Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323390

Bình chọn: 8.5.00/10/339 lượt.

từ từ đợi cho đến khi cô chính miệng nói lại câu “em yêu anh”.

Chap 12

-Jiro, cậu nghĩ xem tôi nên đặt nôi nào thì sẽ tốt hơn?_Aaron nhìn cuốn tạp chí những sản phẩm giành cho trẻ sơ sinh, khẽ lên tiếng hỏi Jiro khi cậu đang loay hoay giúp Aaron xấp xếp hồ sơ.

-Chủ tịch còn quá sớm để mua nôi đó_Jiro khẽ mỉm cười cho Aaron một lời khuyên bởi vì cậu cũng có kinh nghiệm làm ba.

-Không sớm đâu, loại nội này nhập từ Nhật phải đặt mới được. Cậu xem có nhiều chức năng, có thể gắn bánh xe để đẩy, có thể nớ cao lên khi em bé lớn…cái này có thể dùng cho đến khi nhóc đến 3 tuổi_Aaron cười hạnh phúc khi nghĩ đến đứa con của mình, chưa gì cậu đã tính trước mọi chuyện.

-Chủ tịch, tuy là chúng ta là dân làm ăn. Nhưng mà cũng nên mê tính một chút, người ta nói đặt đồ sớm cho trẻ con không phải là điều hay_Jiro nhìn Aaron nhắc nhở

-Cũng đúng, Gui cũng nói như vậy. Cô ấy gọi điện về cho mẹ đẻ thì mẹ cô ấy đã dặn như vậy, tôi cũng gọi điện cho ba mẹ tôi ở nước ngoài hai ông bà cũng bảo là không được mua đồ trẻ sơ sinh trước nhưng mà…

Aaron với vẻ mặt thỉu não nhìn cuốn tạp chí, cậu thật sự rất muốn mua nhiều thứ cho đứa con đầu lòng của mình. Cậu nôn nóng muốn nhìn mặt của nó, muốn được bế nó trong tay, muốn nghe nó gọi cậu là ba.

-Chủ tịch cứ từ từ đi, tôi hiểu cảm giác lần đầu làm ba mà_Jiro khẽ mỉm cười vì cũng đã từng trải qua giai đoạn này. Nhưng cậu không ngờ Aaron còn nóng lòng hơn cả cậu khi đó.

-Thôi vậy, để đến khi bụng Gui gần lớn sẽ mua.

Aaron đặt cuốn tạp chí xuống nhưng vẫn nhìn theo với vẻ tiếc nuối. Cậu lấy áo khoác và nhanh chóng rời khỏi văn phòng, không cần hỏi thì Jiro cũng biết cậu muốn về nhà để đón Gui đi ăn cơm trưa. Jiro nhìn theo Aaron mà mỉm cười và lắc đầu khi thấy vẻ nôn làm ba của chủ tịch mình.

.

.

.

-Anh đang làm trò gì vậy?_Gui đang cắn thỏi socola trên tay và đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn Aaron. Đáng ra giờ này cậu đang ở công ty nhưng tự nhiên lại quay về nhà và đang làm gì đó với cái tủ đồ của cô.

-Em mang thai rồi không nên mặc những kiểu quần hay là váy chặt và bó bụng sẽ không tốt cho em bé và em_Aaron vừa nói vừa gom hết đồ của Gui xếp bỏ vào thùng thay vào đó là những chiếc đầm thoải mái giành cho mấy bà bầu.

-Ê, bụng vẫn chưa lớn mà_Gui tức giận đi ào đến giật mạnh đồ của mình máng lại.

-Bà xã, không được…thoải mái sẽ tốt hơn. Em xem đây toàn là những kiểu thời trang hiện nay không có lạc hậu đâu đừng lo_Aaron mỉm cười và lấy lại đồ trên tay Gui bỏ vào thùng.

-Anh.._Gui biết đó là điều tốt nhưng chưa gì quần áo của cô đã bị xếp vào xó hết.

-Từ này không được mang giầy cao gót nữa _Aaron đến tủ giầy của Gui dẹp hết mấy đôi giầy cao gót của cô thay vào không phải là giầy thể thao thì là giày búp bê đế thấp.

-Thật là phiền phức.

Gui lảm nhảm và đi ra khỏi phòng để mặc Aaron muốn dọn gì thì dọn, cô ra bên ngoài ngồi ăn bánh và xem tivi. Thật ra, lòng của Gui rất vui vì sự quan tâm của Aaron nhưng cũng tại cái miệng thích cứng mà thôi.

-Bà xã, em đói bụng chưa?_Aaron dọn dẹp xong mấy thùng đồ bước về phía ghế sofa.

-Bà xã!

Aaron tròn mắt nhìn Gui đang ngủ, chỉ mới đó mà cô đã ngủ. Mà cũng đúng thôi, mấy bà bầu rất hay là buồn ngủ cũng khó trách Gui. Nhiều đêm bị cái thai hành không ngủ được cứ nôn suốt.

-Ngoài này dễ cảm lạnh lắm!

Aaron đưa tay tắt tivi và bế nhẹ Gui đi vào phòng. Thật nhẹ nhàng cậu đặt cô xuống giường và đắp chăn lại cho Gui. Nhìn vẻ mặt của Gui lúc nào thật sự khiến Aaron không thể kiềm lòng mà phải cuối xuống hôn nhẹ lên môi của cô.

Đột ngột, Gui mở nhẹ đôi mắt ra bàn tay cô đẩy nhẹ Aaron ra ….thì ra Aaron đã làm cho cô thức giấc.

-Gui!Anh…

-Anh đi làm đi không cần phải lo lắng cho tôi_Gui khẽ nói trở nhẹ người nằm nghiêng quay lưng về phía Aaron.

-Bác sĩ nói những tháng đầu và tháng cuối cần phải cẩn thận _Aaron lo lắng cho Gui nên cứ theo cô suốt.

-Tôi tự lo được_Gui khẽ đáp lại

-Anh đi nấu chút gì đó lát em ngủ dậy thì ăn_Aaron đổi chủ đề khác, cậu đưa tay vuốt nhẹ tóc của Gui và bước ra khỏi phòng để Gui được nghỉ ngơi.

Cánh cửa khép lại, Gui đưa tay đặt nhẹ lên bụng của mình. Ánh mắt của cô toát lên một sự buồn bã không thể tả. Cô đang bị lay động…không nói đúng hơn đã từ lâu cô đã tha thứ cho Aaron và yêu anh ta như ngày nào nhưng không hiểu sao cô lại không thể chấp nhận được sự thật đó mà cứ muốn chống đối. Hay là vì cô sợ sẽ phải đau đớn thêm lần nữa bởi sự phản bội…??

-Hmm…

Ngủ được một lát thì Gui lại trở mình liên tục bởi vì cái bụng của cô đang réo lên, nói đúng hơn là đứa bé trong bụng đang đòi ăn. Cô lăn qua lăn lại vì cơn buồn ngủ vẫn chưa đi qua. Nhưng không thể nào nằm yên vì cái cảm giác đối bụng cực kì khó chịu..

-Con thật là đứa bé không ngoan, mẹ chỉ muốn ngủ lát thôi.

Gui nhăn mặt xoa nhẹ cái bụng và nói chuyện với nó. Ngồi dậy từ từ tiến lại gần cửa vì cô đã nghe phẩn phất mùi hương thơm của thức ăn. Bước ra khỏi phòng đi về phía nhà bếp Gui thấy Aaron đang loay hoay làm gì đó.

-Anh biết nấu ăn sao?_Gui ngạc nhiên

-Aaron giật mình xoay lại nhìn Gui khẽ mỉm cười ngây thơ, gãi gãi đầu _Đây là thức ăn anh


Insane