
i trúng, trong lịch sử có biết bao nhiêu quân vương khanh tướng, tài tử phong lưu, đam mê tửu
sắc mà chôn vùi sự nghiệp và tiền đồ.
ở phương Tây cũng như thế, ngay cả ở Mỹ năm 1920 vẫn còn ban bố lệnh
cấm rượu, nhưng cuối cùng cấm không nổi, mười bốn năm sau, năm 1933 mới
đành bãi bỏ lệnh cấm rượu.
Rượu, cuối cùng là vật gì?
Trong trường hợp xã giao công cộng, vài ba người bạn tụ tập với nhau, trong các buổi yến tiệc, những ngày tết, ngày vui ở gia đình thường
không thể tránh mời mọc đến uống rượu. Nó quả thực có hiệu quả làm cho
không khí nhộn nhịp vui vẻ, tăng thêm hào hứng chuyện trò, không biết có bao nhiêu khoản hợp đồng buôn bán trong lúc cùng chạm cốc, có bao nhiêu thù oán hiểu nhầm được giãi bày lúc cùng chạm cốc, có bao nhiêu tình
bạn tốt đẹp cùng bắt đầu khi cùng chạm cốc.
Nếu như là để quan sát thôi, thì uống rượu mà không say hoặc hơi say
không loạng choạng với ý muốn ở hứng thú và hưởng lạc, cũng chỉ dừng lại ở hứng thú và hưởng lạc thôi, thì uống rượu vẫn có thể được xem là việc làm văn minh.
Ước mong ban đầu của người phát minh ra rượu cũng chỉ ở chỗ làm tăng
niềm vui sướng của con người, nâng thú vui của con người. Cũng giống như làm tăng cho nhân gian một tiết mục vui chơi. Ðây là nguyện vọng tốt
đẹp. Niềm vui vẻ của loài người còn quá ít, cần phải tìm ra nhiều phương thức làm cho con người sống được vui vẻ, sống được thoải mái nhẹ nhàng, uống rượu vẫn có thể được xem là một phương thức. Các cuộc vui chơi của loài người quá ít, nhất là các cuộc vui chơi của người lớn còn quá ít.
Cần phải hướng về trong sáng thuần phác, hưởng thụ cuộc đời trong các
trò vui chơi, người không có tâm trạng vui chơi thường là rất mệt mỏi.
Uống rượu vẫn có thể được xem là một trò vui.
Nhưng nhiều người vui quá hóa buồn, đi ngược lại ước mong ban đầu của người phát minh rượu, đi ngược lại với tinh thần vui chơi. ở anh ta
uống rượu không phải là để vui vẻ và hứng thú, mà là đau khổ và hối hận - người vì rượu mà nói quàng nói xiên cũng có, người vì sau khi uống rượu loạng choạng đổ ngã thành thương cũng có, người vì rượu mà mất hết cả
đạo đức, bị người đời phỉ nhổ cũng có, người vì rượu mà mắc bệnh cũng
có, người vì rượu mà bị mất mạng tại chỗ cũng có, người vì rượu mà tạo
nên tai vạ lớn cũng có, người khi đang say rượu đã đáp ứng ký chữ ký của mình, sau? tỉnh lại hối hận mãi không thôi càng có hàng nghìn hạng vạn
người.
Rượu là nguồn gốc của bao nhiêu tai họa!
Khoảnh khắc chạm cốc, bạn không thể không cẩn thận, không thể không cảnh giác!
Chớ nên tin những lời nhảm nhí rượu có thể tiêu sầu giải lo, mượn
rượu tiêu sầu càng sầu thêm, sao chẳng nói có được mấy phần thực tế.
Cố nhiên, tất cả mọi đau khổ và ưu sầu của bạn, xét đến cùng đều là
sự cảm nhận tâm lý tự mình, bạn cảm thấy đau khổ sẽ là đau khổ, bạn cảm
thấy vui vẻ sẽ là vui vẻ. Bạn ưu sầu thì ưu sầu, bạn lạc quan sẽ lạc
quan. Uống rượu qúa chén, những kích thích thông qua rượu đối với thần
kinh có thể gây nên tác dụng tạm thời làm tê liệt thần kinh, hưng phấn
thần kinh. Khoảnh khắc này bạn có thể quên đi ưu sầu và phiền não,
khoảnh khắc này bạn có thể tự cảm thấy sung sướng vui vẻ, tựa như cuộc
đời lúc này là hạnh phúc tuyệt vời.
Nhưng, nếu bạn không thật sự có lòng dạ lạc quan độ lượng, chỉ hẹp
hòi nhìn lệch về một phía, sau khi tỉnh rượu đau khổ và ưu sầu vẫn như
cũ, hơn nữa còn có thể trầm trọng hơn. Nếu như chỉ thỏa mãn cảm giác
nhất thời lúc đó, mà lại thường xuyên tìm khoảnh khắc như thế, bạn sẽ
trên cơ sở đau khổ vốn có tăng thêm một nấc đau khổ mới say rượu chắc
chắn chính là trúng độc ethyl alcohol, một người thường xuyên bị trúng
độc ethyl alcohol tất nhiên trí nhớ sẽ giảm sút, trí lực sớm suy thoái,
tâm lực sớm cạn kiệt, biến đổi sinh lý tất nhiên dẫn đến biến đổi tâm
lý: lòng dạ càng trở nên hẹp hòi hơn, quan niệm dễ thiên lệch, tính tình càng có xu hướng nóng nảy hấp tấp, đau khổ càng đau khổ hơn, buồn rầu
càng buồn rầu hơn.
Phương pháp đúng đắn loại bỏ đau khổ, quên đi nỗi ưu sầu quyết không
phải là ở rượu, mà là ở chỗ phải tu dưỡng nhiều tâm tính của mình, bồi
dưỡng chí khí của mình rộng rãi độ lượng, làm cho mình thật sự có khí
phách tâm lý lạc quan phơi phới.
Nếu như bạn vốn khiêm tốn cẩn thận có cá tính tốt, một khi ngộ độc
rượu tác quái, có thể biến thành bộ mặt hoàn toàn khác, tự tâng bốc
mình, huyên thuyên khoác lác, thậm chí gây nên nhiều nỗi bất hạnh. Một
khi tỉnh rượu, bạn sẽ hối hận sâu sắc, tạo nên tâm lý tự giày vò đau
khổ. Vì sao khổ thế?
ý của người say không phải ở rượu - tinh thần của rượu vừa đúng lúc
bộc lộ. Tinh thần này lại lấy hai hình thái hoàn toàn ngược nhau phản
ánh ra:
- Bạn có thể tin theo ý của người say không phải ở rượu làm mẫu mực
khi uống rượu. Bạn, ý không ở rượu, bạn bè tụ tập, gia đình thân thích
đoàn viên, hoặc vì lễ tiết xã giao. Chỉ mượn uống rượu làm một vật trợ
hứng. Quyết không thể vì rượu mà uống rượu, quyết không thể vì say mà
uống rượu.
- Quả thực có người tuyên bố đời người khó được mấy lần say, đặt đời
người ngang hàng với trúng độc rượu