XtGem Forum catalog
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328414

Bình chọn: 7.5.00/10/841 lượt.

cô ả hoảng hốt không thôi. Nhìn Mạnh Tiêu rồi lại nhìn sang La Xuyên, cuối cùng lại nhìn về phía Mạnh Tiêu.“Dẫn cô ta đi.” Mạnh Tiêu lạnh lùng nói ra, hai người vệ sỹ ở đằng sau tiến lên, mỗi người một bên giữ lấy Nhan Ngải Ưu.“Các người làm gì vậy?” Nhan Ngải Ưu điên cuồng thét lên, nhưng không ai để ý tới cô ả.La Xuyên không có nhìn cô ta, thân thể của hắn đã cứng ngắc, chỉ hỏi ra: “Mạnh Tiêu, cô ấy…”“La Xuyên, cậu yên tâm, tôi chỉ đưa cô ta đến một nơi, sẽ có một ê kíp bác sỹ và y tá chuyên nghiệp.” Ánh mắt của Mạnh Tiêu hung ác và nham hiểm.“Mạnh Tiêu…… tôi không muốn đi…” Nhan Ngải Ưu vùng vẫy muốn thoát khỏi hai vệ sỹ kia: “La Xuyên, cứu em với…”“Đưa đi!” Mạnh Tiêu quyết tuyệt nói ra.Trong nhà dần dần trở lại vẻ trầm tĩnh.“Tiểu Giáp thúc thúc, mẹ đâu rồi?” Nhạc Nhạc nhỏ giọng hỏi ra, ánh mắt lặng lẽ liếc về phía Mạnh Tiêu vài cái.“Mẹ có việc, nhờ thúc đến đón con.” Trong lòng Tiêu Giáp cảm thán một hồi, Tiểu Lãng bây giờ trở về, tiểu nha đầu này không biết trong lòng sẽ nghĩ thế nào đây. Con bé nhạy cảm như vậy mà, haizz… Hắn thậm chí còn có chút bận tâm, có thể nào Nhạc Nhạc sẽ giống tính cố chấp của Nhan Ngải Ưu hay không. Tiêu Giáp bị cái ý nghĩ này dọa cho toát mồ hôi lạnh, đứa nhỏ này còn có gen của Mạnh Tiêu, sẽ không thua kém! [=)) Anh Giáp thật đơn thuần quá.'>“Tiêu Giáp, đưa Nhạc Nhạc về nhà, để cho cha ta trông chừng.” Mạnh Tiêu thản nhiên nói ra.“Ca……” Giọng nói của Tiểu Giáp cất cao.Mạnh Tiêu nhắm mắt lại: “Ta có sắp xếp của mình.”Bàn tay nhỏ của Nhạc Nhạc giữ chặt lấy y phục của Tiêu Giáp, cô bé nhìn theo bóng lưng của Mạnh Tiêu, trong mắt dâng lên ánh chờ mong. CHƯƠNG 61: NỖI NIỀM CỦA MẠNH TIÊU (5)************************Mạnh Hạ ở trong bên viện với Tiểu Lãng suốt một tuần lễ, ngoại trừ lúc Tiểu Lãng đi vệ sinh thì trên cơ bản cô đều làm bạn với nhóc con suốt. Bây giờ cô dành thời gian để về nhà, vừa mới tiến vào, liền chứng kiến Nhạc Nhạc một mình ngồi ở cầu thang, tiểu nha đầu này nhìn thấy cô, đôi mắt liền sáng lên, chỉ là trong thoáng chốc lại phai đi: “Mẹ…..” Cô bé chớp mắt nhìn.Mạnh Hạ trong lòng bất ngờ đau lòng không dứt, cô đáng lẽ nên trở về sớm để gặp Nhạc Nhạc.Lúc muốn trở lại bệnh viện, cô định đưa Nhạc Nhạc theo.Mạnh Tiêu cũng có ở nhà: “Để Nhạc Nhạc ở lại trong nhà đi, một mình em chăm sóc hai đứa là quá cực khổ.”Bàn tay của Nhạc Nhạc căng thẳng, Mạnh Hạ cong miệng lên, hướng đến Nhạc Nhạc cười cười: “Ca, không sao đâu, Tiêu Ất cũng có ở đó. Với lại cũng nên vun đáp tình cảm của hai đứa nhỏ.”Mạnh Tiêu gật gật đầu, ánh mắt dao động: “Đúng rồi, giấy tờ hộ tịch của Tiểu Lãng đã làm xong, gọi Mạnh Lãng.”Mạnh Hạ sửng sốt một chút, đột nhiên lại ý thức đước, họ Mạnh và tên Lãng mà kết hợp lại, cái tên này có chút quái dị, mộng lang? Lỗ mãng? [=))))) Mạnhh Tiêu quá đáng thật~ dám trù dập nhân tài'>***********************Muốn kể một chuyện này, lúc Mạnh Lãng lần đầu tiên gặp mặt cha ruột của nhóc con, quả thực đã làm cho cha ruột và bà ruột phải sợ hãi nha.Hôm đó, Mạnh Lãng được xuất viện, nhóc con không cho mẹ bế, nhưng nhịn không được việc Mạnh Hạ nỉ non thuyết phục, rốt cuộc vẫn là nên tội nghiệp mẹ một chút.Tiêu Ất nén cười, cô ấy nghĩ là hôm nay Mạnh gia đã được vui vẻ rồi.Đàm Dĩnh lại tái phát bệnh cũ, Từ Dịch Phong đưa bà đến bệnh viện kiểm tra. Mấy bữa trước hắn “không cẩn thận” mà nghe nói Mạnh Hạ liên tục ra vào bệnh viện. Hắn muốn thăm cô nhưng lại sợ việc mình xuất hiện sẽ làm cho tình huống càng trở nên hỏng bét. Cho nên hắn chỉ biết chờ và chờ đợi mãi.Hắn đi về phía khu nội trú, trên đường đều lâm vào trạng thái vô cùng rối ren. Thật vất vả mới đến nơi nhưng chỉ đứng ở dưới lầu bồi hồi thật lâu. Đêm đó Mạnh Hạ đã quyết tuyệt dứt khoát, hận không thể nhìn thấy hắn chết thì mọi thứ đều đã đến tận cùng. [Tội nghiệp quá, anh Phong đã trở nên rất khép nép :('>Hắn nhíu mày ngẫm nghĩ, ở bên tai đột nhiên truyền đến tiếng cười, sự quen thuộc này làm cho tim hắn đập nhanh, giật mình ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy người cần gặp. Ánh mắt dừng ở trên người Mạnh Hạ, nhưng cô lại ôm một đứa bé, nhất thời đã kinh ngạc không thôi.Đứa bé kia là ai? Trong lòng hắn tràn đầy nghi vấn, tâm tình bất ổn, trong lòng đột nhiên có một ý nghĩ ác liệt.Hắn bước nhanh xông tới, đứng ở trước mặt bọn họ. Trong lúc nhất thời mọi người đều im lặng, ở đại sảnh đột nhiên trở nên trống trải, Từ Dịch Phong nhìn vào khuôn mặt của đứa nhỏ, trong đầu hắn liều mạng dò xét.——————————–*YoungMin05: Mạnh Tiêu quả thực là đã làm tất cả vì Tiểu Hạ ah, anh thật bất đắc dĩ mới đưa Tiểu Lãng đi như thế. Lúc đó Tiểu Hạ đã thật sự muốn chết, đưa Nhạc Nhạc đến cho Tiểu Hạ là muốn cho cô có động lực để sống. Từ đó Tiểu Hạ và Nhạc Nhạc như đã nương tựa lẫn nhau mà sống vậy. Bật mí một chút là Mạnh Tiêu đưa Nhạc Nhạc đến cho Tiểu Hạ là còn một lý do khác nữa, câu trả lời sẽ ở những chương sau :).Mình muốn nói là Mạnh Tiêu rất sâu sắc và vô cùng chu toàn, rất thích anh^^.Mạnh Hạ đã yêu thương Nhạc Nhạc là không thể nghi ngờ, cô cũng yêu thương đứa bé ở trong bụng của mình. Nhưng mà Tiểu Lãng xuất hiện, Mạnh Hạ lại không đủ thời g