
khởi, sau càng lúc càng nồng đượm.
Tô Châu…
Đến một trang viện nhỏ:
-Lam tỷ tỷ. Tới nhà rồi…
-Cuối cùng cũng tới nhà.
Ngôi nhà xinh xắn nằm đơn độc trong một vùngngoại ô, xa cách nơi sầm uất Tô Châu…Lam Thanh ngỡ ngàng trước một vườnhoa thơm ngát. Hoa trà cùng với mẫu đơn, thêm một số cây lạ mà nàng chưa biết tên:
-Đẹp quá
-Nha đầu ngốc…Cẩn thận đấy…Hoa bình thường vốnkhông độc, nhưng nếu con chạm vào 2-3 loài hoa, ngẫu nhiên mà chúng kếthợp lại sẽ tạo ra loại độc vô thường.
-Dạ?
-Tỷ tỷ đừng ngạc nhiên… Chủ nhân là Độc nương tử nổi tiếng trên giang hồ. Nghe tới tên người, hắc bạch đều có vài phần kiêng nể.
Độc nương tử.
Trước đây ở Nga my, Lam Thanh từng nghe sư phụnói các môn phái từng có ý định phối hợp để tìm đôi phu phụ có tên làLãnh Huyết thư sinh và Độc nương tử. Một người võ nghệ cao cường, ra tay tàn độc, một người dùng độc diệt môn, trong 1 đêm hạ sát cả Lâm giatrang mấy chục mạng người.
Nhưng lẽ nào…
Thủy Thiên Bình tuy hành động quái dị nhưng những ngày ở cùng bà, bà rất ôn nhu, dạy bảo nàng nhiều việc. Không lẽ nàolại là người độc ác, nhẫn tâm?
-Tỷ đừng nghe giang hồ đồn đãi. Chủ nhân rất tốt. Vụ tàn sát ở Lâm gia trang mà bọn chúng truyền tụng chẳng là vì…đámkhốn nạn đó không có lương tâm, đã bắt ép Tiểu Dung tỷ tỷ, còn hại chếtphụ thân tỷ và hôn phu của tỷ ấy nữa. Bọn đê hèn đó sau đó muốn giết tỷấy để diệt khẩu , may là chủ nhân đi ngang qua.- Mắt Tiểu Vân hiện lênsự ái mộ rõ rệt- Đó là lần đầu muội chứng kiến cảnh chủ nhân và tướngcông phối hợp đó nha. Rất oai phong, cả bọn đó chết không kịp ngáp, rấtlà thê thảm.Còn cái tên trực tiếp hãm hại Tiểu Dung tỷ, chủ nhân để chohắn sống, chỉ cắt phăng cái vật nhỏ sung sướng của hắn…Muội thích nhấtlà người còn hạ Bách hội đa tình kiếp cho hắn. Tới ngày 20 mỗi tháng hắn sẽ động dục không chịu nổi nhưng không có vật đó thì ” tâm thì muốn màlực không đủ”, đau khổ suốt cả đời.
-Đáng kiếp…Nhưng cũng do hắn nên chủ nhân củachúng ta mới mang tiếng oan. _ Tiểu Ngọc xen lời_ Khi nào gặp lại, muộisẽ dùng dao bằm bằm trên người hắn, cho hắn chết không được mà sống cũng không xong.
Lam Thanh bật cười khúc khích trước vẻ mặt hài hước của 2 tiểu cô nương đó.
Danh môn chính phái.
Lòng ai chưa chắc độc hơn.
-Hai muội cứ ở đó mà làm trò cười- Tiểu Dungnghiêm khắc cảnh báo- Lam cô nương đi đường xa cũng mệt, còn không mauvào dọn phòng, hầu hạ cô nương ấy nghỉ ngơi.
-Tiểu Dung tỷ..Không cần đâu…Muội làm được mà…
-Đó là trách nhiệm của bọn chúng. Còn không mau đi!
-Dạ!
Tiểu Vân và Tiểu Ngọc lè lưỡi, vội chạy đi ngay:
-Trước khi về phòng…Lam nha đầu sang phòng ta nhé. Ta có chuyện muốn nói với con.
-Dạ…đại sư phụ…
- Thưa đại sư phụ…
Nhìn thấy Lam Thanh, Thủy Thiên Bình mỉm cười:
-Nha đầu lại đây…
-Dạ!
- Con biết tại sao đại sư phụ gọi con đến đây không?
-Dạ..Đại sư phụ dạy bảo con chuyện gì, Thanh nhi xin nghe ạ!
-Thật là hâm mộ quá- Thủy Thiên Bình nhướng mày,vui vẻ- Tuy ta không thích bọn danh môn chính phái lắm nhưng không thểkhông thừa nhận, bọn họ dạy đệ tử rất ngoan.
-……….
- Đại sư phụ cũng không có gì quan trọng…Chỉ làcon đã thê tử của Phong nhi, con nên biết về chồng mình rõ ràng hơn mộtchút. Xem như buổi họp gia đình vậy. Ta hỏi, con trả lời. Con muốn biếtgì, ta sẵn sàng giải đáp
-Ngoan ngoãn không phải là không tốt. Nhưng dịudàng quá đôi khi sẽ làm đàn ông chán đấy nha đầu. Phong nhi tuy bản tính không phong lưu nhưng ma giáo bọn ta, ma nữ khá nhiều. Tài quyến rũ của bọn chúng thì …đá cũng phải mềm…Không thể cứ mãi e ấp được đâu con!
-…….
-Nhưng mà thay đổi quá, Phong nhi của ta có lẽcũng phải bỏ chạy mất. Đại sư phụ chỉ muốn nói với con, không thể cái gì cũng nhường nhịn, cũng sẵn sàng bỏ qua là tốt. Đôi khi con phải biếtnghi ngờ, tự bảo vệ bản thân mình.
-Dạ…Con…
-Con sinh ra trong chốn danh môn, không hiểu được cảm giác lúc nào tính mệnh cũng bị đe đọa. Chúng ta vốn cũng chẳng muốn mình độc ác, nhẫn tâm. Nhưng cuộc sống buộc phải dứt khoát, đôi khi làtàn nhẫn. Phong nhi là thiếu giáo chủ Thiết Ấn môn, nguy cơ trùng trùng, có nhiều lúc, không phải muốn là được.
-………
-Nếu một ngày nào đó, con phải nhìn Huyết Phonglàm tổn hại sư phụ của con, ta hy vọng con hãy hiểu cho nó. Phong nhicòn nhiều thứ phải bảo vệ, phải duy trì. Đừng làm nó khó xử. Biết khôngnha đầu?
-Dạ…
Lam Thanh cảm thấy nghẹt thở.
Nàng không hy vọng giờ phút đó.
Càng không biết phải làm sao để vẹn cả hai đường.
-Phong nhi đã dùng Tuyệt mệnh truy hồn tán và Độc huyết công để khống chế các môn phái trong võ lâm.Hiện nay cả sư phụcon, đang nằm trong tay nó…
Một tiếng sét.
Lam Thanh chấn động toàn thân.
Tay run rẩy:
-Đại sư phụ!
-Phong nhi sẽ không làm hại đến tính mạng họ.Saukhi hạ hết độc, họ sẽ không thể tấn công, tiêu diệt tà giáo một thờigian dài. Giang hồ sẽ được yên ổn.
-Nhưng nếu…nếu lúc đó tà giáo sẽ tấn công họ thì sao ạ? Con…
-Sẽ không ai tấn công ai được. Độc sẽ được hạ ởhai bên…Cũng có nghĩa là Phong nhi sẽ là kẻ thù của chính lẫn tà. Haiđứa từ nay không thể đường đường chính chính mà lộ diện trên giang hồđược nữa.
Cõi lòng Lam Thanh