XtGem Forum catalog
Tối manh xuyên qua

Tối manh xuyên qua

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328203

Bình chọn: 8.00/10/820 lượt.

đã bị dính đòn, nhất thời té ngã. Tĩnh Huyền Phong tiến lên từng bước túm cổ áo thị vệ, đấm một quyền thật mạnh vào mặt hắn ta, sau đó lửa giận tận trời chất vấn, “Nói! Ngô phi ở nơi nào?!”Thị vệ lau máu trên khóe miệng, mím chặt môi cự tuyệt trả lời, nhưng hành động này lại vô tình lộ ra sơ hở lớn, thử hỏi, nếu hắn không biết chuyện gì đang xảy ra, việc gì phải thể hiện bộ mặt “Thấy chết không sờn” như vậy? Tĩnh Huyền Phong bước đầu kết luận Tiểu Hạt Tử bị giam lỏng ở nơi nào đó trong hoàng cung, hắn cười lạnh một tiếng buông tay ra, ngay sau đó đi vào phòng thân binh, lệnh cho bốn người tâm phúc đi tìm tung tích Vương phi từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới, nếu kẻ nào dám to gan ngăn cản, giết không tha!Bốn người tuân lệnh lập tức hành động, Tĩnh Huyền Phong nóng lòng như lửa đốt bước ra ngoài điện, tùy tay lấy một con ngựa, rong ruổi đi tìm trong ngự hoa viên cấm người cưỡi ngựa. Nữ nhân ngốc kia không thể ngoan ngoãn đợi hắn trong vương phủ hay sao? Tĩnh Huyền Phong âm thầm thề, nếu hắn tìm được Tiểu Hạt Tử, nhất định sẽ không nói hai lời đánh nàng một trận! Lần này tuyệt đối sẽ không nương tay!Tĩnh Huyền Phong vừa cưỡi ngựa vừa vô mục đích hét lớn gọi tên nàng, làm hoàng cung Đông Thấm yên tĩnh nháy mắt huyên náo ngất trời. Một hàng thị vệ thấy Tĩnh Huyền Phong hành động điên cuồng, đã thế còn lao thẳng về phía Tây điện đang giam giữ Trấn Nam Vương phi thì không khỏi vội vàng quỳ xuống trước vó ngựa để ngăn cản. Nhưng Tĩnh Huyền Phong khí thế rào rạt, làm sao vài tên thị vệ có thể ngăn được? Hắn rút bảo kiếm chỉ về phía trước hét lớn một tiếng, “Đường đi của bổn vương cũng dám chắn?! Nhanh nhanh lui ra cho bổn vương!”“Thỉnh Trấn Nam vương bớt giận, Tây điện là lãnh địa tư nhân của nữ vương bệ hạ, xin ngài…” Thị vệ còn chưa nói xong, Tĩnh Huyền Phong đã nhảy xuống ngựa nghênh ngang bước qua. Lúc thị vệ đứng dậy muốn ngăn cản tiếp, Tĩnh Huyền Phong không thể nhịn được nữa vung quyền đánh ngã hắn xuống đất, ánh mắt mang theo khí phách không thể kháng cự, “Trở về nói với Độc Thấm Tâm, nếu ngô phi thiếu một sợi tóc, bổn vương nhất định sẽ bắt nàng ta đền mạng!” Đối mặt sát khí nóng hôi hổi trong mắt Tĩnh Huyền Phong, không còn ai dám mở miệng nói nhiều. Tĩnh Huyền Phong giận dữ nhìn chằm chằm cửa gỗ viền vàng tinh xảo trước mặt, hung hăng đá một cước văng cửa, sau đó bước nhanh vào trong điện.“Tiểu Hạt Tử! Nghe được mau trả lời!” Hắn vừa chạy vừa kêu, trong Tây điện to như vậy nhưng ngay cả một bóng người cũng không có, hoặc cũng có thể bọn họ cố ý trốn tránh hắn, tâm tình lo lắng đến không bình tĩnh nổi, “Cổ Tiểu Tiểu! Ngươi nhanh nhanh đi ra cho bổn vương!”Giờ phút này, Cổ Tiếu Tiếu đang say giấc nồng, nàng mơ mơ màng màng xoay người, khóe miệng hơi cong lên. Oa, trong mộng Tĩnh Huyền Phong đang giận dữ làm loạn, xem ra nàng rất nhớ hắn, ngay cả giọng nói lúc phát giận của hắn cũng trở nên đặc biệt đáng yêu, hắc hắc hắc! Chương 56: Ra sức đánh năm mươi đại bảnTĩnh Huyền Phong đường đường tiến vào đại môn Tây điện, tuyệt đối là phật chắn sát phật, thần chắn sát thần. Tây điện cao ba tầng, mỗi tầng có ít nhất hơn trăm phòng ở hai bên hành lang, hắn đã không thể chú ý đến thân phận Vương gia cao quý, hoảng hốt đẩy hết cánh cửa này đến cánh cửa khác cẩn thận tìm kiếm, thậm chí ngay cả gầm giường, trong tủ gỗ đều không bỏ sót.Hai canh giờ yên lặng trôi qua trong dày vò.Đợi Tĩnh Huyền Phong thở hổn hển đi đến chỗ cao nhất của lầu các, không khỏi sức cùng lực kiệt ngồi xuống tựa vào ván cửa. Cũng không phải vì quá mệt, mà là trong lòng cảm thấy bất an, đây đã là gian phòng cuối cùng của Tây điện, nếu Tiểu Hạt Tử vẫn không có trong này, hắn nên tìm ở nơi nào khác bây giờ?Lần đầu tiên Tĩnh Huyền Phong có một loại suy nghĩ gọi là e ngại trong đầu, hắn thở nặng nề đứng dậy, đẩy cửa lại phát hiện cửa bị khóa. Nô tài Bố Đinh trốn ở góc tường không dám lộ diện, bàn tay lạnh run cầm chặt chìa khóa.Cùng lúc đó, Độc Thấm Tâm đã biết được hành động của Tĩnh Huyền Phong, đại náo hoàng cung tìm Trấn Nam Vương phi. Nàng tự biết tai vạ đến nơi, lo lắng không yên đi ra ngoài nhà tù, lại bị Nhiễm Thiện Nhượng ôm vai giữ lại. Độc Thấm Tâm khóc không ra nước mắt ngẩng đầu, “Chẳng lẽ quốc gia Đông Thấm trăm năm sẽ bị hủy trong tay ta?”Nhiễm Thiện Nhượng khẽ hôn lên trán nàng, “Có bổn vương ở đây, còn cần nữ nhân ra mặt giải quyết vấn đề khó hay sao?”Độc Thấm Tâm ngẩn người, sau đó ngượng ngùng hạ mắt, loại cảm giác được nam nhân bảo vệ này, thật tốt.Nhiễm Thiện Nhượng dắt tay nàng đi ra nhà tù, ngoái đầu nhìn lại cười thâm ý, “Hai người bọn họ đã lâu không gặp, chúng ta đừng quấy rầy.”Độc Thấm Tâm như trút được gánh nặng đáp lại, “Nghe lời ngươi.”Nhiễm Thiện Nhượng hài lòng ôm nàng chậm rãi bước đi, “Không tìm thấy thì tốt, nếu thật sự bị Trấn Nam vương tìm được, ta ngược lại lo lắng thay cho tình cảnh của Trấn Nam Vương phi.”“Lời này có ý gì?”Nhiễm Thiện Nhượng dương dương tự đắc ngẩng đầu lên, “Từ yêu sinh hận, còn muội với ta là từ hận sinh yêu, ha ha!”Độc Thấm Tâm thấy thị vệ bốn phía mím môi nghẹn cười, xấu hổ bỏ tay hắn bướ