
xa lạ, mất hết cảm giác.
Tôi
biết điều này thật nguy hiểm nên luôn nghĩ cách để cứu vãn tất cả những gì đã
mất nhưng luôn xử lí không khéo. Đúng lúc này, do quan hệ công việc, chồng tôi
và tôi phải sống ly thân hai nơi. Tôi có bệnh luôn cầu cứu bệnh viện, lại cứ
ngỡ rằng cơ hội để giải quyết mối nguy hiểm cuộc hôn nhân đã tới. Sự thật sau
đó chứng minh rằng cách nghĩ của tôi quá ấu trĩ. Việc hai người ở tách ra hai
nơi trái lại còn tạo nên hung thủ lớn nhất giết chết cuộc hôn nhân của chúng
tôi.
Hồi
mới tốt nghiệp đại học, rất nhiều bạn học cùng ở lại Thượng Hải. Hiếm ai quay
về quê hương cũ để phát triển sự nghiệp như vợ chồng tôi. Nhưng đó là ý nguyện
của bố mẹ hai nhà. Dù sao họ cũng đảm nhận những chức vụ quan trọng trong cơ
quan chính quyền, có thể dễ dàng sắp xếp công việc tốt cho con cái.
Sự
thật cũng chứng minh rõ, bước đi của chúng tôi hồi đó là rất đúng. Đám bạn học
ở lại Thượng Hải tìm việc thật không dễ dàng. Trong khi chúng tôi rất thoải
mái, tới làm việc ở những cơ quan nhà nước, có chức vị, muốn mưa được mưa, muốn
gió được gió, khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Nhưng
gần đây, cơ quan của chồng tôi lập chi nhánh ở Thượng Hải. Cấp trên cử anh ấy
tới đó làm giám đốc chi nhánh. Đây là một việc rất tốt. Nếu thuận lợi, sau khi
làm việc ở đó hai năm, anh ấy quay về Hàng Châu và được thăng chức cao nữa.
Đương nhiên Tường chồng tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội. Anh ấy vội vã tới Thượng
Hải.
Tuy
Thượng Hải cách Hàng Châu không xa, nhưng văn phòng mới đang giai đoạn chuẩn
bị, công việc bộn bề nên anh ấy rất ít cơ hội về Hàng Châu. Và dù thỉnh thoảng
có về cũng rất vội vã, ở nhà chưa đầy nửa ngày đã bỏ đi.
Cuộc
sống vợ chồng mỗi người một nơi đã hạ màn cuộc hôn nhân của chúng tôi. Những
ngày tháng sống xa nhau không hề đem lại cảm giác đau khổ như chúng tôi tưởng
tượng. Trái lại, còn thấy hứng thú vì cảm giác mới mẻ. Thế nên tôi mới cho rằng
trong cuộc sống hôn nhân, ở một giai đoạn nào đó sống ly thân không chừng lại
tránh được nguy cơ hôn nhân tan vỡ.
Những
ngày chồng đi vắng, phòng khách nhà tôi là nơi sạch sẽ nhất. Tôi không có bạn
bè, cũng không đưa khách về nhà bao giờ. Tôi là người phân tách rõ ràng nhất
giữa công việc và cuộc sống. Không quan hệ với các đồng nghiệp ngoài chuyện
công việc. Thế nên phòng khách nhà tôi luôn là nơi trống trải nhất. Thoắt một
cái, tôi như quay về thời kì thiếu nữ, một mình lặng lẽ ngồi đọc sách, nghe
nhạc, ung dung thoải mái.
Nhưng
những ngày sống xa chồng quá dài, tôi lại nhận thấy đàn bà đã từng kinh qua
chuyện đàn ông thật không thể thiếu đàn ông được. Nhưng tôi không chịu thừa
nhận điểm này với chồng. Vì dường như anh ấy không có khát vọng như tôi. Nhưng
đó chỉ là tôi đoán mò thôi. Thực tế chồng tôi nghĩ sao, tôi cũng không rõ. Qua
giọng nói bình thản của anh ấy gọi từ Thượng Hải về, tôi tin vào cảm giác của
mình rằng anh ấy vẫn giữ mình.
Cuộc
sống vợ chồng mỗi người một ngả mang tới những biến đổi to lớn với tôi. Trong
những ngày tháng cô đơn, nằm trong bóng đêm sâu hun hút, tôi như kẻ hồi xuân,
không tài nào chợp mắt được, chỉ liên tục nghĩ về đàn ông. Và ngượng thay,
người đó lại không phải chồng tôi.
Cảm
giác này khiến tôi vô cùng hưng phấn, lại càng mất ngủ hơn. Sách vở trong nhà
không còn khiến tôi thích thú. Tôi vùng dậy lục lọi tủ đựng băng đĩa. Mất hồi
lâu mới phát hiện ra từ trước đến nay chồng tôi là một người đàn ông quả thực
trong sáng, trong nhà tìm không ra nổi một chiếc đĩa sex. Tôi thất vọng, quay
trở lại giường.
Trong
những ngày tháng vô vị tiếp đó, tôi bắt đầu những tưởng tượng kì lạ như một
chuyến lữ hành không mục đích. Thế nhưng nó có thể biến cuộc sống hư vô này trở
nên chân thực hơn hoặc đáng tin hơn.
Thế
rồi một hôm không nhịn nổi, tôi ra đầu đường mua một đống đĩa sex. Đây là lần
đầu tiên tôi được xem chúng, quả thực rất kích thích, tôi ngồi xem mắt tròn mắt
dẹt, người nóng rừng rực.
Có
lẽ do những đĩa sex làm ảnh hưởng, tôi trằn trọc trên giường, không tài nào ngủ
được. Đầu óc chỉ toàn hiện ra cảnh nam nữ làm tình. Tôi là một người phụ nữ
khỏe mạnh, nhiều khát khao nhưng hôn nhân không đáp ứng đủ cho tôi. Có thể từ
một nơi nào đó, tôi mới có thể tìm được phần thiếu hụt đó. Nhưng bản tính gái
nhà lành lại ngăn tôi không được làm điều đó.
Tôi
bắt đầu dằn vặt suy nghĩ. Có phải tôi đang tự trói buộc mình tới chết khô
không? Tôi có thể xé bỏ nó không? Sống “thoáng” một chút liệu có hợp với tôi
không?
Tình
dục là động lực nguyên thủy nhất của con người. Trước đây chúng ta thường kìm
nén tình dục, nhưng ngày nay đã cởi mở rồi, điều kiện thay đổi, quan niệm đã
thay đổi, tình dục đã vùng lên sau một thời gian dài bị kìm nén. Thỏa mãn cuộc
sống tình dục đã trở thành một bộ phận quan trọng trong chất lượng cuộc sống.
Trong hôn nhân, người không được thỏa mãn tình dục sẽ đi ngoại tình. Số lượng
này ngày càng tăng, bất kể đàn ông hay đàn bà.
Quy
trình ngoại tình thông thường của phụ nữ là “chán cũ thích mới” và “vứt cũ để
tìm mới”. Rất hiếm người “thích mới nhưng không chán