Old school Swatch Watches
Thoát cốt hương

Thoát cốt hương

Tác giả: Fresh Quả Quả

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329505

Bình chọn: 7.5.00/10/950 lượt.

ưa từng gặp riêng mà không có Giang Tiểu Tư hay bất kì ai khác ở cạnh. Lúc này đây, Giang Lưu không còn ôn hòa mỉm cười nhã nhặn như lúc trước, ngược lại vẻ mặt đạm mạc của anh ẩn dấu những tia lạnh như băng khó có thể nhận ra, ánh mắt sắc như kiếm nhưng chỉ thu lại bên trong không có ý phóng ra làm bị thương ai, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, dường như mang theo vẻ ngạo mạn không để thứ gì trong mắt.

Thẩm Mạc nghi hoặc, cũng hơi hốt hoảng lo âu nhìn anh, thầm nghĩ: Không phải Giang Tiểu Tư xảy ra chuyện gì chứ?

Không ngờ Giang Lưu chỉ đưa cho anh một bao tài liệu đã được đóng cẩn thận.

“Tôi tới làm thủ tục thôi học giúp Tiểu Tư, cần anh ký tên, hai ngày nữa chúng tôi sẽ chuyển tới nơi khác.”

Chương 45: Mặt Trời Là Sáng Nhất, Ba Là Thân Yêu Nhất

“Thôi học?” Thẩm Mạc sửng sốt, anh không ngờ Giang Tiểu Tư lại muốn thôi học, là vì những gì anh nói hôm qua sao? Bởi vì anh không muốn làm giáo sư của cô nữa, hay vì anh từ chối?

“Cô ấy mới nhập học chưa được một năm, sao lại từ bỏ dễ dàng như vậy. Giang Lưu, anh thân là người giám hộ của Giang Tiểu Tư, hẳn là biết được cái gì là tốt nhất cho cô ấy, sao lại luôn để cô ấy tùy ý làm bậy, hành sự cẩu thả như vậy.”

Khóe miệng Giang Lưu khẽ nhếch, mặt vẫn không có thêm biểu cảm gì, Thẩm Mạc biết anh ta đang cười nhạo.

“Giáo sư Thẩm, tôi nghĩ anh nhầm rồi. Không phải là Tiểu Tư muốn thôi học, chuyện này hoàn toàn là ý của tôi. Chính vì tôi biết cái gì là tốt nhất cho con bé nên mới không muốn nó tiếp tục ở lại đây. Chúng ta đều là người thông minh, cứ nói trắng ra luôn đi. Tiểu Tư thích anh, nhưng anh chỉ coi nó như một đứa trẻ, sớm muộn gì con bé cũng sẽ bị tổn thương. Anh cảm thấy việc con bé tiếp tục ở lại đại học T có lợi đối với con đường trưởng thành của nó ư?”

Thẩm Mạc chậm rãi đứng dậy đi tới trước của sổ nhìn sân thể dục bên dưới, không làm sao xua tan hết phiền muộn trong lòng.

“Nếu là vì chuyện ngày đó mà anh có thành kiến với tôi, vậy thì tôi rất xin lỗi anh. Tình cảnh lúc đó hơi đặc biệt, chúng tôi đột ngột thành thân là chuyện bất đắc dĩ.”

“Thẩm Mạc, anh không có con, anh không hiểu được tâm tình của người làm cha đâu. Nếu nói chuyện cấp tốc bái đường thành thân là bất đắc dĩ, vậy nụ hôn đó là sao?”

Thẩm Mạc khẽ thở dài, nhắm mắt lại.

“Thật ra, tôi cũng không biết.”

Giang Lưu sửng sốt, anh nghĩ Thẩm Mạc sẽ giải thích gì đó, nhưng anh ta lại nói anh ta không biết. Lui ra phía sau một bước, anh từ từ ngồi xuống ghế tựa, nỗi sợ hãi lúc trước lại trào lên, dường như đang nhấn chìm anh xuống.

Thẩm Mạc nhìn sắc mặt Giang Lưu đột nhiên tái nhợt, lòng ngập tràn áy náy.

“Anh đừng hiểu lầm, tôi thực sự không có ý gì đối với Tiểu Tư, sau này cũng sẽ không có. Cô ấy là một đứa trẻ thông minh lanh lợi, cũng là học sinh ưu tú nhất của tôi, nhưng chỉ dừng lại ở đó. Đối với việc xảy ra ngày đó, nếu tôi bắt buộc phải giải thích, tôi chỉ có thể nói rằng, trước đây tôi luôn nghĩ mình ‘tọa hoài bất loạn’, xem ra là đánh giá cao chính mình. Anh hoàn toàn có thể coi tôi là tên tiểu nhân bỉ ổi, mất tư cách làm thầy, tôi sẽ từ chức ngay lập tức. Nhưng Giang Tiểu Tư là mầm non tốt, nên được giáo dục bài bản tại trường lớp, ít tiếp xúc với yêu ma, không nên vì tôi mà thôi học. Tôi đã đổi vị giáo sư khác cho cô bé, chắc chắn cô bé sẽ thích ứng nhanh thôi.”

(Tọa hoài bất loạn: bắt nguồn từ điển tích về Liễu Hạ Huệ, có đàn bà ngồi trong lòng mà tâm không loạn)

Mắt Giang Lưu dường như đang xuyên qua thời không xa xôi, thấy một Triệu Tật khác.

Anh biết như thế nào là tốt cho Giang Tiểu Tư, nhưng anh không muốn mất đi cô, dồn lại quyết tâm, cố chấp lắc đầu.

“Tôi hiểu rõ tính Tiểu Tư, cũng biết việc đó thật ra không phải lỗi của anh, nhưng tôi đã từng thề, dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ bảo vệ con bé, không để nó chịu bất kì thương tổn nào.”

Thẩm Mạc nhíu mày: “Anh vẫn không thể ngăn cản hết các mối nguy hiểm muốn tới gần cô ấy được. Giang Tiểu Tư vẫn là một đứa trẻ, không thể vĩnh viễn dựa vào người khác, cần phải học cách tự lớn lên, học cách đối mặt với những tổn thương trong tình cảm, không phải cứ chạy trốn là được.”

Giang Lưu trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn đưa xấp tài liệu tới trước mặt Thẩm Mạc.

— —— —— —— —— ——

“Cái gì? Chuyển nhà?” Chân gà trong miệng Giang Tiểu Tư rơi xuống.

Giang Lưu vươn tay, dịu dàng cầm khăn giấy lau miệng giúp cô.

“Không phải con vẫn thích biển sao, lần này chúng ta sẽ chuyển tới một thành phố ven biển.”

Cô thích biển, nhưng cô thích Thẩm Mạc hơn nha.

“Sao đang sống rất tốt lại phải chuyển đi? Bệnh viện thuyên chuyển công tác ạ?”

“Không phải, chúng ta đã ở đây gần hai năm rồi, con lại chỉ lớn lên một chút, cũng nên đổi chỗ khác rồi, để tránh gặp phiền toái.”

“Chẳng lẽ chúng ta lại sợ loại phiền toái vụn vặt đó sao? Ba, con rất thích nơi này, chúng ta đừng chuyển nhà có được không? Con không muốn xa Diệu Yên, không muốn xa bọn Nguyệt Y.”

“Ba lúc nào cũng chiều con, con không thể nghe lời ba một lần sao?” Giang Lưu nắm lấy hai tay của cô, vẻ mặt vẫn hết sức dịu dàng.

“Nhưng ba phải nói cho con nguyên nhân là gì chứ?”

“Nguyên n