
h tỷ tỷ sao?
“Không có biện pháp khác sao?” Ta hỏi cái vấn đề mà ngay bản thân cũng không thể hiểu nổi
“Nhị nương là An Nhạc Quận chúa do tiên hoàng ngự phong.” Qua hồi lâu, Đình tỷ tỷ mới kiên quyết mở miệng.
Cái này ta biết, nương là nghĩa nữ ở dân gian của Khánh Vương gia đạ qua đời, chỉ là kể từ Khánh Vương gia qua đời, thấy nương chẳng còn bao nhiêu liên hệ với Hoàng thất. Khánh Vương gia là đệ đệ của tiên hoàng, cũng chính là hoàng thúc của Đương Kim Thánh Thượng, nếu như là Ngọc Lạc công chúa, như vậy Mộ Phi Hàm rất có thể chính là Vương Gia. Theo như thân phận , ta cùng Mộ Phi Hàm vẫn là biểu huynh muội . . . . . Lạnh đến buồn nôn. . . . . .
“Điểm này muội biết, nhưng nó có thể giúp được cái gì?” Ta hiển nhiên không bắt được trọng điểm.
“Nếu hoàng thượng muốn một người của hoàng thất kiềm chế Trạm Hằng, như vậy tại sao người kia không thể là tỷ đây ?” Đình tỷ tỷ đột nhiên nhìn đôi mắt của ta, trong ánh mắt có van xin, không hề cam tâm.
“Tỷ muốn cho Đương Kim hoàng thượng phong tỷ làm Quận chúa?” Ta đi qua ngõ rẽ, kinh ngạc lên tiếng, thật là rất khó khăn, chưa nói đến việc nương xuất thân từ dân gian, mà chỉ với việc Đình tỷ tỷ không phải là do nương sinh ra, sợ rằng cái danh Quận chúa này cũng rất xứng rồi.
“An An, giúp tỷ được chứ? Tỷ tỷ không cầu Phú Quý, chỉ muốn bên cạnh Trạm Hằng .” Khuôn mặt tinh xảo của Đình tỷ tỷ lã chã nước mắt.
“Nhưng. . . . . . An An giúp tỷ thế nào.” Chậm rãi mở miệng, không đành lòng cự tuyệt van xin của nàng.
Chúng ta đột nhiên đều an tĩnh lại. Thời gian rất yên tĩnh cực vẳng lặng.
“An An, Mộ Phi Hàm chính là Đương Kim Thánh Thượng.” Không biết bao lâu, Đình tỷ tỷ hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt ta.
Ta ngẩn ra, mặc dù đã sớm đoán được Mộ Phi Hàm không phúc cũng quý, nhưng mà ta lại không nhớ đến một hoàng thượng sẽ bỏ xuống quốc sự, không quản xa ngàn dặm chạy đến Thương Hải, còn là chiến sự Thương Hải hết sức căng thẳng nữa chứ? Cả Đương Kim Thiên Tử cũng không ngồi yên?
“An An, hoàng thượng người thích muội.” Thấy ta thật lâu không có mở miệng, Đình tỷ tỷ do dự nói.
“Đình tỷ tỷ muốn muội đi cầu xin hắn?” Gian nan nói, đâm lao thì phải theo lao thôi.
Rốt cuộc biết rõ Mộ Phi Hàm liều lĩnh, đúng vậy, hắn có tư cách làm như vậy, nhưng thích hoàng gia thì cũng được coi là yêu thích sao? Trên giường rồng, không biết ngủ với nhiều hay ít nữ nhân, đôi môi mỏng kia không biết hôn qua bao nhiêu nữ nhân. . . . . . Sợ là, nhà Đế Vương vô tình thôi. Ta tự nhận, nếu là Mộ Phi Hàm có một chút yêu thích ta, sợ cũng chỉ là một cái mới lạ thoáng qua thôi.
“An An, Đình tỷ tỷ chưa bao giờ cầu xin muội, giúp tỷ một lần, có được không.”
Đều do, gió biển hôm đó, Đình tỷ tỷ đột nhiên quỳ xuống làm ta rung động quá lớn.
Dĩ nhiên cũng vì vậy mà chưa kịp suy nghĩ liền mở miệng nói: “Được.”
Sau này về sau, ta thường nghĩ, nếu ngày đó biết trước vì tiếng khóc đó của Đình tỷ tỷ, đã mang ràng buộc sâu cho ta và Mộ Phi Hàm như vậy, có phải sẽ quyết tâm lắc đầu hay không?. . . . . .
Chương 24: Thận Trọng
Hồng nhật dĩ cao tam trượng thấu, kim lô thứ đệ thiêm hương thú, hồng cẩm địa y tùy bộ trứu.
Giai nhân vũ điểm kim sai lưu, tửu ác thì niêm hoa nhị khứu, biệt điện diêu văn tiêu cổ tấu..
(Ba trượng trên cao vầng nhật rọi, lò vàng lần lượt thêm hương mới, thảm gấm đạp chân nhàu nếp rối. Giai nhân mải múa thoa vàng rơi, say khướt đưa hoa lên mũi ngửi, tiếng nhạc điện bên nghe vẳng tới.)
Phong tình vạn chủng, trước hồ sen, giai nhân dựa vào lan can nhìn ra xa, quốc sắc thiên hương, châu ngọc vòng quanh.
Xuyên qua một hàng nữ tỳ đang cung kính đứng thẳng, ta tiến lên một bước, nhẹ nhàng hạ bái: “An An xin thỉnh an Hoàng hậu nương nương.”
Một đôi tay mềm mại không xương cứ như vậy đưa đến trước mặt ta, không nhanh không chậm ngăn cản ta đang có ý định muốn quỳ xuống, hơi thở giai nhân thơm như hoa lan: “Chúng ta là tỷ muội, không cần đa lễ.”
“An An tạ ơn Hoàng hậu tỷ tỷ.” Khom người đứng ngay ngắn, giống như là tùy ý đứng bên cạnh Hoàng hậu.
“Muội muội, lần trước tỷ dặn dò muội xem “Nữ Tắc”, muội đã học xong rồi hả? Hoàng thượng khen muội cực kì thông minh, hẳn là lĩnh hội không ít nhỉ?” Chậm rãi kéo ta ngồi xuống, Hoàng hậu bưng một ly trà Long Tỉnh mới tiến cống, nhìn ta cười tủm tỉm, chợt nói.
Gương mặc tinh xảo nhu nhược bị mũ phượng nặng nề đè ép, với thân phận như thế, nhất cử nhất động của Hoàng hậu không khỏi lộ ra đoan trang đúng mực.
Cẩn thận đè xuống toàn bộ tâm tư trong lòng, làm bộ như không nhịn được chu miệng lên: “An An nào hiểu những thứ này, chỉ cảm thấy những thứ đó đều do nam nhân viết để trói buộc nữ nhân, không xem cũng được!’
Hài lòng khi thấy vẻ mặt có chút kích động của Hoàng hậu, ta làm nũng kéo vạt áo Hoàng hậu: “Hoàng hậu tỷ tỷ, không biết An An có thể không học những thứ này hay không, hiện tại thời tiết tốt như vậy, không bằng chúng ta chơi diều đi!”
Thái giám bên cạnh mơ hồ nhíu mày một cái, phải biết ở trong cung này, Hoàng hậu có thể xưng muội muội với ngươi, nhưng ngươi lại không thể quên mất tôn ti mà xưng Hoàng hậu tỷ tỷ. Đâ