XtGem Forum catalog
Thiên Đăng – Cổ Long

Thiên Đăng – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328185

Bình chọn: 10.00/10/818 lượt.

ên là Tư Đồ cô nương ở Quỳnh Dao Cung, tại hạ thật thất kính !

Tư Đồ Lan nổi danh là một trong bốn vị tuyệt sắc mỹ nhân dương thế, chẳng

trách gì chẳng kém thiên tiên giáng hạ.

Tư Đồ Lan cười đáp :

– Không dám ! Công tử là…

– Tại hạ Lý Tồn Hiếu !

Hai vị khách ngơ ngác nhìn nhau.

Một lúc, bạch y khách quay sang cười nói :

– Thật không ngẫu hợp, tuyệt quá ! Chúng tôi đang đi tìm Lý huynh không ngờ

gặp ngay ở đây.

Lý Tồn Hiếu ngạc nhiên hỏi :

– Thế nào ? Hại vị định tìm tại hạ ư ?

Bạch y khách tự giới thiệu :

– Lý huynh, tiểu đệ là Triệu Ngọc Thư.

Lý Tồn Hiếu sửng sốt kêu lên :

– Thì ra là Triệu công tử trong Tứ Khối Ngọc nức tiếng võ lâm.

Triệu Ngọc Thư vội xua tay :

– Nói đến võ lâm Tứ Khối Ngọc trừ Sở Ngọc Hiên, tiểu đệ có ít nhiều tâm nghĩa

ra, còn hai vị kia tiểu đệ không dám cung nhã nên danh liệt vào Tứ Khối Ngọc, tiểu đệ

chẳng thấy vẻ vang gì. Còn mỹ hiệu Triệu công tử, ba chữ Triệu Ngọc Thư so với đại

danh của Lý huynh thì quá nhỏ bé.

– Triệu công tử khách khí quá ! Nhị vị tìm tại hạ có việc gì ?

– Lý huynh trước đánh Hàn Tinh, sau đấu Lãnh Nguyệt, đại danh lừng lẫy võ lâm.

Đặc biệt nghe nói Lệnh Hồ Dao Cơ, Ôn Phi Khanh và Lãnh Ngưng Hương đều là hồng

phấn tri kỷ của Lý huynh, bởi thế hai chúng tôi mười phần khâm phục muốn đến Kim

Hoa Thành này cầu kiến một phen.

Lý Tồn Hiếu hơi đỏ mặt đáp :

– Nói đến việc đấu với Hàn Tinh và Lãnh Nguyệt chỉ do may mắn mà không bại,

hơn nữa cũng vì bất đắc dĩ phải tự vệ thôi. Còn nói đến những vị hồng phấn tri kỷ thì

Lý Tồn Hiếu là kẻ phàm phu tục tử, vô gia cư, không sự nghiệp đâu dám kỳ vọng quá

nhiều ?

Triệu Ngọc Thư nói :

– Các hạ quá nghiêm ! Chúng ta mới gặp đã thành cố giao. Các hạ về nhân phẩm

và sở học đều siêu phàm, chỉ mới gặp cũng biết lời đồn không ngoa.

– Triệu công tử quá khen đó thôi !

Triệu Ngọc Thư chợt hỏi :

– Lý huynh sư thừa là…

Lý Tồn Hiếu do dự giây lát rồi trả lời :

– Tôi là môn hạ của Đại Lôi Âm Tự và Thiên Ngoại Thần Ma.

Cả Triệu Ngọc Thư và Tư Đồ Lan cùng giật mình.

Tư Đồ Lam lẩm bẩm.

– Đại Lôi Âm Tự và Thiên Ngoại Thần Ma .

Triệu Ngọc Thư nói :

– Thì ra Lý huynh là môn hạ của hai vị đại kỳ nhân dương thế, chẳng trách nào…

Lý Tồn Hiếu không muốn nói nhiều nhìn sang ca nhi đang nằm bất động giữa sàn

hỏi :

– Hai vị tìm được cô ta ở đâu ?

Triệu Ngọc Thư đáp :

– Chúng tôi tìm được cô ta ở ngay sau Kim Hoa Đệ Nhất Lâu. Trên lầu và ngoài

phố đông người không tiện phụng giao nên chờ Lý huynh vào đây mới theo đến.

– Đa tạ hai vị đã dốc đỉnh lực tương trợ.

– Lý huynh chớ khách khí. Chúng ta mới gặp đã thành tâm giao, việc của Lý

huynh cũng như việc của chúng tôi…

Lý Huynh cười không đáp.

Tư Đồ Lan chợt hỏi :

– Lý huynh với cô ta có cừu oán gì mà cô ta lại hạ độc như thế ?

– Không giấu gì hai vị, tôi với cô nương này chưa từng quen biết, mới thấy lần đầu

ở tửu lâu.

Tư Đồ Lan ngạc nhiên hỏi :

– Thế thì tại sao…

Lý Tồn Hiếu nói :

– Không biết cô ta có phải là người của Lãnh Nguyệt Môn không ?

Tư Đồ Lan ngạc nhiên hỏi :

– Người của Lãnh Nguyệt Môn…

Triệu Ngọc Thư tiếp :

– Cứ hỏi cô ta thì biết !

Nói xong xuất chỉ điểm xuống.

Ca nhi vừa được giải huyệt tỉnh lại ngay, chợt biến sắc nhưng lập tức trấn tĩnh lại,

thong thả ngồi dậy hỏi :

– Ồ ! Có chuyện gì vậy ?

Rồi không chờ ai kịp trả lời, cô ta đứng lên phủi bụi bám vào y phục nói :

– Vị này ! Không kể sạch bẩn gì cứ thả người ta lăn kềnh giữa đất !

Triệu Ngọc Thư lạnh giọng :

– Thôi đừng giả vờ giả vịt nữa, hãy trả lời chúng ta hỏi đây !

Ca nhi ngưng mục nhìn Triệu Ngọc Thư hỏi :

– Vị này là ai ?

– Ta là Triệu Ngọc Thư !

Ca nhân kêu lên :

– Ui chao ! Tôi nhớ ra rồi ! Có phải ngài vừa ngồi trên tửu lâu đúng không ?

– Không sai ! Ngươi trí nhớ cũng khá đấy !

Ca nhi nhìn sang Tư Đồ Lan hỏi tiếp :

– Còn vị này…

Triệu Ngọc Thư trả lời thay :

– Là Tư Đồ cô nương ở Quỳnh Dao Cung.

Ca nhân nhíu mày hỏi :

– Vậy vị này cùng ngồi với ngài trên tửu lâu đâu ?

– Ngươi đã nhận ra ta chẳng lẽ không nhận ra Tư Đồ cô nương ?

Ca nhi cười đáp :

– Ngài sao không biết… những người như chúng tôi chẳng bao giờ để ý các vị cô

nương đâu ! Triệu gia thật là kiều diễm !

Tư Đồ Lan đỏ bừng mặt.

Triệu Ngọc Thư hừ một tiếng nhưng không nói gì.

Lý Tồn Hiếu lên tiếng :

– Cô nương có nhận ra tôi không ?

– Ui chao ! làm sao không nhận ra được ! Ngài mới ngồi một mình trên tửu lâu

đây mà ! Tuấn tú như ngài chỉ thoáng nhìn qua một lần là suốt đời cũng không quên

được ! Tôi đã nói mà, chờ đến khuya khi tửu khách về hết sẽ hầu ngài uống rượu, chắc

ngài còn nhớ chứ ?

Lý Tồn Hiếu lạnh lùng ngắt lời :

– Cô nương giữ địa vị thế nào trong Lãnh Nguyệt Môn ?

– Lãnh Nguyệt Môn ?

Ca nhân mở to mắt đầy kinh ngạc :

– Lãnh Nguyệt Môn là gì vậy ?

Lý Tồn Hiếu lại hỏi :

– Vì sao cô nương hạ độc trong rượu của tôi ?

Ca nhân sợ hãi kêu lên :

– Ui chao ! Ngài đổ oan cho tôi thế để làm gì ? Hạng kỹ nữ như chúng tôi đâu có

gan làm chuyện đó chứ ? Hơn nữa chúng ta không thù không oán, chắc là do tên tiểu

nhị đầu độc đó thôi !

– Nhưng tôi đã uống mấy chén tro