XtGem Forum catalog
Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326965

Bình chọn: 9.00/10/696 lượt.

huynh! Thật sự đúng như đại huynh đoán, phụ thân chúng ta đã chết?

Thẩm Định Thiên cũng có đủ thời gian để lắng đọng thần trí, dồn nén mọi đau thương vào tận đáy lòng.

Chàng khẽ khàng đáp lại:

– Tuy chỉ là sự suy đoán nhưng tiểu huynh vẫn có cảm nhận đó là sự thật.

– Tại sao? Bọn chúng không cần tuyệt học Càn Khôn nữa sao?

Chàng giải thích bằng giọng lạnh như băng:

– Bọn chúng đương nhiên rất cần. Do cần và do quá nôn nóng, nhất là chúng thấy phụ thân đã khôi phục thần trí, chúng đã quá nặng tay và cũng mất hết nhẫn nại.

– Hà Kỉnh Chi nhẫn nại có thừa. Bằng chứng, lão đã giam giữ phụ thân nào phải thời gian không lâu?

Chàng cười lạnh:

– Muội đừng quên, nếu hai lão ma này biết cùng nhau lợi dụng Tân Lương thì chính lão Hà cũng bị lão ác đạo lợi dụng. Sinh mạng của phụ thân nào chỉ riêng lão Hà định đoạt? Từ sự việc này mà suy, phụ thân của chúng ta nhất định là do lão ác đạo hạ sát, khi hắn biết không thể chiếm được tuyệt học.

Như Thủy hoàn toàn thông hiểu, nàng bật lên tiếng rít căm hờn:

– Chúng ta phải báo thù cho phụ thân. Lão ác đạo đó đáng chết trăm lần.

Như Thủy vừa dứt lời, cảnh quang quanh họ chợt biến đổi, kèm theo những tiếng cười khô lạnh:

– Muốn báo thù ư! Muộn rồi. Bọn người hãy chờ đến kiếp sau vậy. Hạ.. hạ..

Giữ tay Như Thủy lại, Thẩm Định Thiên vừa đảo mắt nhìn quanh vừa gầm lên:

– Hóa Thông? Người không dám đương trường đối đầu với ta sao? Liễu Liễu đâu?

Ngươi đã làm gì Liễu Liễu?

Tiếng nói của Hóa Thông lại vang lên, mơ hồ và thảng hoặc, lúc bên đông lúc bên tây, khi bên tả, khi bên hữu:

– Mạng ngươi còn khó chi trì, lo làm gì đến kẻ khác, huống chi Liễu Liễu sắp là thê tử của Hóa Thông ta!

Như Thủy cảm thấy khó chịu với thanh âm luôn đổi hướng của Hóa Thông.

Nàng vừa lảo đảo vừa cố thì thào:

– Đại huynh. Dường như chúng ta đang bị một loại trận đồ lợi hại vây hãm?

Thẩm Định Thiên định đáp thì thanh âm của Hóa Thông lại mơ hồ vang lên:

– Nha đầu ngươi cũng có đôi chút kiến thức. Không sai. Hỗn Nguyên Thông Huyền Trận này không bao lâu nữa sẽ biến bọn ngươi thành những oan hồn uổng tử. Hạ.. hạ..

Bất ngờ, từ đôi mắt của Thẩm Định Thiên chợt xạ ra hai tia nhìn sắc lạnh:

– Vị tất như ngươi nói. Trúng!

Viụ..

Chàng hất một ngọn chỉ kình nhanh như tia chớp lao về phía chính tây.

Lập tức, ở phương vị đó bỗng phát lên tiếng gầm đau đớn và phẫn nộ:

– Ạ..! Mau khởi phát thế trận! Giết chúng cho ta! Hừ… hừ…

Hỗn Nguyên Thông Huyền Trận liền biến đổi tạo nên những cảnh quang vừa thiên hình vạn trạng vừa toát ra trên không bầu sát khí ngùn ngụt.

Như Thủy kêu thét lên:

– Đại huynh!

Không chậm, Thẩm Định Thiên lập lức chế trụ hôn huyệt của Như Thủy, không muốn những ảo giác ghê rợn kia sẽ làm nàng chết khiếp.

Đặt Như Thủy nửa nằm nửa ngồi, dựa vào một thân cây, sau đó Thẩm Định Thiên nhanh như tốc biến đi.

Vút!

Có tiếng hô hoán khẩn cấp của Hóa Thông:

– Y cũng tinh thông trận thế! Tứ Giả Vệ Đạo hãy phát động hỏa trận, ngăn y lại!

Lập tức, có lẽ do Tứ Giả Vệ Đạo điều động, lửa từ tám phương tứ hướng bỗng nổi lên, vây quanh Định Thiên.

Chàng cười lồng lộng:

– Dùng hỏa trận ư? Bọn ngươi đã quá xem thường Thẩm Định Thiên này rồi. Xem đây!

Hạ.. hạ..

Toàn thân chàng liền xuất hiện một lớp sương vụ trắng ngần. Do đó chính là Lãnh Khí từ Lãnh Băng Chưởng, chàng thản nhiên đảo người qua lại, bất chấp lửa đỏ vây quanh.

Với những hiểu biết am tường nhất định về kỳ môn trận thế, chàng tuần tự diện đối diện với bốn nhân vật Tứ Giả Vệ Đạo.

Với nhân vật thứ nhất, chàng mỉm cười:

– Các hạ chậm rồi.

Ầm!

Oa!

Với nhân vật thứ hai, chàng lạnh giọng:

– Vẫn ngoan cố ư?

Ầm!

Oa!

Riêng hai gã Tứ Giả Vệ Đạo còn lại, do chúng vẫn điên cuồng phát động hỏa trận, chàng thật sự động nộ:

– Ta những tưởng đó là đủ cho hai ngươi tìm đường tháo chạy. Đã thế này thì đừng trách ta.

Ầm! Oa!

Ầm! Oa!

Hỏa trận tan biến, nhường cho tràng cười đắc ý của Hóa Thông vang lên:

– Định Thiên, xú tiểu tử. Để xem ngươi còn đắc ý được bao lâu. Hạ.. hạ.. ! Nha đầu này…

Gã không hay Định Thiên đang đứng ngay sau lưng gã.

Chàng vươn nhè nhẹ ngón chỏ, khẽ hỏi gã:

– Bào muội của ta thế nào?

Gã quay lại và kinh hoảng nhìn một tia chỉ kình đang xạ ngay vào giữa huyệt Mi Tâm của gã:

– Ngươi…

Soẹt!

Ạ.. ạ..

Hất bay Hóa Thông qua một bên, chàng giải huyệt cho Như Thủy và cùng nàng lao qua Hỗn Nguyên Thông Huyền Trận.

Vút!

– Giờ ngươi mới đến ư?

Chàng đứng lên, nheo mắt nhìn lão ác đạo Linh Hóa – Hồ Khắc Vọng đang cùng Tân Lương đứng sẵn bên ngoài trận như để chờ đợi chàng:

– Không phải lão đã lợi dụng Tân Lương sao? Hay vị Tân Lương kia cũng như Thất Tinh, đã biến thành công cụ của lão?

Hồ Khắc Vọng vỗ tay cười hô hố:

– Đáng phục, đáng phục! Có tâm cơ như ngươi thảo nào lần lượt Tam Thập Lục Địa Sát, Thập Nhị Chi Phòng Đạo, rồi đến phía huynh đệ lão Hà và Tả Hữu Hộ Đạo bị hại hết.

Hạ.. hạ..

Chàng lạnh giọng:

– Lão quên, không nhắc đến Tứ Giả Vệ Đạo và đệ tử lão là Hoá Thông.

Hồ Khắc Vọng vỗ nhẹ vào trán, vẻ rất kịch:

– Ồ! Ngươi không nhắc có lẽ ta đã quên!

Chợt đổi giọng, lão rít:

– Nhưng kh