
ủa tình cảm xung
đột với lý tính, mà còn là bi kịch của cá nhân và xã hội, dã man xung
đột với văn minh.
Sự xung đột của tình cảm với lý tính chỉ là một hiện tượng bề ngoài,
thực chất của nó là ở chỗ tình dục đê tiện với lý tính tàn lụi, cả hai
cái đều cùng chung một giuộc. Bởi vì tình cảm cao thượng thanh nhã không dẫn đến lý trí buồn chán. Mà lý tính kiên cường cũng không dẫn đến tình dục thấp hèn tràn lan. Kết quả của bi kịch là mình nhiều mà cả hai đều
hỏng?. Một khi đã xác định được mục tiêu theo đuổi của mình, chọn đúng
được nghề thích buộc mình vào chiếc lồng giam để nướng trên lửa khói.
Ngày nay, cá nhân và xã hội, dã man và văn minh vốn khó có thể tạo
nên "xung đột". Loài người tiến đến ngày nay, năng lượng của cá nhân bạn so sánh với xu thế to lớn của xã hội thì có thấm vào đâu? Dã man liệu
có còn năng lực để đấu chọi với văn minh được chăng? Rõ ràng là, chỉ cần bạn làm trái với đạo đức chung của xã hội, bạn sẽ có thể gặp phải sự
phán xét và phủ quyết một cách không tha thứ, chịu sự khiển trách và đập trả lại của nền văn minh.
Ðể tránh sự phát sinh của bi kịch, trước sự cám dỗ của người khác
giới, bạn phải đồng thời thức tỉnh tình cảm thanh cao và lý trí kiên
cường. Bởi vì lúc này, bạn trước hết không thể lạnh lùng đến mức độ
thiếu hẳn tình người, tức cay nghiệt khắt khe, như thế có thể làm cho
tâm lý con người biến đổi. Ðược người khác giới coi trọng, mà bất kể anh ta (hoặc cô ta) có động cơ như thế nào, là cao thượng hay đê tiện, còn
đối với cá nhân bạn để xét đều có thể xem là đắc ý và thỏa lòng, tự
nhiên sẽ dẫn đến tâm tình vui vẻ, đó là lẽ thường tình của con người.
Nhưng bạn nên lấy tình cảm của một người văn minh, thanh cao thuần khiết để đối mặt với sự coi trọng đến từ các loại động cơ khác nhau của người khác giới. Nếu như bạn không để cho tình cảm của mình sa ngã vào vũng
lầy đê tiện, dù cho đối phương có động cơ không tốt cũng không thể làm
cho bạn đi vào khuôn khổ. Trong cả quá trình này, bạn phải để cho lý
tính của mình trước sau đảm nhận vai trò của vệ binh - Nó là tôi tớ của
bạn, lại là thần bảo hộ của bạn. Nó vừa không thể, cũng không cần phải
can thiệp vào tình cảm vui vẻ thoải mái của bạn, lại quyết không để cho
làn sóng điên cuồng của tình cảm phóng túng dẫn đến tràn lan thành tai
họa.
Sweiger đối với Standar tuân theo đức hạnh tốt đẹp Ba tư cổ xưa đã
nói: "Nó vẫn luôn phải dùng đầu óc thanh thản để suy nghĩ kĩ đối với sự
dốc lòng khi say mê; nó là kẻ tôi tớ trung thành nhất của tình dục của
mình. Nhưng do nó có lý trí, vì vậy lại là quân chủ của tình dục của
mình. Muốn tìm hiểu lòng mình hãy phó thác cho tình dục bí ẩn của mình
bằng sự cám dỗ ngon ngọt rồi dùng lý tính để đo lường độ sâu nó."
Ở đây có lẽ chẳng thiếu màu sắc tưởng tượng của nhà văn, song đích thực có thể làm quy phạm về phương tiện này của chúng ta.
Chỉ cần bạn là một con người, một người có máu có thịt, có tình có
nghĩa, đứng trước mặt người khác giới, bất cứ lòng tự tin mù quáng không bị cám dỗ nào đều có thể bất lực. Bộ tướng vui tính An Ðông Ni, bản
tính hám sắc, có thể vì đắm say nữ sắc mà bị chiến bại thân vong, còn
quan chấp chính Klauđia nổi tiếng nghiêm túc khôn khéo cũng vì không
chống nổi cám dỗ của nữ sắc mà bị đưa lên "đoạn đầu đài".
Cho nên, bạn phải luôn luôn cảnh giác.
* Tất cả mọi hộ nạp thuế nhiều đều nên được sự tôn trọng và khen thưởng của toàn xã hội.
* Sùng bái đồng tiền, vì đồng tiền mà sống là người đáng buồn nhất, không hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Người cam chịu nghèo hèn mà không hề có cầu mong nào, tương tự cũng là người đáng buồn mà bất hạnh.
Những người không bị tiền tài và giàu có cám dỗ, không coi trọng tích lũy tiền của cá nhân có thể là người giàu có về tinh thần. Họ vì mục
tiêu đời người cao cả, vì sự nghiệp yêu thích của mình, vì sự sáng tạo
của toàn bộ tinh thần và sức lực lao vào nên xem tiền tài như ?phấn
thổ?. Họ không muốn đem tâm tư và tinh lực dùng vào việc tích lũy của
cải cho cá nhân.
Faraday, thời kỳ cách mạng công nghiệp ở Anh, ông vốn hoàn toàn có
thể dùng chuyên ngành hóa công nghiệp đương thời chạy nhất mà mình học
để kiếm một khoản tiền lớn, nhưng hứng thú của ông, môn khoa học mà ông
nhiệt thành nhất lại không phải là hóa công nghiệp mà lại là ngành điện. Kết quả ông đã kiên quyết từ chối sự cám dỗ của tiền tài, vứt bỏ ngành
hóa công nghiệp mà đi sâu vào ngành điện. Mặc dù ông không thành tỷ phú, nhưng danh dự và giá trị sinh mệnh mà ông được hưởng so với một nhà tỷ
phú không biết cao hơn bao nhiêu lần. Hàng loạt những phát hiện và phát
minh của ông về điện học đã mang lại cho nhân loại tài sản không thể đếm nổi.
Tất cả những người có chí "phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di" đều là mẫu mực của chúng ta.
Nhưng, đành là đời người có đủ mọi thứ theo đuổi, mà không ngừng tích lũy tài sản to lớn cho mình và xã hội, cũng có thể trở thành một trong
những theo đuổi của đời người, tài sản cũng có thể trở thành sức mạnh
thúc đẩy của đời người. Chỉ cần bạn làm việc chính đáng, quang minh
chính đại,