Snack's 1967
Cưới Ma

Cưới Ma

Tác giả: Chu Đức Đông

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 324751

Bình chọn: 7.00/10/475 lượt.

m xưa củamình, Chu Xung lập tức cảnh giác: “Đừng nói linh tinh!”

Lục Lục nói: “Anh nhạy cảm quá đấy! Em đâu có nói đến cô ấy?”

Chu Xung rất nghiêm túc nói: “Nếu em còn nhắc đến cô ta nữathì anh sẽ không nhân nhượng nữa đâu!”

Lục Lục cũng phát cáu: “Nếu anh không muốn em nhắc đến nữathì anh phải cho em biết lý do tại sao chứ.”

Chu Xung buồn bã nhìn xung quanh rồi lẩm bẩm: “Anh dại thật,sao anh lại đưa em đi mua quần áo nhỉ?” Nói rồi, anh hầm hầm quay người bướcđi.

Cô bán hàng nhìn theo Chu Xung rồi lại nhìn Lục Lục. Ánh mắtcô ta ngụ ý chê Chu Xung rất thiếu văn hóa. Lục Lục rơm rớm nước mắt. Cô mộtmình đi sang vài quầy khác, rồi vẫn đuổi theo anh.

Chu Xung lớn lên trong gia đình không đủ cả cha mẹ. Năm 14tuổi bắt đầu học âm nhạc. Anh có phần kiêu kỳ, rất nóng tính, chưa bao giờ nóinăng ngọt ngào với các cô gái. Trông anh lúc nào cũng có vẻ hơi lạnh lùng. LụcLục hơn Chu Xung một tuổi, thường nhường nhịn anh như chị nhường em. Cô yêukhuôn mặt khôi ngô, góc cạnh của Chu Xung, yêu hai bàn tay với những ngón thondài chơi ghi-ta điêu luyện. Lục Lục rất biết, bất kỳ cô gái nào cũng muốn “cảitạo” người yêu của mình; nhưng với cô, nếu Chu Xung bị “cải tạo” thành công thìcô sẽ không yêu anh nữa.

Cô nghĩ, nguyên nhân khiến Chu Xung có thái độ lạ lùng mỗikhi nhắc đến chuyện cũ… có lẽ là do anh quá yêu cô gái kia. Cho nên kể từ đó LụcLục không bao giờ nhắc đến cô ta nữa.Cô gái ấy trở thành điều cấm kỵ giữa haingười. Có lần Chu Xung vắng nhà, Lục Lục nghĩ ngợi lan man rồi “tưởng tượng” tớimột điều khiến cô lạnh gáy: phải chăng Chu Xung đã giết cô ta?



Lúc này là hơn 1 giờ sáng. Lục Lục đang đứng trước cửa phòngngủ nhìn con cá vàng trong bể kính đặt trên cái bàn nhỏ.

Dù bơi sang phía nào, đôi mắt nó vẫn nhìn thẳng Lục Lục.

Đêm khuya tĩnh mịch, con cá vàng cũng lặng yên.

Lúc nãy Lục Lục lên mạng xem một đoạn phim ngắn do nhà sảnxuất âm nhạc Trương Á Đông thực hiện, tiêu đề là “L.I”, kể về câu chuyện bithương của một đôi trai gái. Chàng trai đã phụ tình, theo lời thề thốt ban đầu,anh ta đã biến thành một con vật cưng của cô gái – là một con cá vàng suốt ngàysống trong bể cá…

Trong khu dân cư, trong công viên, trên đường phố… có khôngít người dắt theo con thú cưng của mình, cưng nựng thân thiết, xưng hô bằng đủcác thức ngôn từ ngọt ngào, trong đó liệu có bao nhiêu cặp tình nhân không đi đếnđích nhỉ?

Chớ tưởng thế là hão huyền!

Lục Lục càng nghĩ càng cảm thấy con cá vàng này rất đáng nghờ.

Có lần Chu Xung phải đi diễn cho buổi lễ chào mừng của mộtdoanh nghiệp nọ, cùng ngày đó Lục Lục cũng phải đến dự một cuộc họp mặt các tácgiả do một tạp chí tổ chức, ở nhà sẽ không ai cho cá vàng ăn, thay nước bể… LụcLục bèn nói nên đem cho con cá này đi, thì Chu Xung kiên quyết phản đối và cònnổi giận đùng đùng. Sau đó anh đã nhờ một người bạn thân nuôi hộ nó. Mấy ngàysau khi trở về, việc đầu tiên anh làm là đón con cá vàng về nhà.

Có lẽ thế thật, giữa Chu Xung và cô bạn gái kia đã từng thềđộc với nhau. Cho nên sau khi nói lời chia tay, cô ta bị lời nguyền đó biếnthành con vật cưng của Chu Xung. Nếu không, tại sao ánh mắt của con cá này lạiquái dị như thế? Tại sao Chu Xung không mua thêm con cá nữa cho nó có bạn? Tạisao anh cứ khăng khăng không thể đem nó cho ai? Tại sao anh chưa bao giờ hé lộvề cô bạn gái cũ bí ẩn kia?

Nghĩ đến đây Lục Lục thấy rùng mình. Nếu con cá vàng nàyđúng là kiếp sau của cô bạn gái kia thì thật đáng sợ. “Cô ta” suốt ngày đêm lặnglẽ bơi trong bể cá, sống bằng dưỡng khí và chút thức ăn cá; cả đời “cô ta” chỉlàm một việc duy nhất là quan sát cuộc sống của Chu Xung và Lục Lục, quan sát họăn, ngủ, trò truyện, cãi cọ, làm tình…

Lục Lục phải lên tiếng, cô phải nói chuyện với con cá vàngnày, dù đêm khuya bốn bề yên ắng như cõi chết. Cô cảm thấy hơi run sợ.

“Ngươi… là cô ấy à?”

Trong bể nước, con cá im lặng, vẫn chỉ đăm đăm nhìn Lục Lục.Sự im lặng của nó khiến người ta lạnh người

Lục Lục định bước lại gần để quan sát thật kỹ đôi mắt luônluôn mở to của nó, nhưng cô không đủ can đảm. Trí tưởng tượng của cô khiến cô sợhãi.

Cô chỉ hỏi đúng câu vừa nãy. Cảm thấy mình đang run lên từnghồi, Lục Lục từ từ thối lui, trở về phòng ngủ, đóng sập cửa lại.

Nằm trên giường, cô lại cảm thấy sự suy đoán của mình quáhão huyền. Thực tế là thực tế, đâu phải chuyện ma quái người ta thường đồn đại?Một cô gái sao có thể biến thành … con cá vàng suốt ngày lặng lẽ bơi đi bơi lạiđược chứ.

Tuy nhiên Lục Lục vẫn cảm thấy có một thứ vướng bận trong đầu:Đôi mắt! Dườn