pacman, rainbows, and roller s
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325970

Bình chọn: 10.00/10/597 lượt.

iêm hùng vĩ.

– Ông nội, cha mẹ, Đồng Đồng đến rồi! – Vũ Lạc Trạch lớn tiếng kêu lên.

– Về rồi à! – Một âm thanh sắc bén vang lên, Diệc Tâm Đồng thấy một người phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ, trang điểm tinh tế đi ra phòng khách, đang đứng ở cửa phòng khách nghênh đón họ.

– Mẹ! – Vũ Lạc Trạch mở miệng kêu lên.

Diệc Tâm Đồng vội vàng cúi đầu kêu lên:

– Bác cả!

– Đến đây, mau vào ngồi! – Đỗ Uyển Uyển hướng nàng ngoắc cười nói.

Diệc Tâm Đồng thấy ấn tượng đầu tiên đối với bà là giọng nói rất lớn, sau đó là đối với người khác khá lịch sự, không giống mấy nữ chủ nhân đóng chanh chua như phim truyền hình.

Diệc Tâm Đồng dưới sự tiếp đón của bà, vào trong phòng khách.

Vừa vào phòng khách, mới phát hiện hai người đàn ông ngồi trên sofa giữa phòng khách. Một người trong đó là ông nội, một người khác có vài phần giống ba, cô nghĩ ông ấy hẳn là bác cả? Cô vội lễ phép với đối phương kêu lên:

– Bác cả!

Vũ Thịnh Hồng đứng lên cười nói:

– Đây chính là con gái của Thịnh Thiên sao? Lớn như vậy?

– Cha, em ấy chính là Đồng Đồng! – Vũ Lạc Trạch liền kéo cô ngồi trên ghế sofa, cô di chuyển người, có hơi xấu hổ mà cười.

– Đã trở về, về sau có dự định gì? – Vũ Hồng Minh nhìn cô hỏi.

– Ở lại thành phố J, tìm việc làm. – Cô nhìn Vũ Hồng Minh nói.

– Đến công ty của anh con làm đi! Thuận tiện để nó giúp con sắp xếp công việc! – Vũ Hồng Minh nói.

– Ông nội, cháu quay về không phải để ở nhà họ Vũ, mà là vì ba, cháu sẽ ở lại ngôi biệt thự của ba. Về phần công việc, tự cháu sẽ từ từ tìm, không cần đến công ty của anh!

Cô biết nói ra lời này nhất định sẽ làm Vũ Hồng Minh mất hứng, nhưng cô cũng không muốn để các bác thấy, cô trở lại là vì tranh đoạt gia sản.

– Tại sao không đến công ty của anh con, bởi vì vẫn còn tức giận ông nội, giận ông nội chia rẽ ba và mẹ con? – Ôõng ho khan một tiếng, sắc mặt kích động có chút tái nhợt.

– Không phải. . . . . . cháu chỉ muốn dựa vào năng lực của chính mình tìm một công việc. – Cô cúi đầu nói.

– Đồng Đồng, thân thể ông nội không được khỏe, không nên làm ông nội kích động! Đồng ý với ông đi! – Vũ Lạc Trạch ngồi bên cạnh nắm tay cô, lắc đầu một cái.

Diệc Tâm Đồng há miệng, trong lòng bế tắc muốn chết.

Đỗ Uyển Uyển và Vũ thịnh Hồng cũng khuyên nhủ:

– Đồng Đồng, một mình anh trai con quản lý cả một công ty cũng rất mệt mỏi, con hay ở lại giúp một tay, để ông nội cũng an tâm nghỉ ngơi, thế nào?

– Cháu. . . . . . chuyên ngành cháu học là âm nhạc, đối với quản lý. . . . . . cháu sợ rằng. . . . . . – Không đủ sức, cô cắn môi không dám nhìn Vũ Hồng Minh.

Vũ Hồng Minh khoác tay, sắc mặt trầm xuống nói:

– Thôi, do chính con quyết định, ta không ép cháu vào công ty, đi ăn cơm!

Diệc Tâm Đồng có chút khổ sở nhìn Vũ Hồng Minh, nội tâm đang giãy giụa.

Tiệc sinh nhật Vũ Lạc Trạch vào sáng hôm sau. Sáng sớm người làm trong biệt thự đều đã bận rộn, Diệc Tâm Đồng cũng dậy sớm theo, đứng trên cầu thang xoắn ốc, đôi tay níu lấy thành chắn, nhìn phía dưới phòng khách trưng bày một chiếc đàn dương cầm, khóe miệng không tự chủ tràn ra một tia cười.

Vũ Lạc Trạch một thân âu phục đi tới phía sau của cô, ánh mắt theo tầm mắt của cô nhìn về phía piano, cười nói:

– Đồng Đồng sẽ đàn dương cầm đúng không?

– Ây. . . . . . anh muốn làm cái gì?

– Vì anh đàn một khúc? Làm quà sinh nhật thì sao? – Tay anh xoa tóc của cô cười nói.

Diệc Tâm Đồng sững sờ, trên mặt đỏ ửng khả nghi, vuốt tóc cười nói:

– Anh, thật xin lỗi, anh không nói em còn thực sự quên chuẩn bị quà tặng!

– Vậy thì đồng ý đề nghị của anh. – Khóe miệng của anh giương lên, khẽ cười nói.

Cô gật đầu một cái:

– Uh!

Tay của anh đặt trên đầu cô vỗ nhẹ:

– Anh rất mong đợi.

– Anh trai, không nên quá mong đợi, em sợ đánh lên sẽ hù dọa khách trong phòng của anh! – Cô trêu ghẹo nói.

– Ha ha, vậy phải xem bản lãnh của em! Anh đi xuống chào hỏi khách, em cũng đừng mò mẫm đứng ở chỗ này, đi xuống chào hỏi khách hoặc là. . . . . . – Anh cười mập mờ bên tai của cô nói – Hôm nay Dương cũng tới.

Nghe vậy, sắc mặt của cô trắng bệch.

CHƯƠNG 101: HỐI HẬN ĐÃ KẾT HÔN

Tiệc sinh nhật vào 9 giờ sáng, những chiếc xe nổi tiếng lần lượt dừng bên ngoài biệt thự cổ kính, tiếng đàn du dương chậm rãi rơi vào tai khách mời. Vũ Hồng Minh chống gậy đi xung quanh trò chuyện với khách. Khách mời tới bữa tiệc lần này đa phần đều là người trước kia trên phương diện làm ăn có lui tới. Vũ Thịnh Hồng và Đỗ Uyển Uyển cùng với Vũ Lạc Trạch từ trên lầu đi xuống, nhanh chóng hòa nhập vào trong đám người dưới lầu.

– Phu nhân Vương đã lâu không gặp, lại trẻ ra vài tuổi tuổi! – Đỗ Uyển Uyển nhìn về phía một bóng lưng đỏ rực, che miệng cười nói.

Người phụ nữ được gọi là phu nhân Vương xoay người, đi tới chỗ Đỗ Uyển Uyển, mạnh mẽ ôm lấy hông của bà:

– Trời ơi, đây không phải là Uyển Uyển sao? Không già đi một chút nào cả, vẫn trẻ tuổi giống hệt trước kia! Ông xã, đây là bạn thân Uyển Uyển của em!

Chồng phu nhân Vương nâng cao cái bụng bia, xoa tay chào hỏi:

– Thường nghe vợ tôi nhắc tới cô, quả thật là mỹ nhân!

Đỗ Uyển Uyển đắc ý cười nói:

– Đang nói gì vậy, cũng đã làm mẹ, còn mỹ n