, ôm mối tình câm như ôm quả sầu riêng mười tám ký trong lòng, con Lan rầu muốn chết, lại thêm chứng kiến cảnh thằng Lâm suốt ngày cứ rề rà quanh con Cúc, nó càng nẫu ruột.

Vậy mà tự dưng thằng Lâm như hóa thành con người khác. Ngày ngày, nhét cuốn tập trong túi quần, hễ vắng khách là thằng Lâm lôi ra ê a tụng niệm, chẳng còn vẻ chi là kẻ si tình.

Thấy thằng Lâm lơ con Cúc, con Lan mừng thầm trong bụng. Nó khấp khởi nói với con Lệ:

– Anh Lâm dạo này sao sao ấy hả chị?

– Sao là sao hả mày?

Con Lan tiếp tục vòng vo:

– Em thấy ảnh suốt ngày cứ lo học bài.

– Sắp đến ngày thi ai chẳng vậy.

Thấy con Lệ không hiểu ý mình, con Lan chép miệng bâng quơ:

– Ảnh ít nói chuyện.

Con Lệ vẫn vô tâm:

– Ôn bài cả ngày thì giờ đâu nói chuyện.

Con Lan ngó lên trời:

– Ngay với con Cúc, ảnh cũng không ngó ngàng gì tới.

Lần này thì con Lệ không thờ ơ được nữa. Nó liếc con Lan:

– Mày nói vậy là có ý gì?

Con Lệ trấn ở quán Đo Đo ngay từ đầu, rành chuyện trong quán còn hơn ma xó. Từ lâu nó đã biết tỏng tình cảm lộn xộn của mấy đứa lóc chóc chung quanh. Nó biết con Lan mê thằng Lâm, nhưng thằng Lâm lại đi thương con Cúc. Nó cũng biết con Cúc ngoài miệng cười cười nói nói với thằng Lâm nhưng trong bụng chẳng có tình ý chi.

Con Lệ biết hết, thỉnh thoảng buông vài câu trêu chọc nhưng chẳng bao giờ tò mò thắc mắc. Khác với mấy đứa kia, con Lệ quan niệm rạch ròi: đi làm là để kiếm tiền, còn muốn kiếm bồ kiếm bịch thì đi chỗ khác. Buôn bán mà dính vô chuyện yêu đương thì trở ngại lắm lắm!

Thấy con Lệ liếc một cái sắc như dao, con Lan giật mình:

– Em nói vậy thôi chớ đâu có ý gì!

– Mày đừng có nghĩ ngợi lung tung! – Con Lệ trừng mắt – Lo kiếm tiền nuôi mấy đứa em của mày đi kìa!

Rồi nó làm như thể nó là má con Lan:

– Chuyện chồng con chớ có vội vàng hấp tấp! Con Kim phải lấy chồng tới hai lần mới xong, mày không thấy sao?

Khi ra oai với con Lan như vậy, con Lệ không ngờ chuyện chồng con của con Kim nào đã xong xuôi gì đâu.

Buổi sáng con Lệ vừa nạt con Lan, buổi chiều con Kim cỡi xe Dream tới. Không đợi thằng Cải chạy ra dựng xe giùm, nó bật chân chống đánh tách một cái rồi bay vô quán:

– Cô Thanh ơi, cô Thanh!

Tụi loi choi bu lại, hét ầm:

– Kim, Kim! Chị Kim!

Cô Thanh bước ra:

– Chồng mi đâu?

Con Kim xòe tay:

– Không có.

– Cái gì? Không có là sao?

Con Kim toét miệng cười:

– Không có nghĩa là con quyết định không lấy anh chàng đó làm chồng nữa chớ là sao!

Cô Thanh chưa kịp thắc mắc, con Cúc đã gật gù ra vẻ hiểu biết:

– Chắc là cái phần dưới của ảnh…

– Con nhỏ vô duyên này! – Con Lệ kéo tay con Cúc – Mi có im cái miệng đi không!

Cô Thanh lườm con Cúc một cái rồi day sang con Kim, tò mò hỏi:

– Sao trục trắc hoài vậy mi?

Con Kim thở dài:

– Chuyện anh chàng này thì suôn sẻ từ đầu tới cuối, gia đình hai bên lại quen biết nhau. Chỉ kẹt một cái…

Cô Thanh nhíu mày:

– Kẹt cái gì?

Con Kim than thở:

– Đi đâu ảnh cũng cứ quần soọc với áo thun ba lỗ làm con mắc cỡ muốn chết!

– Chuyện nhỏ mà! – Cô Thanh ngạc nhiên – Thì mi kêu hắn tròng quần dài với áo sơ mi vô chớ khó chi đâu!

– Ảnh bướng lắm! – Con Kim lắc đầu – ảnh nói mùa nóng ở bển ảnh cũng mặc vậy ra đường, đâu có ai nói gì!

Đám con Lan con Lệ đứng thuỗn mặt ngơ ngác, không ngờ chuyện ăn mặc mà cũng rắc rối gớm.

– Ai kêu mi ham lấy chồng nước ngoài chi! – Cô Thanh chép miệng – Lối sống của họ với của mình đâu có giống nhau!

– Không phải đâu cô ơi! – Con Kim kêu lên – Con gặp bao nhiêu là Việt kiều rồi chớ bộ, họ đàng ho