Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thiên Thần Không Cánh – Hạ Thu

Thiên Thần Không Cánh – Hạ Thu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323945

Bình chọn: 8.5.00/10/394 lượt.

ông cũng thông báo với chúng tôi rằng , số tiền bảo hiểm đó có tồn tại trong đời

– Dượng Vân nói như gây với luật sư.

Như ông vẫn cười nhã nhặn :

-Theo lẽ là như thế . Nhưng bà Minh lại có lời dặn , bảo tôi phải giấu sự tồi tại của phần bảo hiểm này . Đợi tới ngày Ân Tuấn trưởng thành , mới được tiết lộ . Cậu Tuấn ! Đây là thư mẹ cậu gửi cho cậu . Cậu xem rồi mau thu xếp tới văn phòng luật sư gặp tôi để làm thủ tục nhận tiền . Tôi cũng xin thông báo trước , thù lao tôi trong vụ này là mười phần trăm.

-Cái gì ? Những một trăm triệu đồng công lận . Định cắt cổ người ta sao chứ ? Dì Vân sừng sộ.

Luật sư mỉm cười , đứng dậy :

-Thưa bà , đây là hợp đồng bà Tường Minh ký với chúng tôi . Bà là người ngoài cuộc , xin đừng nói vào . Cám ơn.

Nói xong , ông trơ gót bước nhanh ra cổng . Một chiếc Mercedes mới toang trở tới đón ông đi ngay.

Ân Tuấn vẫn còn thừ người ra bên phong bì của mẹ , nước mắt lăn dài . Lần thứ ba trong đời , cậu lại khóc.

Ân Tuấn yêu thương của mẹ!

Khi con đọc thư này thì thật sự mẹ không còn trên dương thế nữa . Nhưng mẹ biết rằng , con của mẹ lúc này đã cao lớn lắm . Đã mười tám tuổi đầu , chững chạc , trưởng thành rồi, đừng có khóc nhe con.

Nào! Để mẹ thử hình dung xem con có đúng không nào . Con của mẹ bây giờ cao ít nhất là mét bảy . Người vạm vỡ to khoẻ , đẹp trai và thông minh lắm . Con nhất định đã đậu vào đại học , đúng không ?

Những năm tháng qua , con của mẹ vất vả lắm phải không ? Mẹ biết , thật tội nghiệp cho con . Nhưng ngoài nhà dì Hoa ra, mẹ không còn biết gửi con cho ai nữa…

Dì Hoa ư ? Ân Tuấn nhẹ chau mày lạ lẫm . Sao trong chúc thư, mẹ lại nhắc đến cái tên Hoa lạ hoắc thế này , sao không phải là dì Vân chứ ?

Con ngạc nhiên lắm , phải không ? Đừng trách khi mẹ thà đem con gửi người dưng , chứ không nương nhờ bà con ruột thịt . Vì mẹ biết rõ , ba con không bao giờ dám nhận nuôi con khi hãy còn ở cạnh người đàn bà ấy.

Còn dì Vân… Mẹ không muốn nói xấu chị của mình . Nhưng sự thật , con khó lòng sống ấm êm , hạnh phúc bên cạnh một người như dì Vân được . Dì ấy luôn ganh tỵ và căm ghét mẹ . Vì dì ấy nghĩ rằng , mẹ được trời cao và ông bà ngoại ưu đãi hơn chị ấy.

Mẹ đã suy nghĩ rất nhiều . Cuối cùng mới quyết định gởi con cho dì Hoa . Dì ấy , với mẹ tuy không họ hàng , ruột thịt chỉ là bạn của nhau thôi , nhưng mẹ tin vào dì Hoa lắm . Bản tính dì ấy nhân hậu . Không chồng , không con . Nhận con về , dì Hoa nhất định thương con như con mình vậy . Hai ba bữa nữa , sau khi lập xong di cúch về phần bảo hiểm , mẹ sẽ dắt con xuống gặp dì Hoa để dì cháu nhận mặt làm quen , sau này sẽ dễ dàng hơn.

Phần bảo hiểm này , mẹ mua từ hai năm trước . Lúc mẹ chưa biết mình mắc bệnh nan y . Sau này biết được , mẹ càng thiết tha , cố gắng hơn . Bao nhiều vòng vàng , nữ trang dành dùm từ thời con gái , mẹ đều bán sạch lo đóng phí cho con . Có tiền bạn bè , công ty , xã hội giúp cho thang thuốc , mẹ cũng đổ dồn vào đóng phí . Mẹ biết nếu không chữa trị , thời hạn sống của mẹ ngắn dần , nhưng mẹ không ngại . Mẹ chỉ muốn số tiền bảo hiểm này sẽ đến tay con đúng lúc . Coi như phần quà cuối cùng của mẹ tặng sinh nhật , mừng con bước vào tuổi trưởng thành . Hãy cố gắng gìn giữ và làm điều có ích . Đừng hoang phí số tiền này vào những điều vô bổ nghe con . Bởi nó đánh đổi bằng mồ hôi , nước mắt và chính bằng sinh mạng của mẹ dành cho con đó . Mẹ muốn con dành số tiền này thành lập bệnh viện cứu người . Hãy cứu thật nhiều người , con nhé . Đừng để thế gian này lặp lại những hoàn cảnh thương tâm như mẹ con ta . Nơi suối vàng mẹ sẽ ngậm cười nếu biết được con cứu sống được nhiều thật nhiều bệnh nhân.

Hãy trả cho luật sư Lâm Thanh mười phần trăm thù lao . Cái giá hơi cao nhưng xứng đáng . Ông ta sẽ giúp con hoàn thành các thủ tục một cách dễ dàng và nhanh chóng.

Thôi , thư đã dài , đến lúc mẹ con mình phải xa nhau rồi . Có lẽ .. sau lần này , mẹ con ta không còn cơ hội nào trò chuyện cùng nhau dù là trên trang giấy nữa . Can đảm lên con . Đừng khóc , đừng đau khổ quá mức mà ảnh hưởng cho sưc khoẻ . Mẹ sẽ luôn cạnh bên con sẽ chia và an ủi . Hôn con trăm ngàn cái , cún con yêu thương của mẹ.

Tường Minh”

Thì ra là thế . Ân Tuấn ôm phong thư vào sát ngực mình , nghe thương mẹ hơn bao giờ hết . Với anh , thế gian này không còn người đàn bà dịu dàng , nhân hậu hơn mẹ được . Hy sinh tất cả vì con , mẹ toan tính chu đáo . Mẹ chỉ không ngờ thần chết đến rướt mình đi sớm hơn dự định, để mẹ không kịp đưa con đến nhà dì Hoa nào đó . Nếu không , con chẳng phải khổ sở đến thế này.

-Ân Tuấn ! Mẹ con viết gì trong thư thế ? Cho dì xem một chút nào.

Giọng dì Vân bỗng vang lên ngọt lim bên tai . Ân Tuấn ngẩng đầu lên , nói qua hàng lệ :

-Dì đừng xem . Trong thư này không có một dòng nào dính dáng đến dì đâu.

Bình thường , nếu Ân Tuấn trả lời kiểu ấy , dì Vân đã nổi xung thiên , đã cho cậu ăn ít nhất bốn cái tát nên thân rồi. Nhưng hôm nay thì khác . Với một tỷ đồng nằm trong tay, Ân Tuấn có thể bắt dì Vân hạ giọng.

-Không xem thì không xem . À , Ân Tuấn nè ! Con đừng khóc , ảnh hưởng đến sức khoẻ , không