80s toys - Atari. I still have
Tình đến muộn

Tình đến muộn

Tác giả: Thương Cẩm Duy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210873

Bình chọn: 8.5.00/10/1087 lượt.

ra làm gì, đừng nói nữa. Bây giờ xảy ra chuyện này, không chừng là một cơ hội tốt.”

Đêm qua Tùng San vốn không ngủ đủ, buổi sáng hôm nay lại thức dậy quá sớm, kết quả bị Cố Trì Tây hôn tới mức đầu óc choáng váng, khi yên tĩnh nằm xuống thì ngủ rất sâu. Khi tỉnh dậy thì trời đã tối, cô rời giường, đi xuống tầng, lại phát hiện dưới tầng không có một bóng người.

Lão Tần đang ngủ, mắt nhắm lại khẽ nhếch miệng, so với tối qua thì ngủ ngon hơn nhiều.

Tùng San đi khắp nhà một vòng nhưng không thấy bóng dáng Cố Trì Tây đâu cả, cô nghĩ có thể hắn cùng Lão Tần và lão Thẩm ra ngoài nên không để ý nữa. Cô lười biếng duỗi eo, ngủ một giấc tinh thần quả nhiên tốt hơn rất nhiều. Tùng San xoay người định đi tới tủ lạnh lấy một chai nước uống, trong lúc vô tình ánh mắt liếc thấy chiếc di động của mình đang nằm trên bàn, cô tiện tay cầm lên xem, lại phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ.

Tất cả đều đến từ một người, Chu Trường An.

Cô chần chờ một lúc, sau đó vẫn gọi lại, điện thoại reo lên không tới ba hồi chuông thì có người bắt máy, “San San!”

Tùng San nghe thấy giọng hắn hơi sốt ruột, “Sao vậy? Anh tìm tôi có việc gì à?”

Chu Trường An im lặng một lát, rồi nói: “Lâm Lâm bị cảnh sát bắt đi rồi.”

Tùng San sửng sốt, “Cái gì?”

Chu Trường An nói: “Chiều nay bỗng dưng có một đám cảnh sát ập tới, nói Lâm Lâm là nghi phạm của vụ án chủ mưu cố ý gây thương tích, nên muốn đưa cô ấy về đồn hợp tác điều tra.”

Tùng San im lặng, thì ra thật sự là Cố Lâm Lâm làm.

Chu Trường An nghe thấy đầu dây bên kia im lặng, trong lòng lo lắng nói: “Chẳng lẽ Lâm Lâm thật sự ra tay với em sao? Em có bị thương gì nghiêm trọng không?”

Tùng San nói: “Tôi không sao, chỉ bị đánh thuốc mê, nhưng chó cưng của Cố Trì Tây vì cứu tôi mà suýt chút nữa mất mạng.”

Bây giờ đến lượt Chu Trường An im lặng.

Tùng San nghĩ một chút, cô đã hiểu rõ ý tứ trong câu nói của lão Thẩm trưa nay. Nói như vậy Cố Trì Tây nhất định cũng đã biết chuyện này, chẳng lẽ…

“San San, Cố Lâm Lâm dù sao cũng là con gái của Cố Trì Tây, ông ấy làm như vậy có phải tuyệt tình quá hay không?” Chu Trường An bỗng nhiên hỏi.

Tùng San bình tĩnh nói: “Bây giờ Cố Trì Tây ra ngoài rồi, tôi cũng không biết rốt cuộc chuyện này là sao. Mặc kệ thế nào, đây cũng là chuyện gia đình chú ấy, tôi cũng không cần biết nhiều như vậy.”

“San San, anh biết Lâm Lâm hại em như vậy em nhất định rất hận cô ấy, nhưng dù sao cô ấy cũng còn trẻ, còn trẻ như vậy mà phải vào đồn cảnh sát, làm sao chịu được chứ?” Giọng nói của Chu Trường An có chút run run, giống như mang theo đau lòng vô hạn.

Tùng San cười khẩy, “Cô ta còn trẻ, tôi thì không sao? Tôi còn trẻ hơn cô ta một tuổi đấy! Nếu không phải Lão Tần liều mạng cứu tôi, thì không biết bây giờ tôi đang nằm thoi thóp ở đâu nữa! Chu Trường An, cho dù anh thương xót cho bạn gái của mình nhưng cũng không cần phải gọi cho bạn gái cũ là tôi chứ? Cô ta bày mưu hại tôi như vậy, chẳng lẽ tôi còn phải bắt chước thánh mẫu Bạch Liên Hoa nói một câu tôi không sao cả sao? Tôi còn chưa tính sổ xong với cô ta đâu, anh còn ở đây nói giúp cho cô ta nữa, làm bạn trai cũng không cần tròn bổn phận đến vậy chứ.”

Chu Trường An im lặng, một lúc sau mới nói: “Thực xin lỗi, tất cả mọi chuyện đều do anh mà ra, San San, thực sự xin lỗi em, anh cũng có lỗi với Lâm Lâm.”

Tùng San cười lạnh, “Chu Trường An, việc đã đến nước này, anh hãy thu lại nỗi hổ thẹn không đáng một đồng của anh đi, đừng làm như bọn tôi đều vì anh mà liều mạng vậy! Chuyện của Cố Lâm Lâm tôi sẽ không bỏ qua, nếu cô ta bị cảnh sát đưa đi, vậy thì tôi sẽ dùng pháp luật để đòi lại công bằng và sự an toàn cho gia đình mình, thế nên anh đừng trông mong tôi sẽ giúp gì cô ta. Cô ta muốn giết tôi, tôi còn phải giúp cô ta mài dao sao? Anh tưởng Tùng San tôi rảnh rỗi lắm à?”

Cúp điện thoại xong lửa giận của Tùng San vẫn không thể dịu đi, cô đi đến cạnh Lão Tần, nhẹ nhàng xoa đầu nó, “Lão Tần, Cố Lâm Lâm đã ức hiếp chúng ta đến vậy, nếu chúng ta còn tiếp tục nhẫn nhịn, thì quá vô dụng rồi! Chị nhất định sẽ báo thù cho cưng!”

Nghĩ đến chuyện này cô lập tức đứng dậy, lấy di động không chút do dự gọi cho Cố Trì Tây.

Cố Trì Tây nghe thấy điện thoại reo lên, vốn dĩ hắn không định nghe máy, nhưng liếc mắt thấy Tùng San gọi tới, hắn rất vui mừng nhấn nút nhận. Đây là lần đầu tiên bé con gọi điện thoại cho hắn.

“San San, em dậy rồi sao?” Hắn dịu dàng hỏi.

“Vâng.” Tùng San lên tiếng trả lời, dừng một chút cô lại hỏi: “Chú đang ở đâu?”

Cố Trì Tây cười cười, “Tôi có chút chuyện cần xử lý nên phải tới công ty.”

Giọng nói của hắn vẫn như bình thường, hoàn toàn không giống như có chuyện lớn gì xảy ra. Tùng San bắt đầu cảm thấy do dự, cô không thể xác định rốt cuộc Cố Trì Tây có biết chuyện Cố Lâm Lâm bị bắt hay không.

“Có thể phải mất một lúc nữa tôi mới về nhà được, nếu em đói bụng thì ăn chút đồ ăn vặt trước đi, chờ tôi về nhà sẽ đưa em ra ngoài ăn cơm.” Cố Trì Tây nói.

“Cố Trì Tây, chuyện Cố Lâm Lâm bị bắt chú có biết không?” Tùng San trực tiếp hỏi ngắn gọn.

Cố Trì Tây sửng sốt, “Làm sao em biết?”

Tùng San trả lời: “Vừa rồi Chu Trường