Thất Tuyệt Ma Kiếm

Thất Tuyệt Ma Kiếm

Tác giả: Ngọa Long Sinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325142

Bình chọn: 7.5.00/10/514 lượt.

ột nhiên ba tiếng đồng la nổi lên.

Thiếu nữ áo lục thu kiếm lùi lại nói:

– Dừng tay!

Người áo đen chống kiếm hỏi:

– Tại sao lại nổi hiệu đồng la?

Thiếu nữ áo lục đáp:

– Hết giờ rồi! Cuộc đấu chưa xong đành để đến ngày mai hãy quyết thắng bại.

Người áo đen nói:

– Giả tỷ đấu thêm trăm chiêu nữa thì cô nương có thể thủ thắng mà lại bỏ cuộc há chẳng đáng tiếc ư?

Thiếu nữ áo lục đáp:

– Bọn tiện thiếp đã lập đài quy, tất nhiên phải tuân theo. Dù chỉ ba chiêu nữa đánh bại được các hạ cũng phải dừng tay.

Người áo đen nói:

– Xem chừng các vị đặc ra giới lệ rất nghiêm minh.

Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:

– Tại hạ chưa kịp thỉnh giáo phương danh cô nương.

Thiếu nữ áo lục đáp:

– Tiện thiếp là Tử Hà.

Rồi cô trở gót vào hậu đài.

Trong Khách Sạn Quyên Nhi Sai Kẻ Đưa Tin

Người áo đen mắt nhìn Tử Hà đi vào rồi vẫn đứng nguyên trên hoa đài không nhúc nhích.

Bổng thấy thiếu phụ béo mập từ từ bước ra chấp tay nói:

– Thưa vô danh đại gia! Tử Lan bị thương rất nặng tuy đã buộc thuốc mà vẫn không chống chọi được. Có điều y vẫn giữ lời hứa đang chờ đại gia ở dưới đài. Ðại gia định xử trí cách nào xin truyền cho một tiếng.

Người áo đen xua tay đáp:

– Bảo y đi dưỡng thương đã.

Thiếu phụ tủm tỉm cười nói:

– Ðại gia thật là người đại lượng.

Rồi mụ đưa mắt nhìn xuống dưới đài lớn tiếng hô:

– Tối nay hết giờ rồi! Tối mai mời quý vị đến sớm.

Dứt lời mụ trở gót đi vào.

Người áo đen thấy tân khách dưới đài đã lục tục đứng lên, gã đột nhiên vọt mình nhảy xuống, trà trộn vào đám đông rồi mất hút.

Lôi Phi khẽ kéo Lý Hàn Thu trà trộn vào đám đông tiến về phía trước.

Hai người vừa qua cầu thì thấy một ả nữ tỳ đứng đầu cầu ra đón nghiêng mình thi lễ nói:

– Trương công tử!

Lý Hàn Thu ngẩn người ra một chút hỏi:

– Có chuyện chi vậy?

Lôi Phi nói ngay:

– Thiếu gia của tại hạ nóng tính lắm. Cô nương nói năng cẩn thận một chút.

Ả nữ tỳ này rất lanh lợi. Thị tủm tỉm cười nói:

– Tỳ nữ đâu dám vô lễ để công tử phải nổi nóng.

Lôi Phi nói:

– Cô nương có điều chi cứ nói với tại hạ, là được.

Lúc này mọi người đi ra rất đông chen vai thích cánh.

Nữ tỳ ngó làn sóng người một cái rồi nói:

– Hai vị có thể ra ngoài cho nữ tỳ thưa chuyện được không?

Lôi Phi gật đầu.

Ả nữ tỳ liền xoay mình đi trước. Thị đi chừng mười trượng thì dừng bước lại dưới khóm hoa rồi quay lại nói:

– Chủ nhân tiểu tỳ đã ước hẹn cùng hai vị cho tiểu tỳ ra đây đón mời hai vị đặng gia chủ tỏ tình địa chủ.

Lôi Phi biết rồi vẫn giả vờ hỏi:

– Gia chủ cô nương là ai?

Nữ tỳ đáp:

– Là Phương viện chúa.

– Có phải Kim Lăng đại hiệp Phương Tú không?

Nữ tỳ đáp:

– Chính là Phương viện chúa.

Y dừng lại một chút rồi tiếp:

– Phương viện chúa đã có lời ước cùng các hạ nên sai tiểu tỳ ra đây đón mời.

Lôi Phi quay lại ngó Lý Hàn Thu khẽ nói:

– Tam công tử! Kim Lăng đại hiệp là một nhân vật có danh vọng lớn trong võ lâm. Nay lão ta đã có lời mời chúng ta nên vào ra mắt.

Lý Hàn Thu nghĩ thầm trong bụng:

– Lôi Phi bảo ta trả vờ nóng nảy, gắt gỏng, thì chắc Trương Tam công tử là con người kiêu ngạo nóng nảy. Nhưng ta có phải là Trương Tam công tử đâu.

Lòng chàng nghĩ vậy nhưng không dám nói ra miệng. Vì e rằng mình hỏi một câu là có thể bại lộ hành tung.

Chàng liền ngửng mặt lên hững hờ đáp:

– Ðến chơi cũng được.

Lôi Phi nhìn nữ tỳ nói:

– Tam công tử ưng rồi. Phiền cô nương dẫn đường cho.

Ả nữ tỳ đã tưởng phải phí nhiều nước bọt mới mời được hai người. Không ngờ lại thành công một cách dễ dàng.

Thị hớn hở vui mừng tủm tỉm cười nói:

– Lúc gia chủ sai phái tiểu tỳ đã dặn đi dặn lại Trương Tam công tử rất nóng nảy, ăn nói phải cẩn thận lắm mới được. Nhưng tiểu tỳ xem ra công tử rất hiền hòa.

Lý Hàn Thu lại khẽ ho một tiếng khiến cho nữ tỳ lại bở vía. Thị liền câm miệng trở gót đi ngay.

Lôi Phi đi theo nữ tỳ.

Lý Hàn Thu lại theo sau Lôi Phi.

Lý Hàn Thu vẫn yên trí Lôi Phi ngấm ngầm dặn chàng cách đối phó, ngờ đâu sự tình lại ra ngoài ý nghĩ của chàng. Lôi Phi chẳng nói một câu nào.

Ba người đi qua hai cây cầu hoa, xuyên qua hai hoa trường rồi tới một con thuyền riêng biệt không liên tiếp với các hoa thuyền khác.

Kim Lăng Phương Tú đã đứng ở đầu thuyền chắp tay nói:

– Ðược đón tiếp hai vị, tại hạ rất lấy làm hân hạnh.

Lôi Phi rảo bước xuống thuyền.

Lý Hàn Thu cũng xuống theo.

Ả nữ tỳ len lén lui về Hoa trường.

Phương Tú cười nói:

– Trong thuyền đã bày sẵn trà rượu, mời hai vị vào chơi nói chuyện.

Lôi Phi thủng thẳng đáp:

– Phương viện chúa thật trịnh trọng quá.

Phương Tú nói:

– Gọi là một chút bạc tửu không đủ lễ kính khách. Có điều tiểu đệ rất tâm thành. Chúng ta hãy vào thuyền ngồi chơi.

Lúc này hãy còn nhiều nhân vật võ lâm đến tham dự hoa hội đang đứng ở hoa trường chú ý nhìn bọn này.

Lôi Phi quay lại nói:

– Xin Tam công tử vào cho.

Lý Hàn Thu nghĩ thầm trong bụng:

– Lôi huynh muốn tiếp xúc với Kim Lăng Phương Tú hẳn y có chỗ dụng tâm.

Lòng chàng xoay chuyển ý nghĩ, chân vẫn từ từ bước vào khoang thuyền.

Trong khoang thuyền những cây đèn cầy mầu đỏ chiếu ra ánh sáng huy hoàng.

Một đại hán trung niên thân thể to lớn và th


Snack's 1967