
truyền đem củi ra sau, tôi đặt vật cho nó nói .
Vua Xa Trì truyền theo như lời bảo, rồi hỏi như rằng:
– Bây giờ Quốc Sư muốn đặt vật gì?
Hổ Lực nói:
– Nó có phép tráo đồ, bây giờ đặt vật chi nó cũng tráo được, trừ ra đặt người ta thì nó hết tráo .
Nói rồi biểu đạo đồng vào cũi, đóng cũi lại rồi khiêng ra.
Khi ấy Tôn Hành Giả hiện vào trong cũi, xem thấy đạo đồng.
Tôn Hành Giả hiện ra hình Hổ Lực; đạo đồng xem thấy bái và hỏi rằng:
– Chẳng hay thầy hiện vô hồi nào?
Hổ Lực giả nói:
– Ta mới độn vào đây .
Ðạo đồng bạch rằng:
– Thầy hiện vào làm chi?
Hổ Lực giả nói:
– Sợ khi nãy Hòa Thượng có phép tàn hình, ngó thầy ngươi bước vào cũi, chắc là nó nói đạo đồng, thì mình ăn nó không đặng, nên ta lén vào cạo đầu ngươi, giã đò thầy chùa, thì nó nói không trúng .
Ðạo đồng bạch rằng:
– Tự ý thầy toan tiệu, làm cách nào hơn nó thì làm .
Hổ Lực giả lấy Thiết bảng biến ra dao cạo, thế phát cho đạo đồng. Rồi làm phép biến quần áo ra đồ thầy chùa cho khác cách. Lại nhổ lông hóa ra cái mỏ và dùi, đưa cho nó mà dặn rằng:
– Ðồ đệ nghe cho rõ: Nếu nghe kêu đạo đồng thì làm thinh, bằng kêu Hòa Thượng sẽ mở cữa mà bước ra, và gỏ mỏ và đi, miệng niệm Nam mô a di đà phật .
Ðạo đồng y lời.
Khi ấy Tôn Hành Giả hiện hình nhỏ bay ra, đến dặn Tam Tạng rằng:
– Thầy nói Hòa Thượng trong củi thì trúng .
Tam Tạng bước lại, Lộc Lực nói hớt rằng:
– Ðạo đồng trong củi Tam Tạng nói:
– Ấy là Hòa Thượng, không phải đạo đồng .
Hổ Lực kêu rằng:
– Ðạo đồng bước ra cho mau?
Biểu hoài không đặng.
Bát Giới kêu lớn rằng:
– Hòa Thượng trong cũi, đi ra cho mau .
Xảy thấy cửa củi mở bét, Hòa Thượng trong củi tay gỏ mỏ, miệng niệm phật, chơn bước ra ngoài.
Bá quan văn vỏ đều khen trúng.
Ba Quốc Sư sửng sờ, vua Xa Trì kinh hải phán rằng:
– Chắc là thần thánh phù trợ Ðường tăng, nên đạo đồng hóa ra Hòa Thượng.
Quốc Sư còn kình chống làm chi, để trẫm cấp điệp đặng họ đi cho rãnh .
Hổ Lực đại tiên tâu rằng:
– Bần đạo gặp người tài phép xứng tay, xin đấu phép cho tới nước, Khi nhỏ tôi có học võ nghệ tại núi Chung Nam, xin đấu cho phải dạ .
Vua Xa Trì hỏi:
– Quốc Sư đấu võ làm sao?
Hổ Lực đại tiên tâu rằng:
– Ba anh em tôi, có thần thông chém đầu rồi hườn lại, mổ ruột rồi hàn liền, tắm trong vạc dầu không phỏng .
Vua Xa Trì phán rằng:
– Ba phép ấy là phép chết không phải chơi đâu!
Hổ Lực tâu rằng:
– Tôi là đặng mới dám xứng tài, quyết thi cách đó thì hơn nó mới đặng .
Khi ấy vua Xa Trì phán rằng:
– Ba vị Quốc Sư muốn đấu phép chém đầu rồi hườn lại, mỗ ruột rồi hàn liền, và tắm trong vạc dầu sôi cũng không phỏng.
Hòa Thượng dám thi chăng?
Tôn Hành Giả nghe nói mừng quá, hiện hình ra, thâu lông lại, bàn luận nhỏ rằng:
– May lắm, may lắm, ta thi ba món chắc ăn .
Bát Giới thấy Tôn Hành Giả và cười và nói, liền hỏi rằng:
– Ba chuyện ấy chắc chết, chớ chắc ăn giống gì?
Tôn Hành Giả nói:
– Nếu ngươi không tin, nghe bài thơ này thì biết .
Nói rồi đọc rằng:
Ðứt đầu ráp lại mới là tài,
Mổ ruột banh da triến tức thời,
Nằm giữa vạc dầu sôi sục sục,
Cũng như nực nội tắm mà chơi.
Ngâm thơ rồi thưa rằng:
– Tiểu tăng chặt đầu rồi hườn lại cũng đặng .
Vua Xa Trì hỏi:
– Thuở nay đã có thử lần nào chưa?
Tôn Hành Giả tâu rằng:
– Tôi hồi nhỏ có học phép ấy không biết linh chăng, thừa dịp này làm thử .
Vua Xa Trì cười rằng:
– Thầy chùa nhỏ hay liều mạng, tưởng chặt đầu là dễ, nên tập thử mà chơi!
Hổ Lực đại tiên tâu rằng:
– Làm như vậy chúng tôi mới vừa lòng .
Khi ấy vua Xa Trì truyền chỉ dọn pháp trường trước sân chầu.
Tôn Hành Giả nói lớn rằng:
– Tôi xin chịu chém trước, song chém rồi phải quăng cho xa, đến phiên Quốc Sư cũng vậy! .
Nói rồi đến pháp trường, Tả đao bắt trói lại rồi chém liền, quăng đầu xa lắc coi lại là cái cổ khô queo, không thấy chảy máu, nghe tiếng kêu trong bụng rằng:
– Bớ đầu trở lại cho mau! .
Còn Lộc Lực niệm chú truyền Thổ Ðịa níu cái đầu Hành Giả, Lộc Lực có học phép ngũ lôi, nên Thổ Ðịa y lời, không dám cãi lệnh.
Tôn Hành Giả kêu hoài không đặng, nổi giẩn bức dậy, hét lớn rằng:
– Mọc ra cho mau! . Tức thì mọc đầu ra như cũ.
Tả đao mất vía, vỏ sĩ kinh tâm.
Quan Giám sát vào tâu rằng:
– Hòa Thượng bị chém rồi, bây giờ đã mọc đầu lại! .
Xảy thấy Tôn Hành Giả chạy lại kêu bớ thầy.
Tam Tạng mừng rỡ an ủi rằng:
– Ðồ đệ cực khổ quá!
Tôn Hành Giả thưa rằng:
– Làm giả ngộ mà chơi, có đau đớn gì gọi rằng cực khổ .
Sa Tăng, Bát Giới nghe nói đều mừng rỡ.
Khi ấy vua Xa Trì thấy vậy, kêu lớn rằng:
– Hòa Thượng lại đây lãnh điệp cho mau, trẫm không bắt tội .
Tôn Hành Giả nói:
– Tuy lãnh đặng điệp mặc lòng, song tới phiên Quốc Sư phải làm như tôi mới đặng . Hổ Lực đại tiên ỷ mình, ra pháp trường Tả đao trói rồi, chém quăng đầu ra xa lắc, coi cũng không thấy chảy máu.
Nghe tiếng kêu rằng:
– Ðầu hườn lại cho mau!
Chẳng ngờ Tôn Hành Giả nhổ lông hiện hình giả đứng làm thinh, còn mình hiện ra con chó phèn tha đầu Hổ Lực đem bỏ dưới sông cái.
Khi ấy Hổ Lực kêu luôn ba tiếng, đầu không thấy về, xương cả mình đều kêu rốp rốp, giây phút hào quang đỏ trong cổ bay ra, hết nghe kêu nữ