Old school Easter eggs.
Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Tinh Dã Anh

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 3210812

Bình chọn: 8.00/10/1081 lượt.

ủa Diệu Nhi.

- Ối...

- Trẫm không trách ngươi mà chỉ muốn nói chuyện với ngươi thôi.

- ... - Nói chuyện mà không cần nhìn mặt sao? Có cần quái dị như vậy không?

- Trẫm nghe nói tổ tiên ngươi ở thành Đồng Khê?

- Vâng, đúng thế ạ.

- Biên giới phiên bang chắc là có nhiều thương nhân qua lại lắm đúng không?

- Vâng. Nhà dân nữ có mở khách điếm. Thường thì các thương nhân đều trọ ở khách điếm nhà dân nữ. - Ít nhất thì nàng cũng là bà chủ khách điếm,không thể để người ta coi thường nàng xuất thân thấp kém được.

- Nếu đã như vậy thì trẫm muốn ngươi làm một việc.

- Hả? Thánh thượng... Thánh thượng có chuyện gì cần dân nữ làm ư?

- Đúng vậy. - Giọng nói hơi ngừng lại. Thái giám cúi người dâng trà. Chỉcó một cánh tay già nua từ sau bức rèm thò ra đón chén trà rồi giọng nói đó lại vang lên: - Sắp đến ngày ký hiệp ước trao đổi giữa nước ta vớiphiên bang. Trẫm muốn ngươi và Diệu Nhi cùng đi ký hiệp ước này. Con dâu và cháu của trẫm cùng đi có thể thể hiện rằng trẫm rất coi trọng chuyện này.

- Hả? Người người người người muốn dân nữ đi đi đi... đi phiên bang kýhiệp ước hai hai hai nước ư? - Mẹ ơi, nhiệm vụ gì thế này. Nàng chỉ làmột dân nữ tầm thường thôi mà. Mục tiêu của nàng chỉ là trở thành ngườivợ hiền. Cả đời này đâu cần trở thành nữ anh hùng. Có cần phải coi trọng nàng như vậy không?

- Ngươi thường sống ở biên cương nên chắc chắn hiểu rất rõ về nơi đó. Hơn nữa, tổ tiên ngươi ở thành Đồng Khê, trẫm sai ngươi đi có thể khiến cho người phiên bang cảm thấy thân thiết gấp bội. Còn Diệu Nhi, qua chuyệntú cầu, ngươi cũng đã quen biết nó. Trẫm cho rằng ngươi là lựa chọn tốtnhất. Ngươi thấy thế nào? Có đồng ý không?

- Không không không, không phải, nhưng dân nữ... lão gia nhà dân nữ...

- Trẫm nói thẳng với ngươi. Xuất thân của ngươi quá thấp kém. Dù trẫmkhông nói gì thì cũng có người bàn tán. Cách duy nhất bây giờ là trẫmcho ngươi một cơ hội để lập công, chứng minh ngươi xứng với Thập cửu.Như vậy trẫm có thể danh chính ngôn thuận sắc phong cho ngươi làm vươngphi của Thập cửu.

- ... Dân nữ...

- Ngươi luôn vì Thập cửu. Thập cửu đang bận việc không thể rời khỏi kinhthành. Vương phi của Thập cửu đến phiên bang, lập công thay chồng, ngươi làm càng tốt thì Thập cửu càng được nở mày nở mặt. Sau này chắc chắn sẽ rất tốt cho tương lai của Thập cửu.

- ... Nhưng dân nữ không biết làm gì cả... - Nàng chỉ hiểu những điềutrong tiểu thuyết viết, chứ đâu có hiểu hòa ức gì đó. Chết mất thôi!

- Ngươi biết cười chứ?

- Cười ư? Biết ạ.

- Cười một cái cho trẫm xem nào.

- Như thế này ạ? - Nàng ngoác miệng để lộ chiếc răng cửa.

- Tốt lắm! Biết cười là được rồi. Cái gọi là đại sứ thân thiện chỉ cầnbiết cười là được rồi, việc còn lại sẽ do Diệu Nhi đảm nhiệm.

- ... Ồ... - Có đơn giản như vậy không? Sao ông hoàng đế già này lại thích đùa như vậy nhỉ?

- Ngươi đã đồng ý rồi nhé. Người đâu, thay trẫm lập thánh chỉ, phongHuyên vương phi làm đại sứ thân thiện đại diện trung thổ của trẫm đếnphiên bang ký hòa ước. Chọn ngày tốt khởi hành.

- Hả? - Nàng có đồng ý đâu. Nàng chỉ “Ồ” một tiếng thôi mà. Ông hoàng đế này thật biết nhân cơ hội.

- Thánh chỉ đã ban xuống, không được trái lại. Ngươi về bàn bạc với Thập cửu đi. Cho ngươi lui.

- Hả? Dân nữ vẫn chưa...

Uỵch!

Người bị ném ra ngoài! Hai cánh cửa uy nghiêm đóng lại. Ôi... lão gia ơi...không có lão gia, người ta bị bán đi rồi. Hu hu... Người ta nhớ lão giaquá...

Đầu óc và bước chân của Long Tiểu Hoa lúc này chỉ nghĩ đến lão gia nhàmình. Nàng nghĩ đến người mình đã được mai mối cưới gả, bái đường cùng.Nàng muốn bản thân có thể nói hết mọi thứ với Thập cửu điện hạ. Vậy thìnàng mau đi tìm hắn thôi.

Đại sứ thân thiện ư? Chẳng qua nàng chỉ ném ra mấy con chồn hôi thôi mà.Đợi sau khi lão gia nhà nàng làm việc thiện thì mọi chuyện sẽ qua. Dù có làm sai thì nàng cũng không bị người đời chửi mắng đến mức không bánrau cho hay không làm nổi người vợ hiền.

Nàng lấy thân phận là Thập cửu vương phi để kéo một tên thái giám ra hỏi lão gia bộ Hộ nhà mình đang ở đâu rồi chạy ngay đến đó. Cho dù hai ngườibọn họ vẫn đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh thì vào thời khắc bấtthường này, vì hòa khí trong gia đình, nàng phải giơ cờ đầu hàng trước.Phu nhân có việc, lão gia chắc chắn sẽ không đến nỗi không nể mặt nàng.

Nàng chạy đến nơi làm việc của bộ Hộ. Cánh cửa màu đỏ đóng chặt. Từ khe cửasổ vang ra tiếng gạt bàn tính lách cách. Qua khe cửa sổ nhìn vào, khôngkhí từ trong ra ngoài đều vô cùng căng thẳng. Mấy vị quan viên đang đốichiếu sổ sách liên tục lắc đầu. Tiếng gạt bàn tính vẫn vang lên đều đềunhư tiếng gõ mõ của hòa thượng. Lão gia nhà nàng đang chau mày lật sổsách. Nàng đang định gọi lão gia từ ngoài cửa sổ thì thấy lão gia đậpmạnh xuống bàn quát:

- Sổ sách vẫn chưa khớp sao?

Mấy vị quan viên vô cùng kinh hãi. Trong đó có một vị quỳ xuống run rẩy trả lời:

- Thưa điện hạ, vẫn còn thiếu vài mục nữa. Có chỗ không rõ ràng nên thần không dám suy luận đoán bừa...

- Vậy đem sổ sách hậu cung ra đây cho ta rà soát. Thiếu mục nào thì tháng sau hậu cung sẽ bị cắt giảm mục đấy.

- Chỉ e các nương nươn