XtGem Forum catalog
Yêu nhầm nữ bang chủ siêu quậy

Yêu nhầm nữ bang chủ siêu quậy

Tác giả: Máu Lạnh Nhók

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324555

Bình chọn: 9.00/10/455 lượt.

ưng cũng đừng gây ấn tượng mạnh với anh vậy chứ! – hắn cười đá đểu Hani.

Hani cũng đâu phải tay vừa, gì chứ cái chuyện đấu khẩu thì cô cũng ngang nửa với nó rồi:

– Vàng với đôla đua nhau lên giá…….chứ cái mặt anh có lên đâu mà chảnh dữ vậy hả?

– Cô…cô…- hắn xách cổ áo Hani lên, cô vẫn không hề sợ hắn mà cố vênh mặt trừng mắt với hắn.

“Bốp”

– Ui da! – hắn buông Hani ra mà xoa xoa cái đầu.

À thì ra có một chiếc dép rơi trúng đầu hắn ấy mà. Nhưng không có cái gì là tự nhiên hết, chiếc dép đó không thể tự rơi được. Roy từ trên lầu đi xuống trông cô rất điềm tĩnh:

– Hình như dép không chỉ dùng để mang……….mà còn dùng để phang những kẻ ngang tàn và chảnh chó nữa thì phải!

– Cô…cô là cô chọi tôi sao? – hắn chỉ vào mặt Roy.

– Không! Halee chọi đấy chứ! – Roy nhún vai vô tội.

– Halee là đứa nào? – hắn quát.

– Tôi không biết! – Roy lắc đầu.

Hắn thấy đồng phục của tụi nó thì biết thế nào con Halee gì đó chắc là học chung. Hắn tức muốn trào máu họng còn nó thì đứng trên lầu cười như điên. Công nhận cái thứ kiêu ngạo bị trừng phạt trông mặt vui vãi.

– Cô nói với con nhỏ Halee gì đấy tôi sẽ tìm nó tính sổ món nợ hôm nay! Cứ đợi đó! – hắn nói xong thì hậm hực bỏ đi.

Mọi người rùng mình rồi tản ra, đúng là kẻ tám lạng người nửa cân. Mấy anh chị nhân viên hú hồn vì nó đã không ra tay, nếu không chắc trung tâm mua sắm này sẽ thành bãi rác mất. Nó bước xuống đập tay hai con bạn sau khi hắn đã đi khuất. Về phần hắn vừa đi vừa lầm bầm rủa nó còn vẻ mặt thì đang tìm đại một cái gì đó để trút giận:

– Halee! Halee! Tôi sẽ xé xác cô ra! Dám kiếm chuyện làm tôi mất mặt hả? Cô đợi đó! Tôi sẽ trả thù!!! Grừ………

CHƯƠNG 5

*3:00 sáng tại biệt thự Hắc Long:

– Tụi bây chuẩn bị xong hết chưa? – Vinlee nói khẽ trong điện thoại.

– Rồi! Chỉ đợi lệnh hành động thôi! – Ken đáp.

– Vậy lát gặp ở đầu đường nhé! – Jee nói xong thì tắt máy.

Cả ba đeo balô vào người rồi dùng dây leo xuống đất, dù gì thì họ cũng có gốc gác là xã hội đen mà, mấy chuyện này thì đâu có khó. Coi bộ công đoạn này khá dễ dàng nhỉ nhưng mà để vượt qua đám cận vệ của ba họ thì không dễ chút nào. Vinlee vừa chạy vừa lăn lộn dưới đất để tránh tầm mắt của mấy tên lính gác. Jee thì phải vắt óc giải mã các hệ thống bảo mật của cánh cổng do người mẹ yêu quý đã thiết lập. Còn Ken thì nhào vào đập nhau với đám vệ sĩ túi bụi. Cả ba bị rượt chạy cong ***. Hì hục gần một tiếng đồng hồ, cả ba gặp nhau thở như….cái gì mấy bạn tự hiểu, mồ hôi thì nhễ nhại.

– Mau…chạy thôi! Hừ…bọn chúng…sắp…sắp…đuổi kịp rồi! – Vinlee nói không ra hơi.

Cả ba lên taxi phóng đi, bỏ lại đám cận vệ đằng sau la hét í ới.

Cuối cùng cũng đến sân bay, trời chỉ mới tờ mờ sáng nên sân bay rất thưa thớt. Cả ba lấy lại phong độ hiên ngang bước đi làm mấy chị nhân viên tỉnh cả ngủ. Chị soát vé thì cứ trơ mặt ra nhìn quên mất công việc của mình.

– Bà chị làm ơn nhanh dùm! – Vinlee nóng nảy.

Chị soát vé hơi “quê” nên cho họ vào luôn. Cả ba ngồi trên máy bay lòng nhẹ nhõm hẳn.

– Hơn 6:00 sáng rồi đấy! Bây giờ ở Đài Loan không biết mấy giờ rồi ha? – Ken hỏi.

– Để xem chắc là chênh lệch cũng hơi nhiều đấy! Tính từ giờ máy bay cất cánh thì ta sẽ đến Đài Loan lúc 4:00 sáng. – Jee vừa bấm máy tính vừa nói.

– Oái! – Ken bật dậy.

– Gì vậy ba? – Vinlee và Jee đồng thanh.

– Hồi nãy tao quên “chôm” tiền rồi! Thẻ tính dụng thì ba tao giữ, bây giờ tiền đâu mà xài đây!

– Xời ơi tưởng gì! Hả? Cái gì? Chết rồi! – Vinlee lập tức thay đổi thái độ.

Hai anh cuống cuồng lên la oai oái. Ken u sầu thiễu não:

– Tao biết mầy cùng chung số phận với tao mà!

Vinlee nhìn sang Jee:

– Rồi sao nãy giờ hong nói tiếng nào vậy thằng mặt lừa?

– Chuyện đó có gì đâu mà khó! Hai đứa bây còn giữ cái thẻ tín dụng nào không? Thẻ rỗng cũng được miễn sao tụi bây nhớ mật mã! – Jee nói.

– Chi vậy? – Ken vừa đưa vừa hỏi.

– Đói bụng rồi à? – Vinlee cũng móc đại một cái thẻ ra.

– Hai thằng bây sủa đủ chưa? Có câm họng lại hong? – Jee trừng mắt nhận lấy hai cái thẻ – Đọc tên thằng cha của hai đứa bây mau!

– Lý Khánh Long!

– Dương Chí Phong!

– Há há ghép lại đẹp lắm á! Phong Long!!!! – Jee cười ngả nghiêng.

“Bốp”

– Tập trung chuyên môn đi thằng khùng! – Ken tán một phát làm Jee muốn té ghế.

– Bao nhiêu?

– Là sao? – Ken với Vinlee đồng thanh..

– Hai thằng bây muốn bao nhiêu tiền?

– Trước mắt thì 2 triệu đô được rồi! – Vinlee nói.

– Xong rồi! Tiền nè hai thằng mặt ngựa! – Jee ném lại hai cái thẻ.

– Mày làm gì nãy giờ vậy?

– Hack tài khoản lấy tiền chứ gì? Hỏi câu ngu vãi! – Jee ngả người ra sau ghế.

“Hơn 10 năm rồi mình hong có về Đài Loan! Không biết…..cô ấy có còn nhớ mình không nữa!” Jee suy nghĩ vu vơ.

*Đài Loan 4:00 sáng:

– Trời ơi là trời! Con nhóc chết tiệt sao không chịu bắt máy vậy nè? – Vinlee nhìn điện thoại chửi xối xả.

– Đành chịu thôi! Ai bảo tụi mình hoạt động về đêm thế này! – Ken ngả đầu ra sau ghế mệt mỏi.

Chả là ba anh đã xuống máy bay và đang ngồi ở hàng ghế chờ ấy mà.

– Nhóc không tới đón thì tụi mình tự về chứ sao! – Jee cầm chai nước hớp một ngụm thản nhiên đáp.

Vinlee và Ken đồng loạt quay sa