
Đường cũng cóngười nói: “Lấy hơi người sống cần bong bóng lợn”, chỉ là cách nói kháccủa loại túi nylon thuần tự nhiên mà thôi. Nhưng sau này lại có khánhiều thay đổi, Y Ngũ cướp được từ trong tay của quỷ sai cái bong bónglợn trương phềnh, người khác không biết là vật gì, Y Ngũ liền nói: “Cáinày là túi rút hơi, trong đó có chứa linh hồn của một đứa trẻ”, thế làmang túi rút khí này đến cửa nhà vừa có đứa trẻ con chết, đặt miệng túivào đúng lỗ khóa, mở miệng túi ra, một làn khói từ từ thoát ra ngoài bay vào trong phòng, đứa trẻ trong nhà đó lập tức sống lại. Loại túi nàykhông chỉ rút dương khí của người, mà còn rút cả linh hồn của người nữa. Nhưng nếu suy nghĩ một cách nghiêm túc, thì thấy thật không thỏa đáng,phải biết rằng mấy cái ruột bò, bong bóng lợn đó chỉ có tác dụng chứakhí khi thổi khí vào trong đó, còn muốn dùng nó để rút khí thì phải đợimãi tới sau này, khi khoa học phát triển để lắp thêm van, thêm cái bơmhơi nữa mới làm được như thế.
Ở đời Đường quỷ sai dưới âm phủ đibắt người, ngoài túi rút khí ra còn có một cách khác mà đời sau khôngbiết, đó chính là khi đi bắt hồn dùng thuốc độc để giết chết người đó,mời đọc Tuyên thất chí do Trương Đậu viết. Người ở Lưu Vạn Kim ở cùngphòng với Tự Lặc, một hôm Vạn Kim đi ra ngoài, Tự Lặc thấy người mặc áotím lấy từ trong tay áo ra một vật, nhìn giống hạt thóc và có màu xanh,lấy ra khoảng hơn mười hạt đặt vào trong bát, nói với Tự Lặc rằng: “Takhông phải người trên trần gian, phụng lệnh tới bắt Vạn Kim, Vạn Kim khi ăn vào sẽ chết. Không được để lộ, nếu không tai họa khó lường.” Khi Vạn Kim quay về, quả nhiên cầm cái bát đó lên ăn, ăn xong liền lăn ra chết. Thế nào là “ăn vào sẽ chết”? Lẽ nào nói số của Lưu Vạn Kim là bị trúngđộc mà chết, trên nhân gian không có ai ra tay hạ độc, nên âm sai mớiphải tự mình ra tay? Hay là vì Lưu Vạn Kim không có tai họa mà cũngchẳng có bệnh tật, âm phủ muốn bắt anh ta nên đành phải hạ độc?
Cùng trong cuốn sách này còn có một chuyện càng kỳ quái hơn: “Bùi Độ có bộtướng Triệu Mỗ, mắc bệnh nặng nằm trên giường. Con trai ông ta bưngthuốc vào phòng, vừa đi ra thì Triệu Mỗ liền nhìn thấy một người mặc áovàng đi vào, lấy từ trong túi ra gói thuốc màu trắng, giống như bột mì,đổ vào trong bát thuốc. Triệu Mỗ kể lại những gì mình thấy cho con trainghe, con trai ông ta nói: “Liệu có phải là ma không? Muốn làm cho bệnhtình của cha nặng hơn sao?” Liền đổ bát thuốc đi. Nhưng khi vừa mang bát thuốc khác vào phòng thì tên quỷ sứ đó lại đến bỏ độc, năm lần bảylượt, cuối cùng, nhân lúc con trai ngủ say, Triệu Mỗ đã bưng lên uống.Người ta ốm nặng sắp chết rồi, tại sao lại còn phải hạ độc? Không hạ độc thì người đó không thể chết hay số người này phải chết vì thuốc độc,muốn chết bệnh cũng không xong? Nếu căn cứ vào số mệnh, trong thời gianngười chết thì dưới âm phủ đã có sắp xếp, muốn sớm muốn muộn cũng khôngthể tùy ý, vì vậy, cách bắt hồn này quả thật xét thấy rất không hợp lý,có điều trong những câu chuyện sau này không còn gặp những tình tiết như thế này nữa.
Ngoài ra, còn có một vài đạo cụ nhỏ khác liên quantới việc quỷ sai đi bắt hồn, mặc dù chỉ thỉnh thoảng mới gặp, nhưng cũng vẫn giới thiệu qua một chút.
Một là người trước khi chết, có mađến mang “diện y”. Diện y chính là miếng vải phủ lên mặt người chết,nhưng bên trên phải cắt một cái lỗ, đúng vào miệng của người chết. Trong Tập dị ký do Tiết Dụng Nhược viết, có kể khi Đường Hiến Tông[5'> bănghà, người trong thành nô nức đi xem, trong đó vợ và con gái của BùiThông Viễn cùng ngồi xe đi xem, tới gần tối mới quay về. Đi được nửađường, gặp một bà lão tóc bạc phơ đi bộ theo xe, nhìn bộ dạng thấy có lẽ đã mệt mỏi đến cùng cực rồi. Trên xe có một bà bảo mẫu già và bốn côcon gái, trong số đó có một người thấy bà lão đáng thương liền hỏi bà ta định đi đâu. Bà nói muốn đến Sùng Hiền Lý, mọi người vừa nghe đã biếtngay bà lão đi cùng hướng với mình, liền mời bà ta lên xe, có thể đưa bà ta tới tân Lý Môn. Bà lão cảm kích vô cùng, liên tục cảm ơn. Đến LýMôn, bà lão xuống xe, nhưng lại làm rơi một cái túi nhỏ. “Mấy cô gái mởra xem, thấy trong đó có bốn mảnh diện y màu trắng. Mấy cô gái thấtkinh, vội vàng thúc ngựa chạy nhanh hơn. Không lâu sau, cả bốn cô gáilần lượt qua đời.”
[5'>. Đường Hiến Tông (778-820): tên thật là Lý Thuần, vị vua thứ mười một của nhà Đường trong lịch sử Trung Hoa. Ôngtrị vì từ năm 805 đến 820. Ông là con trai trưởng của Đường Thuận Tông.Ông đã được đưa lên ngôi sau khi vua cha bị đột quỵ và bị các quan lạitrong triều ép thoái vị.
Bà lão tóc bạc này đến Sùng Hiền Lý làvì muốn chuyển diện y cho bốn cô con gái nhà Bùi gia, nhưng một bà lãotóc bạc hoàn toàn không giống quỷ sai, vậy thì bà ta là người gì? Bốn cô gái trẻ vô duyên vô cớ chết, điều này khiến người ta liên tưởng tớiviệc bà lão này là một ôn[6'> quỷ. Sự suy đoán này có thể tìm thấy chứngcứ xác thực trong Kỷ vấn do Ngưu Túc người đời Đường viết: “Huyện Võ Đức có một nhà nghỉ, trong đó có một vị khác, kéo một chiếc xe chất đầynhững túi vải vào trong phòng, khóa cửa rồi bỏ đi. Mỗi lần đi là mườimấy ngày liền, chủ nhà trọ thấy