Disneyland 1972 Love the old s
Tình đến muộn

Tình đến muộn

Tác giả: Thương Cẩm Duy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210781

Bình chọn: 7.00/10/1078 lượt.

An gọi cho tôi, cho nên tôi mới hỏi chú, chú định làm sao đây?”

Cố Trì Tây nghe ra được trong giọng nói của bé con ẩn chứa bất an, hắn cười nhẹ: “Vậy em muốn tôi làm sao?”

Tùng San cắn môi dưới, hít một hơi, nghiêm túc nói: “Tuy rằng Cố Lâm Lâm là con gái chú, nhưng nếu chuyện này là do cô ta làm, thì chính là phạm tội, tôi hi vọng chú có thể tôn trọng pháp luật, giao tất cả mọi chuyện cho toà án quyết định.”

Cố Trì Tây cười mà không nói.

Tùng San nghe thấy tiếng cười, lại càng không thể xác định thái độ của hắn, cô tiếp tục nói: “Tóm lại tôi sẽ không tha thứ cho cô ta, tuy rằng tôi không bị thương, nhưng Lão Tần bị thương nên không thể coi như không có gì. Chú từng nói, sẽ trả thù cho tôi và Lão Tần, nếu chú… nói không giữ lời…”

Cố Trì Tây cười nhẹ, nghiêm túc trả lời: “San San, em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho tôi, tôi nhất định sẽ không để em phải chịu oan ức, lại càng không để Lão Tần vô cớ bị thương.”

Tùng San nghe xong nhất thời xúc động, nghĩ nghĩ một lúc cô lại thấy xấu hổ, “Nhưng dù sao cô ta cũng là con gái chú, cô ta hận tôi, cũng là do quan hệ của chúng ta quá mờ ám…”

Cố Trì Tây lại cướp lời: “San San, em không cần tự trách mình, nói cho cùng, chuyện này là do Lâm Lâm sai. Em yên tâm, tôi sẽ không để em phải chịu oan ức một lần nào nữa.”

Cố Trì Tây cúp điện thoại xong thì ngồi xuống ghế, xoay ghế qua đối diện với cửa sổ thuỷ tinh khổng lồ, nhìn đồng hồ trên tay. Đúng lúc này Trương Tân đẩy cửa vào, “Cố tổng, Uông tổng đợi ở dưới tầng, vội vã nói muốn gặp ngài.”

Khóe miệng Cố Trì Tây nhếch thành một đường cong thể hiện sự hài lòng, tới rất nhanh. Hắn vẫn không xoay ghế lại, quay lưng nói với Trương Tân: “Nói cho bà ấy biết tôi rất bận, không thể nhận những cuộc gặp mặt chưa hẹn trước.”

Trương Tân nói: “Vậy nếu như bà ấy muốn hẹn gặp mặt trước, thì sắp xếp như thế nào?”

Cố Trì Tây cười lạnh, “Lịch trình làm việc của tôi cũng không để ở đó, cậu cứ dựa theo trình tự mà sắp xếp cho bà ấy một ngày đi.”

Trương Tân lấy điện thoại trong túi ra, nhìn một lát rồi nói, “Gần đây nhất là vào ngày 18 tháng sau, cách hôm nay ba tuần.”

Cố Trì Tây phất tay, “Đi đi, nếu bà ấy muốn hẹn gặp, thì nói thời gian này.”

Trương Tân rời khỏi văn phòng, đi xuống tầng, quả nhiên Uông Tiểu Kinh muốn hẹn trước thời gian gặp mặt, khi bà ấy nghe thấy thời gian gặp mặt là 18 tháng sau thì tức tới mức méo miệng.

“Tôi đứng ở đây chờ ông ta, khi nào ông ta ra?” Uông Tiểu Kinh lạnh lùng nói.

“Rất xin lỗi, Cố tổng không tiếp người nào chưa hẹn trước.” Trương Tân lạnh lùng nói.

“Tôi tìm ông ta nói chuyện riêng! Tôi là vợ ông ta!” Uông Tiểu Kinh giận dữ hét lên, liều mạng đẩy Trương Tân ra, chạy tới chỗ cửa quẹt thẻ ra vào trước công ty.

Cái cửa quẹt thẻ ra vào kia không khác gì so với cái ở tàu điện ngầm, công nhân viên ở công ty phải có thẻ ID của công ty mới có thể quẹt thẻ vào, nếu là khách từ bên ngoài tới thì phải tới quầy tiếp tân lấy xác nhận tương đương với ID. Uông Tiểu Kinh xông vào, kết quả là thiết bị báo động đỏ của cửa quẹt ID sáng lên, sau đó là những tiếng còi chói tai phát ra, âm vang khắp cả đại sảnh.

Một đám bảo vệ cầm côn cảnh sát vọt ra, không chút khách khí ngăn cản đường đi của Uông Tiểu Kinh.

“Uông tổng, bây giờ bà làm như vậy là phạm tội xâm nhập bất hợp pháp, mong bà tự trọng.” Trương Tân đi tới, vẻ mặt không chút thay đổi nói.

Uông Tiểu Kinh cười lạnh, “Xâm nhập bất hợp pháp sao? Được thôi, tôi sẽ xâm nhập bất hợp pháp! Cố Trì Tây, ông có bản lĩnh thì cũng nhốt tôi vào tù đi! Đúng lúc tôi có thể vào đó làm bạn với Lâm Lâm!”

“Bà muốn vào đó làm bạn với Lâm Lâm sao? Thật đúng là người mẹ tốt.” Cố Trì Tây mang vẻ mặt điềm đạm từ bên trong đi ra, bảo vệ xung quanh thấy ông chủ lớn đi ra, đều vội vàng thu lại côn cảnh sát, đứng sang một bên.

Uông Tiểu Kinh nhìn thấy Cố Trì Tây, đôi mắt đỏ lên, “Cố Trì Tây, ông mau thả con gái tôi ra!”

Cố Trì Tây cười cười, “Tôi cũng không phải là cảnh sát, sao có thể thả người? Lâm Lâm là người bị tình nghi phạm tội, có bị cảnh sát đưa đi điều tra cũng là đúng với pháp luật, có trách cũng chỉ có thể trách bà làm mẹ mà không dạy dỗ con cho tốt, có liên quan gì tới tôi chứ.”

Lửa giận trong mắt Uông Tiểu Kinh bỗng hóa thành sự lạnh lẽo đau thương đến vô tận, “Cố Trì Tây, rốt cuộc ông muốn làm gì? Ông nói đi, tôi sẽ đồng ý tất cả.”

Cố Trì Tây quay đầu nhìn bà một cái, cười nói: “Vậy còn phải xem thành ý của bà đã. Nhớ rõ lần sau đừng có xông vào nữa, dù gì bây giờ bà cũng là một tổng giám đốc.”

Nói xong hắn liền cùng Trương Tân đi ra đại sảnh, ngồi lên xe rời khỏi đó.

Chương 47

Cố Lâm Lâm ở trong trại giam chờ một tuần, khí thế kiêu ngạo đã biến mất như chưa từng tồn tại. Cô ta chỉ ngồi co ro trong căn phòng nhỏ với bốn vách tường, lỗ tai tiếp tục lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân như có như không xuất hiện, cô ta sẽ lập tức chạy lại cửa hô to, “Có phải ba tôi tới đón tôi không! Ba tôi đâu rồi?!”

Các quản ngục đã sớm quen với phản ứng như kẻ thần kinh của cô ta, thỉnh thoảng họ cũng sẽ cảm thán một câu, ba của cô g