
năm, nên dù cậu đúng hay sai tớ vẫn nghiêng về cậu, nhưng Trương Hằng với Bộ
Hoài Vũ cũng giống như tớ với cậu, họ là anh em thân thiết từ lâu, Bộ Hoài Vũ
đau buồn hay không thì anh ta nhìn ra ngay, anh nói Bộ Hoài Vũ từ trước luôn là
người trầm lặng ít nói, dù trời có sập xuống anh ấy cũng không lên tiếng, chỉ
cắn răng gồng mình chịu đựng. Rõ ràng hai người đã bắt đầu thân với nhau, một
ông Hà Thích quay lại, là cậu đã buông tay ra ngay, thậm chí đến một lời giải
thích rõ ràng cũng không chịu nói với Bộ Hoài Vũ, cậu xem anh ấy là gì chứ? Bộ
Hoài Vũ thương cậu, sợ cậu khó xử, nên mới lặng lẽ rời xa cậu một cách không rõ
ràng như thế, cũng chẳng nói với cậu câu nào khiến cậu đau lòng, nhưng Viên Hỷ
à, cậu không thấy mình làm vậy là quá đáng à? Hả? Viên Hỷ, Trương Hằng đã hỏi
tớ như thế trong điện thoại, tớ muốn bảo vệ cậu cũng không nổi, vì cậu thực sự
đã làm vậy, cậu bảo tớ phải nói gì đây?”
Bì
Hối trước nay miệng lưỡi sắc bén, nhưng cô hiếm khi vận dụng với Viên Hỷ, cô
nghe Bì Hối chất vấn mình như vậy, trong lòng cảm thấy rất bức bối, có rất
nhiều câu muốn phản bác lại Bì Hối, nhưng ra đến miệng lại không thốt nổi tiếng
nào, Trương Hằng và Bì Hối đều nói Bộ Hoài Vũ khổ, bảo cô không nên tuyệt tình
như vậy, nhưng cô phải làm sao? Cô đã chọn Hà Thích rồi thì còn làm gì được?
Nếu đã cắt đứt thì không nên cắt đứt sạch sẽ gọn ghẽ không lưu chút gì sao?
Chẳng lẽ làm thế là sai? Chẳng lẽ Bộ Hoài Vũ biểu lộ vẻ không đành lòng thì
chứng tỏ cô có lương tâm à? Chẳng lẽ bắt buộc phải ngồi xuống với Bộ Hoài Vũ
nói thẳng ra là chúng ta chia tay đi, mới gọi là xứng đáng với anh ư? Chẳng lẽ
thế mới gọi là thẳng thắn? Tất cả mọi việc, không cần cô nói, Bộ Hoài Vũ chẳng
cũng đã biết rõ? Chẳng phải anh cũng đã nói quá rõ rồi đấy thôi? Anh nói nếu
anh ở vị trí của cô, anh cũng sẽ chọn lựa như cô, tình cảm mất đi rồi lại có
được, anh chỉ nhìn mà đã hâm mộ rồi. Còn cần cô nói gì nữa? Chẳng lẽ bắt cô
phải nghĩ lung tung rằng Bộ Hoài Vũ xa cô sẽ không sống nổi à? Bộ Hoài Vũ chẳng
đã nói họ còn cách giai đoạn đó rất xa hay sao?
Viên
Hỷ chầm chậm đặt cốc nước xuống, cảm giác mình có phần bất lực, nhìn Bì Hối
trong gương, một lúc sau mới cúi đầu xuống, nói khẽ: “Buổi sáng chưa ăn gì phải
không? Tớ đi làm chút gì ăn.” Vừa nói vừa dùng khăn bông lau mặt rồi ra ngoài,
đến cửa bị Bì Hối kéo lại, cô nàng cáu tiết, quát lên: “Viên Hỷ, cậu có thể
đừng giả điếc với tớ được không? Ghét nhất cái kiểu này của cậu, có gì thì cậu
nói với tớ đi chứ?”
Viên
Hỷ hít một hơi, khẽ gỡ tay Bì Hối ra, quay lại nói một cách bình tĩnh, “Bì Hối,
người tớ chọn là Hà Thích, người tớ yêu hiện giờ cũng là Hà Thích, cậu bảo tớ
phải làm sao? Hả? Bảo tớ biết, tớ phải làm gì đây? Bộ Hoài Vũ nhập viện, cho dù
có phải là vì tớ hay không, thì tớ phải làm gì nào? Vào bệnh viện để chăm sóc
anh ấy? An ủi anh ấy? Hay là nước mắt đầm đìa chạy đến đó bảo anh ấy biết tớ
cũng nhớ thương anh ấy? Được thôi, dù tớ có đi thì sau đó thế nào? Cậu nói xem
sau đó sẽ ra sao? Chẳng lẽ ba người cứ phải đeo bám lấy nhau mới gọi là có
trách nhiệm? Mới gọi là xứng đáng với Bộ Hoài Vũ? Bì Hối, tớ hiểu tâm trạng của
Trương Hằng, nhưng tớ thấy mình còn hiểu rõ suy nghĩ của Bộ Hoài Vũ hơn, anh ấy
là người rất chín chắn và lý trí, tuyệt đối hiểu rõ lựa chọn của mình, trong
chuyện này, xem ra có vẻ như là chọn lựa của mình tớ, chẳng lẽ cậu không thấy
đó cũng là lựa chọn của anh ấy sao? Tớ chọn quay trở về, anh ấy chọn buông tay
để tớ đi, nếu mọi người đã chọn lựa như thế, tại sao còn phải làm khó đối
phương để làm gì?”
Bì
Hối không hề nghĩ rằng kết quả này cũng là lựa chọn của Bộ Hoài Vũ, lúc sáng cô
nhận điện thoại của Trương Hằng, vốn đã thiên vị Bộ Hoài Vũ nay càng thương xót
anh hơn, chỉ cảm thấy Viên Hỷ quá thiếu trách nhiệm, nên mới khiến Bộ Hoài Vũ
đau khổ tổn thương, thế là mới đến đây bất bình thay cho anh, bây giờ bị Viên
Hỷ hỏi bao nhiêu “làm sao đây” như thế, nhất thời cũng không nói được gì, chỉ
lên tiếng với vẻ không cam tâm: “Nhưng mà…”
Viên
Hỷ cười khổ, “Không nhưng nhị gì cả, tuy tớ không nói ra, nhưng không có nghĩa
là tớ không hề nghĩ đến, chuyện tình cảm như người uống nước, ấm lạnh mỗi mình
mình biết, mọi người đều lớn cả rồi, ai cũng hiểu sẽ không thể thề sống thề chết
vì người nào đó, tớ hiểu, Bộ Hoài Vũ càng hiểu rõ hơn tớ. Tớ đã đến nước này
rồi, thì không còn cách nào quay đầu lại nữa, Hà Thích về đây vì tớ, nếu bây
giờ tớ vẫn lằng nhằng với Bộ Hoài Vũ, thì có xứng với Hà Thích không?”
“Cậu
thật sự yêu Hà Thích đến thế sao?” Bì Hối hỏi, “Từ đầu đến giờ tớ đã thấy Bộ
Hoài Vũ hợp với cậu hơn! Thật đấy, Viên Hỷ, cậu không biết chứ, lúc bọn tớ nói
chuyện riêng với nhau đều thấy cậu và Bộ Hoài Vũ rất hợp nhau, không chỉ về
tính cách, Viên Hỷ, cậu đừng nghĩ tớ quá thực dụng, Bộ Hoài Vũ có tiền, chí ít
là hơn Hà Thích, mà gia đình cậu cần tiền. Cho dù nhà Hà Thích cũng khá giàu,
nhưng đó là của nhà anh ta, không phải của anh ta, ít nhất thì hiện giờ là thế,
lại thêm anh ta mặc kệ tất cả bỏ về nước, cậu ngh