Old school Swatch Watches
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327854

Bình chọn: 7.5.00/10/785 lượt.

ùng chân mở cánh cửa tủ để quần áo đặt Lý Tầm Hoan vào đó rồi lấy mớ quần áo phủ lên .

Tuy từ trước đến nay không hề có chuyện trốn một cách thảm hại như thế nhưng bây giờ Lý Tầm Hoan có muốn tung ra cũng không được vì toàn thân huyệt đạo đã bị bế , hắn đành nhắm mắt để cho Linh Linh tự do sắp xếp .

Đóng cửa tủ lại xong , Linh Linh soi kiếng sửa sang lại quần áo tóc tay , nàng không quên lau khô những giọt mồ hôi tươm trên trán .

Nàng chầm chậm đi ra và miệng cố tạo giọng nhừa nhựa như ngáy ngủ :

- Dễ dầu gì được một bữa rảnh rang , thế mà y như quỷ ám , cứ vừa chợp mắt đã có người réo lên . Hứ , thật kiếp trước tôi mắc nợ gì mà trả hoài không hét .

Lý Tầm Hoan nằm nghe nàng nói và lần lần thanh âm theo ra phía ngoài xa và cuối cùng là tiếng mở cửa .

Kẻ đến kêu cửa không phải là Thượng Quan Kim Hồng và Kinh Vô Mạng .

Chẵc chắn không phải họ vì không nghe tiếng động nào .

Thật lâu mới nghe tiếng Linh Linh :

- Nhị vì tìm ai , chắc là nhị vị đã lầm nhà ?

Vẫn không có tiếng trả lời .

ầm !

Hình như Linh Linh bị họ xô bật vào khung cửa và sau đó là nghe tiếng bước chân .

Tiếng bước chân của hai người mà Lý Tầm Hoan vừa nghe lên thang lầu lúc nãy . Trong tủ quần áo vừa tối vừa bực hơi , giá như toàn đồ không sạch thì có lẽ không tài nào chịu nổi nhưng nhờ đó là tủ áo đàn bà .

Kể cũng hay , đàn bà cũng có chỗ hay , dù gì quần áo của họ cũng có phần dễ thở .

Và giá mà người khác thì cho dầu có mùi thơm đó cũng không làm sao chịu nổi vì không khí trong tủ quá ít nhưng đối với Lý Tầm Hoan thì khác , hắn có thừa sức chịu đựng .

Kẻ đến hình như có vẻ ngạc nhiên , họ nhất định không có ý lành bởi vì nếu là người tốt thì không khi nào họ có thái độ lỗ mãng như thế ấy .

Bây giờ Lý Tầm Hoan cảm thấy bình tĩnh hơn bao giờ hết .

Gặp phải chuyện mà không còn cách nào khác được thì luôn luôn họ có cách duy nhất là giữ cho mình thật hết sức bình tĩnh bởi vì kinh nghiệm cho hắn biết rằng cho dầu có hoảng hốt cho đến phát điên cũng không giả quyết được gì , ngược lại nếu có thể giữ được bình tĩnh thì vấn đề lại có khi đổi khác , có khi lại xoay được tình thế một cách bất ngờ .

Nhưng nói thì nghe dễ như thế , nếu không có chuyện xảy ra thì có thể ai cũng nói được cả nhưng đến khi đụng chuyện , đụng phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng của chính mình thì trong một trăm người chưa chắc có được một làm cho tinh thần ổn định .

Bây giờ thì Linh Linh lên tiếng , giọng nàng có vẻ cự nự :

- Các ngươi làm gì thế ? Bộ muốn cướp của nhà này sao chứ ?

Thiếu chút nữa Lý Tầm Hoan đã bật cười thành tiếng .

Hắn nhớ hôm hắn mới đến , Linh Linh cũng với cái giọng đó , cũng bảo hắn là cường đạo , thật cô bé này bản lãnh thì không có mà chỉ chuyện học cái lối " làm bộ , giả đò " thì y hệt Lâm Tiên Nhi .

Nhưng hai kẻ đến thì hình như không thèm nghe lời cô bé , họ đi vòng còng trong phòng và hình như họ cố tìm dấu vết và cuối cùng đi về phía Linh Linh .

Linh Linh cũng bước về phía họ và nói lớn :

- Đây là khuê phòng của tiểu thư tôi , các người không phải muốn xục xạo tự do là được đâu nhé .

Tự nhiên đến bây giờ thì kẻ mới đến phải mở lời .

Chính Lý Tầm Hoan cũng ước mong như thế .

Chỉ vì có tiếng họ thì hắn mới có thể đoán được người .

- Chính chúng ta đến tìm tiểu thư của ngươi đây .

à , tiếng của đàn bà .

Giọng nói thật dịu , thật dễ nghe và hình như trong lúc nói người ấy có cười .

Lý Tầm Hoan có vẻ như ngoài ý nghĩ của mình , hắn không ngờ những kẻ mới đến , những kẻ mà hắn định họ sẽ hành hung ấy lại là đàn bà .

Thảo nào lúc mở cửa Linh Linh lặng thinh một lúc khá lâu , có lẽ nàng cũng đã cảm thấy ngoài ý nghĩ .

Linh Linh hỏi lại :

- Các ngươi đến tìm tiểu thư tôi à ? Các ngươi có quen với tiểu thư tôi sao ?

Người đàn bà nói :

- Tự nhiên là quen chứ sao không ? Chẳng những quen mà còn là bằng hữu nữa kia .

Linh Linh cười :

- Như vậy mà nhị vị không chịu nói sớm , báo hại tôi tưởng đâu là ăn cướp .

Người đàn bà cũng cười :

- Bộ dáng bọn này giống ăn cướp lắm à ?

Linh Linh nói :

- Như vậy thì nhị vị không biét rồi , ăn cướp bây giờ không phải như hồi xưa nữa đâu , hồi đó hễ nói đến cướp thì người ta hình dung ngay một tên đàn ông hung hãn , râu ria lồng ngực gân cốt đầy mình , còn bây giờ thì khác xa rồi , ăn cướp bây giờ có thể là thư sinh , có thể là con người ấy có tướng mạo phong lưu công tử , không ai thấy họ có dáng gì là ăn cướp cả , có thế mới lầm cho chứ .

Đúng là cô bé tinh ranh , cô ta mắng người mà không ai bắt bẻ được .

Người đàn bà nãy giờ chưa trả lời thì người đàn bà thứ hai lên tiếng :

- Tiểu thư của cô đi đâu , xin mời cho diện kiến .

Người này giọng nói rất thấp , giọng nói hình như hơi khan , nói rất khó nghe nhưng Lý Tầm Hoan chợt cảm nhận như là giọng nói có hơi quen , hắn tức mình không nghĩ được người đó là ai .

Linh Linh lại cười :

- Nhị vị đến đây thật không may , tiểu thư tôi có việc đi khỏi mấy hôm nay , trong nhà này bây giờ chỉ có mỗi một mình tôi , vậy nhị vị có gì dặn bảo cho biết để về nói lại .

Người đàn bà nói :

- Bao giờ tiểu thư cô mới về ?

Linh Linh nói :

- C