Pair of Vintage Old School Fru
Ai Bắc Nhịp Cầu

Ai Bắc Nhịp Cầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322145

Bình chọn: 9.00/10/214 lượt.

gười ở trong nhà là chị. Giờ có thêm em , đỡ khổ thân chị một chút

Đến bên phòng của Hãn , Phương Phi lên tiếng

- Tôi đã tới rồi

Bên trong im lặng , Bờ nheo mắt với Phi trước khi xuống bếp

- Nhịn nhục và kiên trì là lời khuyên chị dành cho em

Phi chờ 1 vài phút rồi mới gọi tiếp

- Anh Hãn ơi!

Và nghe ngay tiếng gắt gỏng

- Vào đây!

Phương Phi đẩy cửa rộng ra . Ngồi trên xe lăn mắt dán vào màn hình máy tính , tay nhấp chuột , Hãn hằn học

- Làm gì gào to thế ?

Phương Phi độp lại ngay

- Tôi gọi anh chớ không hề gào

- Mai mốt tới cho đúng giờ , dù tôi chưa thức dậy . Rõ chưa!

- Cô Nhận bảo tôi 9 giờ sáng . tôi tới đúng giờ mà

Hãn quay phắt cái xe lăn lại

- Nhưng em là người giúp việc của tôi , phải nghe theo lời yêu cầu của tôi . Nhớ đúng 6 giờ phải có mặt

Phương Phi nóng mũi

- Tôi không phải người giúp việc của anh . Tôi vì quý cô Nhận , nên đã nhận lời giúp anh trong việc chữa bệnh . Anh không được quát nạt tôi đâu

Dứt lời , Phi khoanh tay , quắc mắt nhìn xoáy vào mặt Hãn

Hãn cố tránh ánh mắt dữ dội đó . Môi nhếch lên anh hỏi

- Giúp tôi chữa bệnh ? Em nghĩ mình có khả năng và bản lĩnh làm được chuyện đó sao ?

Phương Phi gằn

- Vì cô Nhận , tôi sẽ cố hết sức , nhưng kết quả thuộc về anh , nếu anh có bản lĩnh

Hãn vênh váo

- tôi có nói mình sẽ chịu luyện tập à ? Thật buồn cười . Tội gì tôi phải chịu cực khi gia đình tôi thừa tiền của để thuê những người như cô em làm tay làm chân cho tôi

- Anh đúng là tự cao . Tôi thấy thái độ của anh và đề nghị cô Nhận đối với tôi thật mâu thuẫn ...

Hãn ngắt lời cô

- Thì sao ? Chưa chi em đã nản rồi à ?

Phương Phi từ tốn đáp

- tôi chưa bao giờ nản trước bất cứ khó khăn nào

- Nhưng bảo đảm em sè gục trước tôi . Hãy đợi đấy!

Phương Phi nhìn Hãn ngạc nhiên

- Sao anh lại nói những lời đầy thách thức như vậy . Nếu tôi gục trước anh , anh sẽ được gì khi tôi là 1 con bé đáng tuổi em anh ?

Hãn làm thinh . Hình như anh bối rối vì câu hỏi của Phương Phi thì phải

Phất tay , anh ra lệnh

- Dọn dẹp căn phòng này gọn lại cho tôi

Dứt lời , anh lầm lì nhìn vào máy hình . Phương Phi nhún vai . Cô xấp mền gối trên giường , mở toang cửa sổ và kéo màn cho ánh sáng ùa vào phòng

Hãn giận dữ quát

- Đóng lại ngay ! Chói quá!

Phương Phi thản nhiên

- Anh sợ ánh sáng à ? Hèn chi người cứ xanh rớt như ... ma cà rồng thiếu máu

Hãn rít lên

- Em nói cái gì ?

Phi chậm rãi

- Tôi nói trông anh xanh rớt như ma cà rồng thiếu máu . Anh cần phải phơi nắng mỗi ngày cho cứng cáp , khoẻ mạnh hơn

Hãn nghiến răng

- Hừ! Vẽ chuyện! Tôi bảo em kéo màn lại ngay

Phương Phi hạ giọng

- Đóng lại ngột ngạt lắm , tăm tối lắm . Anh vì tôi 1 lần thôi , được không ?

Hãn cộc lốc

- Không

Phương Phi chớp mi , cô kéo màn cửa lại

- Không thì thôi , làm gì anh cộc lốc thế ? Dịu dàng vẫn làm người nghe dễ chịu hơn mà

Hãn hơi quê , song anh vẫn vênh váo

- Tôi là thế đó . Chịu không nổi thì xéo đi

Phương Phi quẹt mũi , giọng tỉnh như thật

- Trước đây , tôi từng bán cá ngoài chợ. Anh có cộc lốc , hay càu nhàu cỡ nào cũng thua xa mấy bà đồng nghiệp ngoài chợ của tôi . Tôi thừa sức chịu nổi mấy câu nhẹ hều đó . Chỉ sợ anh quen tật cáu gắt với người yêu thì khổ.

Nghiêng đầu nhìn Hãn , Phương Phi nói tiếp

- Ng` yêu của anh vừa đẹp vừa sang trọng , chắc chị ấy không quen nghe những lời chan chát như vừa rồi đâu

Hãn mím môi làm thinh . Thấy vậy , Phương Phi lấn tới

- Ng` yêu của anh đẹp thật . Xưa kia chắc anh tốn không ít công sức , thời gian mới lọt vào mắt xanh của chị ấy

Hãn khó chịu

- Tò mò ! Bộ với ai , em cũng hỏi cũng nói những câu vô duyên như vậy hả?

Phi so vai

- Đâu có . Chỉ với những người dễ ghét tôi mới tò mò và vô duyên cho bõ ghét thôi

Hãn khinh khỉnh

- Đúng là miệng lưỡi .. hàng cá

Phương Phi nói

- Bán cá cũng là 1 nghề lương thiện đấy anh ạ.

Hãn cười khẩy

- Thế sao em không tiếp tục bán cá nữa ?

Phương Phi tủm tỉm

- Tại tôi nhận lỜi nhờ vả của cô Nhận chăm sóc anh . Giữa cá và người tôi chỉ được chọn 1 mà thôi

Hãn đỏ mặt

- Nói như vậy là em xúc phạm tôi

Phương Phi ngơ ngác

- Làm gì có . Tôi chỉ giải thích tại sao phải nghỉ bán cá thôi . ANh đừng hiểu lầm

Mặc kê. Hãn phừng phừng lửa giận , Phương Phi gom những đĩa CD xếp vào kệ.

Hãn ... sướng thật! Nhìn chồng đĩa của anh ta , Phi không khỏi ganh tỵ. Là con nhà giàu quả là có khác

Điện thoại reo , thay vì lăn xe đến để nhấc maý , Hãn ngồi 1 chỗ ra lệnh

- Đứng đó làm gì ? Mau đưa máy cho tôi

Phương Phi đành làm theo lệnh của anh ta . Không muốn nghe chuyện của người khác , Phương Phi lững thững xuống bếp

Nhà bà Nhận vừa được sửa sang lại trông nhừ mới hoàn toàn

Thấy Phi , Bờ hỏi ngay

- Bị cậu trời đuổi xuống đây hả?

- Dạ không . Ông ta đang nghe điện thoại nên em xuống đây

- Điện của ai vậy?

- Em không biết , nhưng thấy mặt ổng tươi rói

Bờ trề môi

- Chắc bồ gọi rồi . Xì! Đúng là sớm nắng chiều mưa

Phương Phi tò mò

- Nghĩa là sao chi. Bờ ?

Bờ buông 1 câu

- Là chán ngắt ! Yêu đương bồ bịch gì ma 1 ngày th