
cũng đã gặp qua người đấy, là người rất nhã nhặn".
"Con......" Nàng hiện tại không có tâm tình gì để đi thân cận.
"Đi làm quen một chút, mọi người đều là bạn bè, không có vấn đề gì." Trương Anh Tuyết nhìn thấy con gái do dự, chính là nếu nhất định không có kết
quả gì, bà hy vọng con giá nhận ra được một chút, làm quen với một vài
người đàn ông khác.
Nhìn thấy con gái không nói gì, bà cũng không buông tha cho.
"Lăng lăng, đừng để mẹ lo lắng chuyện của con, được không? Đi gặp mặt một chút, cho dù không thích."
Không hiểu Tuấn mà biết chuyện cô đi gặp mặt thì sẽ thế nào? Nhất định sẽ rất tức giận! Nghĩ đến bản thân còn lo lắng đến tâm trạng của anh, Vu Tâm
Lăng liền cảm thấy mình thực sự quá đáng buồn, có phải giống như Nhã
Viện nói, cô thật sự rất ngốc hay không?
"Vâng, con đã biết." Cô cuối cùng gật đầu đồng ý.
Hơn hai giờ buổi chiều, Hạ Chính Đức đi vào phòng làm việc của con trai trưởng.
Thân là tổng tài của tập đoàn, ông năm nay sáu mươi lăm tuổi, một đầu tóc
trắng xám, trên trán kia là đôi lông mày thô rậm, làm cho biểu tình
nghiêm túc của ông kiên cường hơn giống như tính cách của ông.
"Nghe nói con cùng ông chủ Đức Lợi ký hợp đồng, là thật sao?" Đức Lợi là công ty sản xuất đồ da, bởi vì ông chủ đầu tư quá độ, làm cho tài chính công ty nghiêm trọng không đủ, đành phải đóng cửa, ông không biết đứa con
này mua loại xí nghiệp nhỏ này làm cái gì?
"Đúng vậy." Buổi sáng mới ký khế ước.
"Con hẳn phải biết công ty nhỏ kia đang mắc nợ bao nhiêu đi?" Tuy rằng Đức
Lợi trước kia rất có danh tiếng, nhưng hiện nay ai cũng biết, trên thị
trường căn bản là không ai muốn mua công ty kia.
"Chuyện này
đương nhiên, trước khi mua nó, con đã từng đánh giá qua." Hạ Tuấn Bình
bình tĩnh trả lời: "Tuy rằng trước mắt Đức Lợi đang mắc nợ, nhưng con đã tự mình đi xem nhà xưởng máy móc thiết bị, đều coi như mới mẻ độc đáo,
không vượt qua mười năm, mà chỉ có vài năm mà thôi, tương lai ít nhất
còn có thể vận hành được hơn hai mươi năm, nhưng nếu chúng ta mua hoàn
toàn thiết bị mới, tiêu phí ít nhất là gấp ba số nợ mà Đức lợi mắc phải, nói sau, nếu mua Đức Lợi, chúng ta lập tức là có thể sản xuất được các
loại da, không cần chờ hai năm sau mới khởi công."
Nghe đứa con cả phân tích như vậy, Hạ Chính Đức cảm thấy có lý, sở dĩ ý
tưởng sẽ có bất đồng, vì ngay cả những người khác cũng không có đến tận
nhà xưởng mà thăm dò, nghĩ đến đó chỉ là gian nhà xưởng cũ kỹ.
"Ba đã biết, giao cho con toàn quyền xử lý." Ông đối với năng lực của đứa con trưởng này tín nhiệm trăm phần trăm.
Trong tám đứa con, để cho ông tự hào phải nói đến lão Đại Tuấn Bình cùng đứa
thứ hai Ngươi Bình, hai người tuổi cũng không cách nhau cho lắm, từ nhỏ
suy nghĩ chín chắn, ý nghĩ thông minh, bất luận cá tính hoặc năng lực
làm việc, đều là có thể một mình đảm đương một phía nhân tài, bởi vậy ai tới tiếp nhận vị trí của ông, đều làm cho ông có chút khó quyết định.
Nhưng trong một trận đánh golf cùng Lí lão của Long Hoa, Lí lão đột nhiên
nhắc tới chuyện hai nhà kết thân, ông đương nhiên vui vẻ tán thành, hai
nhà bất luận là địa vị xã hội, hay là tài lực đều mạnh ngang nhau, sau
khi kết làm thông gia, song phương đều có thể giúp ích, bất quá Lí lão
chỉ rõ muốn con rể là con lớn nhất Tuấn Bình, bởi vì anh là con cả mà
lại do vợ cả sinh ra.
"Đúng rồi, con đừng quên, ngày mai con phải đi ăn cơm nói chuyện với Lí Thế Bá."
Nhắc tới bữa tiệc ngày mai, Hạ Tuấn Bình không giống như tinh thần sáng láng vừa rồi, lông mày hắn nhíu lại nói: "Ba, về hôn sự, con cảm thấy phải
cùng ba nói chuyện rõ ràng, trên thực tế, con nhớ rõ lần trước con đã
nói không đáp ứng rồi." Đối với chuyện cha đáp ứng ở tạp trí lần trước,
anh kỳ thật rất có phê bình kín đáo.
"Con có vấn đề gì mà không
đáp ứng được? Con bé Thi Mạn kia không phải con đã sớm quen biết sao, bộ dạng rất được thì không nói, mà không phải cũng rất hoạt bát sao?"
Không biết đứa con này rốt cuộc không hài lòng Thi Mạn ở điểm nào nhất,
ông xem là không thể bới móc được gì.
Hạ Tuấn Bình biết không thể cùng cha khai thông được, bởi vậy cũng không muốn nhiều lời.
"Tóm lại, con không đáp ứng chuyện hôn sự này, còn có ngày buổi gặp mặt ngày mai con đã có hẹn trước, không thể đi được." Anh biết lỡ hẹn là chuyện
rất không lễ phép, nhưng bữa tiệc này không phải anh chính miệng đáp
ứng.
Không hổ là con của ông, tính tình cũng giống ông, nhưng
Tuấn bình còn không được phép làm chủ tất cả mọi chuyện: "Khi còn trẻ ba không hề có hứng thú với chuyện cưới xin, nhưng sau ta vẫn không phải
cưới mẹ con sao?"
Hạ Tuấn Bình híp mắt lại: "Con với ba không giống nhau."
"Con trai, con là con của ba, sẽ không giống với ba sao?" Đứa con dù sao vẫn còn trẻ tuổi, rất nhiều chuyện đều không nghĩ đủ xâu xa như người làm
cha là ta đây." Tuấn Bình, hôm nay cha con chúng ta liền đem mọi chuyện
mở ra mà nói." Ông hy vọng hôm nay sẽ đem chuyện hôn sự của đứa con lớn
ra thuyết phục.
Đem mọi chuyển mở ra để nói?" Nói cái gì?"
"Tuấn Bình, về chuyện của con, ba cũng không phải hoàn toàn k