
t trước mặt chúng ta.
Trắc trở vấp váp là cái gì?
Trong quá trình sự việc phát triển, vấp váp có thể được xem là trở
ngại, cản trở, dồn nén, tồn tại đối lập với thuận lợi. Trong kết cục của sự việc phát triển, vấp váp có thể được xem là thất bại, tồn tại đối
lập với thành công.
Người ta đều hy vọng sự vật có thể phát triển thuận lợi, có một kết
cục thành công. Nhưng thế giới này lại có điều kỳ quái như thế này, nếu
như quả thật việc gì cũng đều có thể theo ý của người, không hề xuất
hiện bất cứ vấp váp và ngoài ý muốn nào, thì thế giới này có thể sẽ trở
thành một nơi cực kỳ vô vị, tất cả mọi hoạt động, tất cả mọi việc làm
của loài người cũng sẽ trở nên không có ý nghĩa gì nữa. Chính là vì có
vấp váp trắc trở tồn tại đối lập với thuận lợi, có vấp váp trắc trở tồn
tại đối lập với thành công, con người mới có giá trị tồn tại. Chính
trong quá trình chiến thắng vấp váp trắc trở, giành thành công con người đã tỏ ra sức mạnh và tôn nghiêm, thực hiện giá trị của mình.
Cho nên nói, thành công bản thân bao gồm cả vấp váp, thành công chẳng qua là chỉ kết cục sau khi chiến thắng vấp váp. Vấp váp trắc trở cũng
là con đường tất phải kinh qua, quá trình tất nhiên, giai đoạn không thể không vượt qua để giành được thành công. Huống hồ, vấp váp bản thân
cũng có thể trở thành một bài học giành được thành công của bạn, khi bạn hấp thu bài học này, cũng lại là giờ phút thực hiện giá trị của vấp váp trắc trở. Như thế, có lẽ thành công giành được sau khi bạn bị vấp váp
càng lớn hơn, mà không bị vấp váp thì không thể nói là thành bại nữa.
Dao động và lưỡng lự trước vấp váp trắc trở cũng có nghĩa là dao động và lưỡng lự trước thành công. Chiến thắng được trắc trở vấp váp cũng có nghĩa là thông đến thành công. ?ánh hào quang của sinh mệnh chỉ ở chiến thắng trắc trở vấp váp, đứng trước trắc trở vấp váp dao động và lẩn
tránh, thì không thể tỏa ra ánh hào quang này, thành công cũng không thể thuộc về bạn.
Phàm những người thành công đại sự nghiệp đều là những người chiến
thắng trắc trở vấp váp lớn, còn điều kiện cần thiết nhất để chiến thắng
trắc trở vấp váp chính là ý chí kiên nhẫn. Khi Baxơđơ lý giải thành công của ông đã nói: ?Ba từ quan trọng nhất trong Tự điển chính là: ý chí,
làm việc và chờ đợi. Tôi sẽ xây dựng Kim tự tháp thành công của tôi trên ba hòn đá tảng này?.
Khi Côpecnic và Galilê bị người ta chửi là thằng điên, khi Côlômbô
bốn phía cầu viện đều húc phải tường, khi đường cáp điện ngầm dưới biển
đầu tiên do Field thiết kế bị hỏng... họ đều dựa vào ý chí kiên nhẫn để
khắc phục và chiến thắng trắc trở, giành được thành công cuối cùng.
* Ham muốn và gắng gượng là toàn bộ bản chất của con người.
* Chỉ cần loài người còn tồn tại, loài người sẽ không thể thỏa mãn,
loài người vẫn phải phát triển, vẫn phải gắng gượng, sẽ có thể có đau
khổ. Ðây là cái vĩ đại của loài người ở chỗ đó, cũng là cái bi tráng của loài người ở chỗ đó.
Ham muốn không được thỏa mãn, hầu như là một luận đề hài hước.
Ham muốn của con người vốn là vô bờ bến, không có điểm dừng. Ngoài
những người ngốc và ngớ ngẩn ra, không có một ai có thể giữ được cảm
giác thỏa mãn triệt để được lâu. Mặc dù người đời đều nói ?người biết đã đủ bao giờ cũng vui?, mặc dù có người tự xưng anh ta tất cả đều rất
thỏa mãn, nhưng ở nơi sâu thẳm trong lòng anh ta vẫn luôn tồn tại sự
không thỏa mãn, băn khoăn và luyến tiếc thế này hoặc thế kia.
Sự nghiệp chưa xong, công việc nhân sự chưa làm trọn hết trách nhiệm, thân thể bệnh tật, tàn phế, sinh mệnh có hạn v.v... đều có thể tạo nên
sự không thỏa mãn và luyến tiếc của con người. Bất kể sự nghiệp của anh
ta làm được oanh liệt ra sao, bất kể anh ta đã cống hiến cho xã hội to
lớn bao nhiêu, hiến dâng cho người khác bao nhiêu, đã hưởng thọ đến tuổi nào, đều như vậy cả.
Cái lớn nhất trên thế giới là đại dương, so với đại dương lớn hơn là bầu trời, so với bầu trời lớn hơn là lòng dạ con người.
Cho nên, chúng ta không có lúc nào thỏa mãn ham muốn. Cảm giác ham
muốn không được thỏa mãn, trước sau đều đi cùng với mỗi một khoảnh khắc
sinh mệnh của chúng ta. Chỉ có như thế, chúng ta mới là một người lành
mạnh, một người bình thường. Bằng không, một khi có cảm giác thỏa mãn
cuối cùng, chúng ta lại trở thành một thằng ngốc, một người ngớ ngẩn,
một người chết.
Nhưng do tất cả mọi đau khổ của đời người, trừ những đau đớn về xác
thịt ra, phần nhiều đều bắt nguồn từ ham muốn, ham muốn không được thỏa
mãn tạo thành vấn đề nhân sinh nghiêm túc nhất.
Cho nên làm sách lược các khoảnh khắc của đời người, chúng ta đặc biệt cần thiết nêu câu nói sau để thảo luận:
Ham muốn và gắng gượng là toàn bộ bản chất của con người. Ðời người
giống như chiếc con lắc đồng hồ đung đưa qua lại giữa đau khổ và buồn
tẻ. Trên thực tế, đau khổ và buồn tẻ chính là hai bộ phận cấu thành cơ
bản nhất của đời người.
Lời nói này đã từng được người ta trích dẫn ra vô số lần. Xin đừng
nên đem nó giải thích một cách hời hợt là cái gọi là chủ nghĩa bi quan.
Các nhà triết học lĩnh hội trực tiếp ham muốn không được thỏa mãn là s