Ring ring
Xui xẻo, chia tay đi

Xui xẻo, chia tay đi

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324332

Bình chọn: 7.00/10/433 lượt.

xuống, ánh mắt vẫn dán vào máy tính, cũng không thèm nhìn sắc mặt tức giận đến đỏ bừng của Lâm Khâm Duyên.

Các vị cảnh sát đồng thời cùng quay lại, nhìn thanh niên mỉm cười ấn đầu viên cảnh sát xuống, một vị cảnh sát định mở miệng, chợt thấy người đàn ông bên cạnh thanh niên kia quét mắt nhìn bọn họ một cái, vì thế mọi người liền chỉnh tề cùng quay đầu lại 180°, thật ra xem cái đĩa CD này cũng không phải chuyện lớn gì… a.

Khi đĩa ghi hình đến 0 giờ 25 phút, trên màn hình lóe lóe, thân ảnh một người phụ nữ thoáng xuất hiện nửa giây, sau đó cả màn hình biến thành một mảnh đen kịt.

“Sao lại thế này? !” Hình cảnh quan biến sắc.

Sự thật chứng minh, từ 0 giờ 25 phút đến 3 giờ 24 phút, toàn bộ màn hình đều là một mảnh tối đen, nhân viên khách sạn cũng mang vẻ mặt mờ mịt, bọn họ căn bản không động đến mấy thứ này, vậy tại sao đoạn băng khoảng thời gian này lại bị lỗi?

Cửa lại bị đẩy ra, một người cảnh sát vội vàng đi tới: “Vương đội trưởng, vừa mới phát hiện, người này chết do nhồi máu cơ tim, pháp y hoài nghi người này trước kia có tiền sử bị bệnh, hơn nữa người chết này là người có hiềm nghi trong vụ giết người 3.24.

“Bệnh tim?” Vương cảnh nhíu mày: “Chúng ta tới hiện trường xem xem.” Anh đứng lên nói với Ngôn Tư Diễn và Tần Húc Cẩn: “Đã khiến hai vị mất thời gian rồi.” Nói xong, lại dùng lời nói ám chỉ hai người không thể nói việc này ra ngoài, rồi mới để hai người đi.

Chỉ có Lâm Khâm Duyên nghi hoặc nhìn màn hình tối đen, sự việc 3.24? Nơi tử vong là phòng 3024, còn nguyên nhân là do nhồi máu cơ tim?

Ngôn Tư Diễn nhìn địa phương được cảnh sát dùng dây ngăn cách, nghĩ đến thảm trạng của người phụ nữ kia khi bị giết, chợt nhớ đến buổi chiều ngày hôm qua khi cậu chụp Tần Húc Cẩn, cách đó không xa cũng có 1 người đàn ông trung niên đang đứng, có lẽ… Người người phụ nữ kia oán hận không phải Tần Húc Cẩn, mà là người đàn ông đó.

Thiện ác tới cùng đều có báo, tục ngữ nói, vô dĩ ác tiểu nhi vi chi[1'>, huống chi hắn đã giết chết một con người. Nhồi máu cơ tim, là bị dọa chết sao? Bình sinh không làm việc trái với lương tâm, làm sao có thể bị dọa chết được?

[1'> câu này nghĩa là không có điều ác nào là việc nhỏ cả.

Chương 22: Khó Hiểu A Khó Hiểu…

Bởi do thời tiết, đoàn người cuối cùng không leo núi, thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuống núi.

Thời điểm Ngôn Tư Diễn thu dọn xong mọi thứ đi ra, vừa vặn gặp nhóm cảnh sát cũng đang chuẩn bị rút lui, mỉm cười với đoàn người, không nói gì, khuôn mặt thanh tú mang theo ý cười chút ngây ngô lại ấm áp.

Cảnh sát Hình vỗ vai cậu, mắt nhìn người đàn ông thần sắc lạnh lùng đứng sau cậu, cười nhạt nói, “Chăm chỉ công tác, đừng đánh mất số điện thoại của tôi.” Cho dù về sau lúc gặp sự tình không may, cậu ta còn có thể tìm cảnh sát đúng lúc, dù sao trình tự đánh x10 có chút phiền toái, nếu thực đợi cho cục cảnh sát lại đây thẩm tra đối chiếu điện thoại, tiểu tử kia chỉ sợ sớm không may đi.

Nở nụ cười sáng lạn với cảnh sát Hình, Ngôn Tư Diễn gãi đầu nói, “Vâng, cháu sẽ, cám ơn chú a, bác… cảnh sát Hình.” Nụ cười này, đã không còn là nụ cười khách sáo có lệ, mà là chân chính cảm động, thêm vài phần thân thiết.

Tần Húc Cẩn cũng phát giác Ngôn Tư Diễn đối với cảnh sát Hình đặc biệt, chẳng qua nhìn tuổi tác của đối phương, chút xíu lo lắng cũng biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, Ngôn Tư Diễn cho dù xui xẻo thế nào, cũng sẽ không thể xui xẻo đến mức đi thích một người đủ tuổi làm ba của cậu ta chứ.

Ở nước C, cảnh sát mặc kệ có đứng ở nơi nào đều là một tồn tại có điều đặc biệt, phần lớn dân chúng bình thường khi đối mặt trong lòng vẫn ít nhiều có chút kính sợ cộng thêm tò mò, cho nên khi Lâm Khâm Duyên ở trước mặt bao người đi ra khách sạn, quả là thở một hơi nhẹ nhõm.

Hai ngày trước cục trưởng Hình bị điều đến tổ chuyên án, không nghĩ tới đội trưởng Hình lại dẫn cả mình theo, cậu biết cục trưởng Hình là muốn đề bạt mình, cho nên khi mới tiền nhiệm xong ngày hôm sau lại phát sinh án mạng, làm cho cậu tạm thời có chút không bắt kịp, tuy rằng án tử này đã kết án, nhưng không biết vì cái gì, chung quy cậu vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

Một người đàn ông mạnh mẽ có thể vào phòng cướp bóc sao lại có thể tắc nghẽn động mạch tim mà chết, hơn nữa biểu tình trên mặt người chết rõ ràng là đã bị cái gì làm kinh hãi mà vặn vẹo, cũng không phải do thống khổ tạo thành, còn có bản ghi chép theo dõi từ đêm qua đến rạng sáng 4h hôm nay lại ở đâu? Nút thắt khó hiểu, chẳng lẽ gặp được hacker tập kích?

“Tiểu Lâm, sao thế, bị dọa rồi?” Sĩ quan Hình cười ha hả vỗ vai cậu, mở cửa xe dẫn đầu ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Lâm Khâm Duyên đứng ở cửa xe, “Lên xe đi, đợi lát nữa chúng ta còn phải xử lý bản ghi chép chính của án tử này.”

“Ha ha, đồng chí Tiểu Lâm như vậy đã xem như không tồi rồi,” đội trưởng Vương ngồi ở chỗ phó lái quay đầu lại nhìn Lâm Khâm Duyên đang ngồi vào xe, “Năm đó lúc lần đầu tiên tôi xử lý loại án tử này, thiếu chút nữa muối mặt chạy đi phun.”

Lâm Khâm Duyên nghe chính phó đội trưởng nhớ lại năm đó, đột nhiên mở miệng nói, “Có lẽ, người này bị giết?”

Tươi cười