Tôi yêu Lucifer

Tôi yêu Lucifer

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322422

Bình chọn: 9.00/10/242 lượt.

inh nào khóc kể lể với ông?” Thẩm giáo sư thấy buồn cười, “Thanh niên tuổi trẻ không định tính (ổn định giới tính), giao thiệp với vài bạn bè khác phái cũng không có gì hại cả. Chắc là mấy nam sinh không tìm được bạn gái, đến cáo trạng với ông phỏng?”

Trần giáo sư đối diện bật cười, “Vài thôi á? Cậu ta gần như đã đem tất cả nữ sinh của viện nghiên cứu này dùng sạch rồi! Ngày hôm qua ở trên forum trường ta còn thấy có nữ sinh vì hắn cãi nhau nữa kìa, cô đấm tôi đá lời qua tiếng lại đến là kịch liệt!”

“Ở đâu? Ở đâu?” Một đám lão giáo sư tuổi cộng lại đã hơn vài trăm, vẫn chưa hết tính trẻ con mà cùng nhau chụm đầu trước một cái màn hình vi tính, say sưa vui vẻ mà xem bát quái, còn tấm tắc bàn luận lấy làm ngạc nhiên.

Diễm Nhiên đỡ trán, bất đắc dĩ cười cười. Không sai, đám sinh viên kia đã quá xem nhẹ lòng hiếu kỳ của những vị giáo sư già này rồi. Bọn họ chẳng những tụ họp trên forum, hưởng thụ hơi thở của tuổi trẻ, mà đối với một vài học trò nào đó mắng chửi giáo sư cũng rõ như lòng bàn tay, mức độ tiếp nhận bát quái tỷ lệ nghịch với bề ngoài đạo mạo.

Lộ Sùng Hoa, một tên nhóc… vô cùng đào hoa. Trong lòng cô hạ một câu kết luận, mà gần như đã quên rằng mình cùng với “tên nhóc” kia chỉ chênh lệch có bốn tuổi.

Cô nhanh chóng gạt bỏ một chút hư vinh nho nhỏ sinh ra khi bắt gặp vẻ mừng như điên sáng rõ trong mắt Sùng Hoa khi nhìn thấy cô. Nếu đúng như lời các giáo sư nói, cô căn bản không cần lưu tâm đến cậu ta.

Tin là không đến bao lâu, cậu ta sẽ tìm được mục tiêu mới, lại triển khai kiếp sống như con bướm tình, luôn săn tìm bạn gái thôi. Đến lúc đó, cậu ta sẽ hoàn toàn quên mất cô, trả lại cuộc sống thanh tĩnh cho cô.

Chỉ cần nhẫn nại mấy tháng nữa là được, nói không chừng còn có thể nhanh hơn ấy chứ.

***

Ngày hôm sau, Diễm Nhiên phát hiện mình đã quá lạc quan rồi?

Vừa đậu xe đạp, còn chưa kịp khóa lại, cô liền bị giọng nói của Sùng Hoa hù cho sợ tới mức vuột tay, chùm chìa khóa keng một tiếng rơi xuống đất.

“Tiểu thư Người vô danh, chào buổi sáng.” Sùng Hoa lười biếng dựa lên nhà giữ xe, toàn thân tản mát ra một hơi thở nguy hiểm, như thể một con báo đang thủ thế chờ phốc tới con mồi.

Diễm Nhiên cố gắng tự trấn định mình, cúi người nhặt chìa khóa lên, “Trò Lộ, tên của tôi không phải tiểu thư Người vô danh,” cố ý nhấn mạnh ở hai chữ “trò Lộ”, nhắc nhở cậu ta chú ý thân phận của mình.

“Tôi còn chưa dự qua tiết học nào của cô, chúng ta vẫn chưa xem là quan hệ thầy trò.” Hắn cười tà mị, trong nắng sớm, nụ cười của hắn lại có cảm giác như tấm lụa nhung của màn đêm.

“Vô luận như thế nào, tôi cũng là giáo viên của cậu, cậu phải nên tôn trọng tôi.” Diễm Nhiên vẻ mặt nghiêm khắc.

“Nói vậy…” ngữ khí của hắn mang theo tiếc nuối. “Thật không phải, chúng ta cư nhiên lại vượt qua giới hạn đạo đức.”

Đôi con ngươi của Diễm Nhiên dấy lên hai đốm lửa giận nho nhỏ, khuôn mặt hơi đỏ lên, so với trang điểm còn dễ nhìn hơn.

Bingo! Cô trúng kế, không còn thái độ còn tệ hơn so với hờ hững nữa rồi. Tức giận vừa phải, có thể tăng sức chú ý của đối phương, nhưng mà phải vừa phải, không thể nổi lửa lớn hơn.

Lật ngược tà khí vừa rồi, hắn nghiêm túc trở lại, “Thực xin lỗi, tôi không nên lỗ mãng như vậy. Tôi xin lỗi.”

Như vậy ngược lại càng làm cho Diễm Nhiên không biết nên làm sao, cô phát hiện ra mình không thể đối phó được với thái độ khi thì kiêu căng, khi thì kính cẩn như vậy, lui một bước, “… Quên đi.” Cắn môi dưới, cô ôm lấy túi sách nặng trịch, vội vàng muốn chạy trốn khỏi chàng trai nguy hiểm này.

“Đợi đã,” giọng của hắn vẫn tao nhã mà đầy từ tính, “Lão sư, thích sơn ca dân tộc Hẹ không? Có thể bình phục tâm tình đó.”

Một câu này càng làm cho cô nhớ tới hình ảnh lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, Diễm Nhiên tặng cho hắn một cái lườm mắt tức giận, vội tránh ra, rảo bước nhanh chóng rời đi, để lại sau lưng nụ cười đắc ý anh tuấn của hắn.

Hôm nay thế là đủ rồi. Sùng Hoa ở trong lòng tính toán. Gấp cái gì? Hắn nhún nhún vai, nửa kỳ nghỉ hè cũng đã nhịn được, sau này hắn có cả một năm để theo đuổi cô.

Hắn từ vị học muội kia biết được không ít thông tin, nghe nói năm trước cô dạy ở đại học T. Có nhiều bạn nữ cũng có cái lợi, ở đại học T hắn cũng có vài bạn thân là nữ, có thể cung cấp cho hắn thêm nhiều tin tức.

Hồ Diễm Nhiên, cô không chạy thoát được đâu. Hắn khẽ giương lên khóe miệng tự tin. Ngoại trừ trung trinh bên ngoài, cô sẽ phát hiện, tôi là một tình nhân tốt 100%.

Những cô gái từng kết giao với hắn, chưa từng có một câu oán giận. Đối với điểm ấy, hắn rất có tự tin.

***

Hồ Diễm Nhiên, hai mươi tám tuổi.

Sùng Hoa lật giở tư liệu của Diễm Nhiên, càng xem càng kinh ngạc. Thời còn đi học cô liên tục nhảy lớp, học kỳ hai của năm thứ hai trung học lấy học lực ngang bằng thi đậu vào trường nữ cao trung Bắc Nhất, năm thứ hai cao học (lớp 11) lại lấy học lực tương đương thi đậu vào khoa lịch sử trường đại học T, cô học đại học khi mới mười bảy tuổi.

Trong vòng ba năm đã học xong toàn bộ chương trình đại học, đặc cách thi đậu vào viện nghiên cứu, sau đó trực tiếp thăng vào lớp tiến sĩ, hai mươi bảy tuổi lấy được bằn


XtGem Forum catalog