XtGem Forum catalog
Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326263

Bình chọn: 10.00/10/626 lượt.

ắc chắn đã chạy ra ngoài khóc kiếm chỗ khóc rồi!”

“Nó…… Nó khóc cái gì? Giờ nên khóc chính là mẹ mới đúng!” Trình Thất vẫn không chịu thua.

“Cô ấy cảm thấy mẹ như vầy là lỗi của cô ấy, là cô ấy hại mẹ! Mẹ tự suy nghĩ cho kỹ đi!” Lạc Vân Hải nói xong, kéo hai đứa nhỏ đi ra ngoài.

Trong một góc của bệnh viện, Hạ Mộng Lộ ngồi xếp bằng trên ghế gỗ, không ngừng lau nước mắt. Cô không biết vì sao mình lớn chừng này còn phạm phải sai lầm như vậy, chẳng bằng cả một hộ lý hai mươi tuổi. Cô càng nghĩ càng thấy mình vô dụng, hung hăng tát mình vài cái. Cô chỉ mạnh miệng nói tại sao bà ấy mãi vẫn không chết, chứ chưa từng mong điều đó thành sự thật!

Phía sau, Trình Thất mím môi cúi đầu. Quả là trốn tới đây khóc!

Trình Thất thấy Hạ Mộng Lộ tự tát miệng mình, định đi ra, nhưng bỗng nghĩ, không được, cứ vậy đi ra ngoài, mọi chuyện sẽ càng rối thêm, phải để chính miệng bác sĩ nói bà khỏe lên mới được, nếu không cô gái kia sẽ hận chết bà mất!

Từ lúc nào bà đã trở nên sợ Hạ Mộng Lộ hận mình chứ?

Quả nhiên, tình cảm đều do tích lũy từng ngày từng ngày mà nên. Nói thật lòng, cho tới nay, cô gái kia không hề nợ nhà họ Lạc gì cả, không thích nói xấu, không thích đặt điều, lại hiếu thuận cha mẹ chồng, có lúc còn rất buồn cười, tự nhiên thiếu chút hù chết mình! Nếu lúc đó bà thật sự chết đi, cô gái này sẽ ra sao? Sẽ áy náy cả đời?

Phải cảm ơn trời đất để bà được sống tiếp, chỉ có cái ót bị thương, không đáng lo ngại.

Đã đến lúc phải dừng chuyện này lại rồi. Hạ Mộng Lộ, cô thắng!

Sáng hôm sau, thấy đồng hồ chỉ đến số tám, Trình Thất cầm điện thoại lên, vừa định gọi bác sĩ đến kết thúc vở kịch này, thì Hạ Mộng Lộ đẩy cửa phòng bước vào với chiếc xe lăn, cười tự hào, vỗ vỗ xe lăn nói, “Có chiếc xe này, dù bác có đại tiểu tiện không kiểm soát cũng không sao ạ!”

“Hả?”

Trình Thất hút khí, nhìn chiếc xe lăn. Dưới chỗ ngồi có một cái bồn cầu! Bà đổ mồ hôi hột, kinh ngạc nhìn Hạ Mộng Lộ. Nhất định phải dẫn bà đi dạo?

Từ chối?

Lý do gì?

Nói sự thật?

Quá đột ngột!

“Để con đỡ bác!” Hạ Mộng Lộ hoàn toàn không cho Trình Thất cơ hội suy nghĩ, bước tới vén chăn đỡ bà lên, sau đó ráng hết sức ôm bà đặt lên xe lăn, “Bác ngồi thoải mái không ạ?”

“Tạm được!” Trình Thất tức giận nghiêng đầu.

Bà già này sao cứ thích nhìn người với ánh mắt khinh bỉ vậy? Chiếc xe lăn đặc biệt này, cô phải làm cả một buổi tối mới xong đó! Mệt chết!

Phải nhịn, phải nhịn! Hạ Mộng Lộ, giờ không có chỗ cho mày nói chuyện đâu! Bà ấy lớn tuổi rồi, chẳng biết còn sống mấy năm nữa, chăm sóc bà ấy cho tốt, sau này bà ấy mất đi mày mới không hối hận!

Mặc dù cô cảm thấy chắc chắn cô sẽ chẳng có nửa điểm hối hận nào, nhưng việc đời khó đoán, cứ vậy đi.

Hạ Mộng Lộ mỉm cười, đẩy xe lăn đi ra ngoài.

Trình Thất thầm cầu nguyện, ngàn vàn lần đừng xảy ra chuyện gì nữa, nếu không tấm thân già của bà chẳng chịu nổi!

Công ty thiết kế Lam Đồ.

Mười mấy nhân viên ôm một đống tài liệu, châu đầu ghé tai nhìn vào phòng làm việc của Thái Bảo Nhi, “Các cậu thấy gì không? Hôm nay tâm tình của phó giám đốc có vẻ không tệ!”

“Đúng vậy! Sáng sớm chào tôi, nói tôi phải cố gắng lên, nhất định sẽ làm được!”

“Có chuyện vui?”

“Chỉ cần lãnh đạo vui vẻ, chúng ta cũng được nhờ lây! Đi!”

Mười mấy người đi vào phòng làm việc của Thái Bảo Nhi.

Thái Bảo Nhi ngẩng đầu lên, cười hỏi, “Có việc gì sao?”

“Ha ha, quản lý, hôm nay trông cô đẹp hơn mọi ngày nhiều!”

“Thật sao?” Thái Bảo Nhi sờ sờ mặt mình. Có thể do tinh thần vui vẻ nên trông đẹp hơn chăng? Cô giả bộ bất mãn nói, “Bớt nịnh đi! Sao, có chuyện gì?”

Một người đứng ra nói, “Quản lý, là vầy, gần đây có một khách hàng rất hay xoi mói tìm tới công ty chúng ta. Anh ta muốn chúng ta thiết kế một tòa parkson, khu buôn bán thì thiết kế giống nhau, nhưng khu căn hộ thì mỗi nhà mỗi kiểu. Anh ta nghe nói chúng ta đã từng thiết kế biệt thự cho chủ tịch Long Hổ nên tin tưởng năng lực của chúng ta. Anh ta hứa, nếu lần này thiết kế tốt, về sau những tòa nhà khác của anh ta đều sẽ giao cho chúng ta phụ trách!”

Thái Bảo Nhi nhận lấy tập hồ sơ xem. Yêu cầu quả thật rất khác nhiều, có hộ muốn kiểu cổ điện, có hộ muốn kiểu đơn giản, có hộ lại muốn kiểu hiện đại? Phải làm sao để mọi người đều thấy hài lòng?

“Đây là một vụ lớn, tôi phải bàn bạc với tổng giám đốc mới được! Nhưng tinh thần là chúng ta phải hoàn thành nó, xem như một thử thách! Các cậu về đi hỏi thăm xem sở thích của những hộ gia đình này, và suy nghĩ thật kỹ phương án, sau đó chúng ta sẽ tổng hợp lại!”

“Vâng!” Mười mấy người vui vẻ đi ra.

“Đúng rồi!” Thái Bảo Nhi nói với theo, “Nếu lần này thành công, tất cả mọi người sẽ tăng thêm mười phần trăm lương!”

Các nhân viên vừa nghe được tăng lương, rối rít hoan hô, kích động chạy về chỗ làm việc của mình.

“Công viên này cũng được đúng không ạ? Không khí trong lành, rất thích hợp cho người lớn đi dạo, cũng gần bệnh viện, con mới phát hiện đó! Về sau bác phải ra ngoài đi dạo nhiều hơn, hít thở khí trời……”

Hạ Mộng Lộ đẩy Trình Thất đến bờ hồ, chỉ vào cặp uyên ương trong hồ, kể chuyện Ngưu Lang Chức Nữ, Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài…