XtGem Forum catalog
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329813

Bình chọn: 10.00/10/981 lượt.

ô ta , cô ta còn lợi dụng tình cảm của Nhược Bạch, hẹn hò với anh ấy…”

“Tôi không…”

Bách Thảo kinh ngạc, hoảng hốt.

Mọi lời chế nhạo cô đều chịu được, nhưng Nhược Bạch không thể!

“Cô không ư?”, Đình Nghi nhìn xoáy vào cô, áp sát, “Buổi tối hôm đó, ở trên phố lẽ nào không phải cô và Nhược Bạch?”

“Đúng là tôi và Nhược Bạch sư huynh, nhưng chúng tôi không …”

“Điều tôi không hiểu là”, Đình Nghi vẫn lạnh lùng, “Thích Bách Thảo, cô đã thầm yêu anh Sơ Nguyên, quan hệ với Nhược Bạch,vậy vì sao còn quyến rũ anh trai tôi?”

CHƯƠNG 7 + 8 + 9 + 10 +11 HOÀN QUYỂN 3 (44)

Quyến rũ?!

Đình Hạo tiền bối?!

Trong phòng như sét đánh.

Mai Linh, Hiểu Huỳnh nhìn Bách Thảo với ánh mắt kỳ lạ, Lâm Phong và Quang Nhã cũng ngây người.

“Tôi không!”

Bách Thảo nắm chặt nắm đấm.

“Hôm đó, rõ ràng tôi tận mắt nhìn thấy cô cố tình xô ngã anh tôi, đè lên người anh ấy, hôn anh ấy, lẽ nào tôi nhìn nhầm?”

“Tôi không cố ý, là do tôi không cẩn thận …”

“Ha ha, lại không cố ý”, Đình Nghi cười khinh bỉ, “Nhiều sự không cố ý quá nhỉ, vậy bày trò để Sơ Nguyên ôm cô cũng không cố ý đấy nhỉ, cô biện hộ giỏi lắm!”

“…”

Bách Thảo đứng sững, cơ thể biến rừ run rẩy thành rùng mình.

“Được, cứ coi như tôi tin cô, tin cô hoàn toàn không cố ý”, Đình Nghi hít một hơi thật sâu, dừng giây lát nói,”Tôi chỉ hỏi cô một câu, mong cô trả lời thành thật!”

Giọng Đình Nghi lạnh như băng.

“Cô…rốt cuộc có yêu anh Sơ Nguyên không?”

“Nếu câu này khó trả lời , tôi sẽ hỏi một câu đơn giản hơn”, nhướn mày nhìn Bách Thảo , “Liệu tôi có thể xin cô một điều, về sau hãy dẹp bỏ những thủ đoạn hèn mạt đó và đừng bám lấy anh SƠ Nguyên nữa được không?”

“Đình Nghi”, Lâm Phong lên tiếng”Chúng ta đều là đồng đội”.

“Đồng đội?, Hừ, tôi quả thật không dám gọi một người tìm cách đoạt được bạn trai của tôi là đồng đội”, Đình Nghi cười nhạt sau đó quay sang nhìn Bách Thảo”Thế nào?” Không làm được phải không ? Sau này vẫn tiếp tục đeo bám anh SƠ Nguyên phải không ?”

Ánh mắt đó…

Giống như trong cơn ác mộng, cô từng nhìn thấy ánh mắt khinh thị nghiệt ngã đó, nhìn thấy vẻ kinh ngạc bất lực cầu Hiểu Huỳnh,vẻ hoài nghi của Mai Linh , vẻ lo lắng của Lâm Phong, vẻ căng thẳng của Quang Nhã. Toàn thân lạnh buốt chỉ có thể nắm chặt nấm đấm mới có thể kiềm chế nổi cơn giận dữ của cơ thể

. “Tôi thích SƠ Nguyên sư huynh”

Trong những tiếng u u hỗn loạn trong đầu, giọng nói bật ra từ cổ họng . đúng vậy, cô thích Sơ Nguyên sư huynh, từ ba năm trước. khi trong ngôi nhà gỗ đó, Sơ Nguyên đã băng vết thương cho cô, bôi cho cô một loại dầu hăng hắc nào đó hay trước cuộc đấu với Hiền Võ võ quán, SƠ Nguyên đã cột tóc giúp cô, dùng chiếc kẹp tóc dâu tây đỏ chói cài tóc cho cô…

Hay khi SƠ Nguyên ở Mỹ, cô từng đứng trước quầy văn phòng phẩm, dùng những đồng tiền kiếm được một cách vất vã mua chiếc bút máy tặng anh …

Khi Sơ Nguyên trở về , ánh mắt đầu tiên cô nhìn thấy anh trong phòng tập.

Mở ngăn tủ đựng đồ, nhìn thấy chiếc kẹp tóc màu dâu tây lóng lánh , cô thích từ lâu nhưng chưa dám mua…

CHƯƠNG 7 + 8 + 9 + 10 +11 HOÀN QUYỂN 3 (45)

“Xin lỗi, tôi không thể nhận lời chị “, Bách Thảo ngẩng đầu nhìn vào mắt Đình Nghi , mím chặt môi, mắt sáng quắt, “Tôi thích Sơ Nguyên sư huynh!”.

Sắc mặt Hiểu Huỳnh trắng bệch.

Ánh mắt Đình Nghi biến sắc, nhìn chòng chọc Bách Thảo, hồi lâu sau đột nhiên bật cười, tiếng cười lạnh như băng, “Rất tốt, cuối cùng cô đã không diễn kịch nữa. Chỉ có điều trong khi cô chính thức tuyên chiến với tôi, tôi nhất định phải cho cô biết…

” Ánh mắt lưu chuyển.

Một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh giữa những ngón tay Đình Nghi.

“Tôi là vợ chưa cưới của Sơ Nguyên, còn cô, cô là kẻ thứ ba bỉ ổi xen vào chúng tôi.”

***

Bầu không khí lúc tập luyện vô cùng lạ lùng,huấn luyện viên Thẩm hai lần ra lệnh ngừng tập, yêu cầu mọi người tập trung tư tưởng không nên như mộng du vậy. Không có Nhược Bạch , Bách Thảo vẫn tập mộ tmình, trong lúc giải lao giữa giờ, Hiểu Huỳnh không đến nói chuyện với cô như mọi ngày, các cô gái đặc biệt trầm ngâm, Khấu Chấn và nhửng người khác cũng nhận thấy.

“Hôm nay các cô trật tự thế này thật kì quá!”

Diệc Phong vặn người nhìn Bách Thảo ngồi một mình ở góc phòng, lại nhìn Hiểu Huỳnh mọi ngày nói cười như phá trời giờ lại lặng lẽ ngồi cạnh mình hỏi:

“Cãi nhau với Bách Thảo hả?”

“Im đi, anh không mở miệng sợ thiên hạ tưởng là câm à?”, Hiểu Huỳnh khẽ quát.

Buổi tập kết thúc, Hiểu Huỳnh chạy khỏi phòng nhanh như gió, ngay cả một câu cũng không thèm nói với Bách Thảo. Bách Thảo lòng nặng trĩu, lặng lặng một mình đi dọn vệ sinh, khi Lâm Phong đi qua vỗ vai cô, Quang Nhã do dự một lát, cầm miếng giẻ mọi khi là của Hiểu Huỳnh cùng lau sàn với Bách Thảo.

“Mặc dù những điều Đình Nghi nói, tôi đều không biết nhưng tôi và cậu sống chung với nhau lâu như vậy, tôi biết cậu là người như thế nào. Cậu xem tôi cũng từng hiểu lầm cậu, không thích cậu nhưng nhất định có ngày những người đó sẽ hiểu cậu.

” Quang Nhã cất giọng dè dặt:

“Bách Thảo, đừng quá buồn!”

Vẫn cắm cúi lau nhà không ngẩng đầu, Bách Thảo trả lời.

“Ừ.”

Cuối cùng cũng lau xong, Quang Nhã ra về