
ơng Hải võ quán, biểu tượng quyền lực của Taekwondo, giữa những ngọn gió trong lành nơi thung lũng, được phát ra từ chính miệng Kim Nhất Sơn đại sư lừng danh, những lời giáo huấn này lại hàm ẩn vẻ uy nghiêm, thiêng liêng đặc biệt.
Đương nhiên Hiểu Huỳnh cũng từng nghe đại danh Kim Nhất Sơn đại sư.
Kim Nhất Sơn là đại đệ tử dưới võ môn của nhân vật truyền kỳ, vốn là quán chủ của Xương Hải võ quán thế hệ trước, lãnh tụ giới Taekwondo thế hệ cũ của Hàn Quốc, Lý Phong Hách tông sư. Kim Nhất Sơn trở thành đại đệ tử của Lý Phong Hách tông sư không phải do ông là người đầu tiên bái Lý tông sư làm thầy mà trên thực tế, trước khi ông ta nhập môn, Lý tông sư đã chính thức thu nạp năm đệ tử.
Nghe nói mùa đông năm đó, Xương Hải võ quán gặp đại nạn, Phong Hách tông sư thân mang trọng bệnh, một mình lưu lạc đến một thôn sơn hẻo lánh,trên đường đói rét cơ hàn, thoi thóp sắp chết. Trời đông giá lạnh, sói hoang gầm rú đi tìm thức ăn, Phong Hách tông sư suýt chút nữa đã làm mồi cho bầy sói đói thì một gia đình đi lấy củi từ trên núi qua chỗ đó trông thấy.
CHƯƠNG 10 + 11 + 12 + 13 + 14 HOÀN QUYỂN 2 (46)
Để cứu Phong Hách tông sư, cha của Kim Nhất Sơn đã phải mất đi tính mạng, Kim Nhất Sơn lúc đó mới năm tuổi cũng bị bầy sói tấn công, thương tích đầy mình. Cảm tạ đại ân, Phong Hách tông sư đã thu nạp Kim Nhất Sơn làm đệ tử. Do Kim Nhất Sơn tính cách bạo liệt, bộ dạng hung mãnh nên giới Taekwondo Hàn Quốc tặng ông danh hiệu “ Nộ hóa sơn thần”.
Tuy nhiên ngôi vị quán chủ Xương Hải võ quán của Phong Hách tông sư cuối cùng không do Kim Nhất Sơn thừa kế mà được truyền cho một người đàn ông có lai lịch khá bí hiểm đột nhiên xuất hiện, đó chính là Vân Nhạc tông sư, người sau này được thế nhân tôn sùng là nhân vật số một của làng Taekwondo thế giới.
Hiểu Huỳnh vốn rất có thiện cảm với Kim Nhất Sơn đại sư.
Nghe nói, năm xưa trước khi qua đời, Phong Hách tông sư truyền ngôi vị quán chủ võ quán cho Vân Nhạc tông sư, một người còn chưa có tiếng tăm gì, giới Taekwondo Hàn Quốc cực lực phản đối, nội bộ Xương Hải võ quán cũng có dư luận khác nhau, suýt gây ra đại loạn trong võ quán.
Kim Nhất Sơn mà mọi người vốn cho rằng sẽ thừa kế ngôi vị quán chủ Xương Hải võ quán không những không tức giận mà còn tỏ ra ủng hộ Vân Nhạc một cách bất ngờ, và ra sức dẹp sự phản đối của các sư đệ trong võ quán, đặt nền móng vững chắc cho Vân Nhạc tông sư nắm quyền lãnh đạo Xương Hải võ quán.
Nhưng Kim Nhất Sơn lại là cha của Kim Mẫn Châu!
Mới nghĩ đến đây, Hiểu Huỳnh lại mất đi thiện cảm đối với ông ta. Chẳng trách Kim Mẫn Châu kiêu ngạo như vậy, thì ra có chỗ dựa vững chắc như thế! Nhìn khuôn mặt Kim Nhất Sơn đại sư rất giống Kim Mẫn Châu, nhất là ánh mắt hung mãnh như mắt báo gấm, Hiểu Huỳnh lập tức hình dung ra khuôn mặt Kim Mẫn Châu mấy chục năm sau.
Cứ coi như tối qua không nghe lỏm được thông tin về quan hệ giữa Kim Nhất Sơn và Kim Mẫn Châu qua di động của Bách Thảo thì hôm nay nhìn thấy Kim Nhất Sơn cũng chắc chắn đoán ra. Hai cha con họ quá giống nhau. Ấy, nhưng vì sao Kim Nhất Sơn lại già như vậy, Kim Mẫn Châu mới có mười bốn tuổi mà, mắt Hiểu Huỳnh đảo lia lịa, lại trầm ngâm nghĩ tiếp.
“… Nếu không biết lễ nghĩa và liêm sỉ thì không xứng đáng luyện Taekwondo và là nỗi nhục của giới Taekwondo!” Âm thanh như chuông đồng lại vang vọng khắp thung lũng, Kim Nhất Sơn nghiêm giọng giáo huấn trại viên các nước,mỗi lời nói của ông lại có người dịch ra tiếng Anh.
“ Mười bảy năm trước, giới Taekwondo từng xảy ra một vụ bê bối!”
CHƯƠNG 10 + 11 + 12 + 13 + 14 HOÀN QUYỂN 2 (47)
Mắt trợn tròn, Kim Nhất Sơn nhìn chòng chọc những gương mặt thiếu niên non nớt dưới võ đài. Đây là ví dụ ông ta thường dẫn ra để giáo huấn các đệ tử, mỗi lần nhắc đến đều với vẻ bừng bừng nộ khí.
“ Cup Taekwondo thế giới mười bảy năm trước, có một tuyển thủ người Trung Quốc…”
Âm thanh vừa cất lên bỗng bùng nổ như sét đánh, Bách Thảo ngồi bên dưới từ từ ngẩng đầu, mặc dù chưa nghe thấy Kim Nhất Sơn nói ra tên tuyển thủ Trung Quốc đó nhưng cơ thể cô đột nhiên như có luồng khí lạnh lọt ra, mặt biến sắc tái nhợt.
Chương 13.
“.. Tên là Khúc Hướng Nam”, Trên võ đài, Kim Nhất Sơn giọng nghiêm nói, “Năm đó, lần đầu tiên ông ta tham gia Cup Taekwondo thế giới…”.
Khúc Hướng Nam?!
Hiểu Huỳnh bỗng há miệng, vội liếc Bách Thảo ngồi bên.
A!
Hiểu Huỳnh vô cùng sợ hãi.
Chưa bao giờ cô thấy ánh mắt Bách Thảo lạnh lùng và đáng sợ như vậy.
“… Nhưng lại bất ngờ, không thể hiểu nổi đánh bại tuyển thủ các nước, đoạt chức vô địch thế giới”
Hai tay nắm chặt, người Bách Thảo lạnh đến phát run, trực giác mách bảo cô những lời sắp nghe sẽ là gì.
Trong đầu chỉ có một khoảng trống rỗng, mạch máu hai bên tai chảy rần rật, cô nhìn chòng chọc Kim Nhất Sơn trên võ đài thẳng người đứng bật dậy…
Trên vai có một lực ấn cực mạnh.
Cô bị ấn ngồi xuống.
“Ngồi xuống!””
Tai ù lên, ánh nhìn rối loạn, đột nhiên phải một lúc lâu Bách Thảo mới ý thức được đó là khuôn mặt lạnh băng của Nhược Bạch, mà giọng nói của Kim Nhất Sơn trên võ đài vẫn vang lên.
“… Sau đó, ban tổ chức điều tra ra, Khúc Hướ